“Hầu hết mọi người đều cảm thấy cuộc sống là một cuộc chiến bởi họ không biết rằng cuộc sống có thể trở nên dễ dàng hơn.”
Leonardo Da Vinci đã từng nói: “Đơn giản là nền tảng của sự tinh vi.”
Cuộc sống vốn dĩ chẳng phức tạp, nhưng con người lại quen cường điệu hóa mọi thứ. Tuổi trẻ chúng ta, thích tự làm khó mình, thích làm mọi thứ trở nên nghiêm trọng rồi lại tự chìm nghỉm trong thế giới mông lung bế tắc mình vừa tạo ra. Gặp chuyện không vui thì suy diễn ra hàng ngàn nguyên cớ, tự dày vò bản thân rồi ép mình vào ngõ cụt. Thất bại một chút thì coi như bi kịch cuộc đời, biến mình trở nên tự ti và mất hết niềm tin trong cuộc sống. Thế giới chỉ đầy cám dỗ và mê hoặc.
Chúng ta đua nhau chạy theo nhịp sống đầy những bộn bề lo toan, tự đặt ra cho mình hàng loạt những mục tiêu, đích đến. Chúng ta đã quên cách để hài lòng với bản thân, quên rằng ta đang sống một cuộc đời chứ không chỉ đơn thuần là tồn tại.
Hãy một lần, tự hỏi mình xem: “Chúng ta có thực sự để cho cuộc sống trở nên dễ dàng như bản thân nó vốn dĩ?” Lẽ nào cuộc sống chỉ quẩn quanh, đen đặc mãi trong một màu u tối?
À, không… Chúng ta đâu thể sống một cuộc đời như thế! Thế giới lại càng không đơn điệu, nó ngập tràn màu sắc và hương vị.
Vậy sao không chọn cách đơn giản hóa mọi thứ để được tận hưởng cuộc sống này nhiều hơn?
Sao không hành động để có thể trưởng thành thay vì tự dằn vặt bản thân, sao không thử một lần giải thoát bản thân ra khỏi những khuôn phép chuẩn mực vô nghĩa lý? Đừng tự bó buộc rồi thu mình vào một góc tối u mê do chính bản thân tưởng tượng.
Chúng ta vẫn được định hướng để tin rằng chẳng có điều gì đáng giá mà không cần đấu tranh. Nhưng hãy thử một lần, đừng tự bắt ép để cuộc sống ngày càng phức tạp. Suy nghĩ chi phối rất nhiều đến cảm xúc và hành động, từ đó tạo nên số phận của con người. Nên thay vì cứ cố gắng làm mọi việc đúng theo ý mình, hãy để mọi thứ diễn ra theo cách của nó. Có như vậy, cuộc sống của bạn sẽ thư thái hơn rất nhiều.
Tolly Burkan đã viết trong cuốn Nghĩ đơn giản, sống đơn thuần, một trong những cách để khiến cuộc sống dễ dàng hơn đó là: Bạn phải biết chịu trách nhiệm với những việc mình làm. Theo đó quan điểm của ông đưa ra: Con người chúng ta luôn cho rằng mọi cảm xúc của bản thân đều là do người khác gây nên. Chúng ta đã quên mất việc bản thân được quyền lựa chọn cách phản ứng với những tình huống khách quan bên ngoài, lựa chọn cách thức phản ứng với vạn vật theo cách mình mong muốn. Mọi thứ diễn ra theo một lẽ tự nhiên, việc xảy ra dù bất ngờ hay có chuẩn bị sẵn đều không cách nào thay đổi được, nhưng nhìn nhận nó như thế nào lại là lựa chọn của mỗi người.
“Sống đơn giản thế giới này chính là cổ tích – Tâm phức tạp thế giới liền trở thành một mê cung.”
Nick James Vujicic – một tấm gương về thái độ sống tích cực. Anh bị hội chứng bẩm sinh tetra – amelia – một loại rối loạn di truyền hiếm gây ra trình trạng không có chân tay. Khi còn nhỏ, anh gặp phải muôn vàn trở ngại tâm lý, tình cảm và khó khăn trong cuộc sống. Ví thử, bạn là một người cả nghĩ, luôn cường điệu hóa nỗi đau và coi những khiếm khuyết như một loại bi kịch… đặt mình vào trong hoàn cảnh của Nick, thì cuộc sống này đối với bạn sẽ tồi tệ đến mức nào? Sự thực thì sao? Nick không hề gục ngã! Khi mới 17 tuổi, anh đã tự mình lập nên tổ chức phi chính phủ Life Without Limits (Cuộc sống không giới hạn).
Một trong những cách khiến cho cuộc sống trở nên nhẹ nhàng là con người phải luôn nuôi dưỡng những cảm xúc tích cực, dám chấp nhận khó khăn và không ngừng nỗ lực để khẳng định giá trị của bản thân. Cùng một vấn đề nhưng góc nhìn khác nhau sẽ có những suy nghĩ và nhận thức khác nhau. Nhận thức sai lệch sẽ dẫn đến những hành động sai lệch… Những hành động, dù là nhỏ nhất cũng có tác động nhất định đến cuộc sống của bạn. Vì thế, bạn cần lạc quan tích cực ngay từ trong suy nghĩ, chớ để cuộc sống trôi tuột qua kẽ tay vì những cảm xúc tiêu cực, tận hưởng cuộc sống trong từng khoảnh khắc, mỗi ngày của bạn trôi qua sẽ thật trọn vẹn.
Nick James Vujicic từng nói: “Thường thì chúng ta cứ tự nhủ rằng mình không đủ thông minh hoặc không đủ hấp dẫn, hoặc không đủ tài năng để theo đuổi những ước mơ. Chúng ta tin những gì người khác nói về chúng ta, hoặc tự đặt ra những giới hạn cho bản thân. Tồi tệ hơn, khi bạn tự coi mình là một người vô giá trị, nghĩa là bạn đang đặt ra giới hạn cho những điều kỳ diệu”.
Đôi khi, chúng ta chỉ vì một câu nói của người khác mà dày vò chính mình, làm tổn thương mình, điều đó thật sự không đáng. Dù sao đi chăng nữa, hãy nhớ rằng, trên đời này sẽ không có bất cứ một ai sống thay cho ai được.
“Tôi có sự lựa chọn của tôi. Bạn cũng có sự lựa chọn của bạn. Chúng ta có thể chọn để mình chìm sâu trong những nỗi thất vọng tràn trề và khiếm khuyết vĩnh viễn. Chúng ta có thể lựa chọn thái độ sống đầy cay đắng, giận dữ và u sầu. Hoặc chủ động chọn lấy bài học từ chính những gì mình đã trải nghiệm và tiến lên phía trước”.
Cùng là một cuộc đời, một lần được sống, vậy tại sao chúng ta không chọn cách sống vui vẻ để sự có mặt của ta trên đời trở nên ý nghĩa nhất. Hãy Nghĩ đơn giản, sống đơn thuần. Bởi đó mới là cuộc đời đẹp nhất!
Moon Nguyễn