Đi học cũng vui lắm đó nhưng nó sẽ vui hơn nếu học sinh không phải học, không phải thi, không phải kiểm tra; thầy cô nào cũng xinh đẹp, hiền hậu; bạn bè xung quanh thì đáng yêu hết mực…
Tuy nhiên, cuộc sống mà, sẽ có người này người kia, lớp học cũng đâu thiếu những kẻ tính cách rất chi là abc, không thể diễn tả bằng lời mà có nói chúng cũng chẳng nghe đâu.
Sao cả buổi ngồi học chúng nó không tranh thủ hỏi giáo viên nhỉ, hết giờ đến nơi, bụng đói, mắt mỏi, người mệt mà còn phải ngồi nghe thì có chán không cơ chứ!
Ai mà hay hỏi là bị ghét lắm, nhất là cuối giờ ai cũng muốn về. Nhưng lỡ hỏi trúng những câu cho kỳ thi sắp tới mà không nghe thì thiệt đấy.
Kiểu người này không có vai trò nhiệm vụ gì hay gánh trọng trách lớp trưởng lớp phó, nhưng việc gì của lớp cũng đến tai thầy cô, bí mật gì cũng lộ do thói mách lẻo của nó.
Mấy đứa khi giao việc nhóm thì trốn chui trốn lủi nhưng khi cô chấm thì tranh nhận công xứng đáng lần sau bị các nhóm cho vào danh sách đen.
Xấu đâu phải là cái tội, người ta đã không được đẹp, đã tự ti rồi còn đi chê họ là sao.
Học giỏi quá bị ghét cũng là điều hay xảy ra, chẳng cần làm gì đâu, giỏi hơn chúng nó là chúng nó ghét thôi.
Học kém lại kèm tính xấu –> combo bị tẩy chay.
Lên lớp học bình đẳng hết mà đúng không, sao cứ ra cái vẻ công chúa hoàng tử mắc mệt.
Thích đùa, thích trêu người khác nhưng lại cấm người ta trêu mình, đâu ra lý lẽ lạ lùng!
Dẫu biết có tinh thần xây dựng, muốn cả lớp giỏi lên nhưng kiểu người này bị đám bạn ghét lắm.