Review sách Trưởng thành lấy đi điều gì – Đi tìm chính mình trước ngưỡng cửa trưởng thành – Sách hay nên đọc

Có một người bạn nói với tôi rằng, trưởng thành lấy đi của anh ấy nhiều thứ… Tôi tin rằng, tôi có thể hiểu được những gì anh ấy nói, cảm nhận những thứ bị lấy đi khỏi anh. Nhưng rồi tôi cũng chỉ im lặng. Tôi hiểu, nhưng không biết chia sẻ như thế nào, vì tôi cũng mắc kẹt giữa ngưỡng của sự trưởng thành đó.

Đến một ngày tôi tìm thấy cuốn sách này, và cảm nhận. Tôi nghĩ rằng mình sẽ chia sẻ điều tốt đẹp này cho người bạn của mình. Những mối tơ lòng của anh ấy sẽ được gỡ rối và trả lời cho câu hỏi – Trưởng thành lấy đi điều gì? 

trưởng thành lấy đi điều gìtrưởng thành lấy đi điều gì

Thông tin sách:

  • Giá bìa: 99.000đ
  • Thể loại: Kỹ năng sống
  • Tác giả: Gari
  • Năm xuất bản: 11/2018
  • Nhà xuất bản: Nhà xuất bản thế giới
  • Số trang 244 trang

Khi viết cuốn sách này Gari 22 tuổi – chiến binh nhỏ. Cô có một chút sự nghiệp, những thành quả nhất định của một nhà văn. Những tác phẩm của cô được công nhận và đón nhận, với thế mạnh về tản văn, truyện ngắn, tiểu thuyết, sách truyền cảm hứng cho giới trẻ. Từ năm 2014 đến 2018, cô đã có 7 cuốn sách được xuất bản. Đáng ngưỡng mộ và là mơ ước của rất nhiều cây viết trẻ. Với tư cách là người truyền cảm hứng cho giới trẻ, cô sở hữu một trang Fanpage với 361.000 lượt theo dõi tính đến thời điểm hiện tại.

Cuốn sách này được viết ra trong chuỗi ngày tác giả đi tìm lại chính mình, đi tìm giá trị của cuộc sống. Sau chuỗi ngày cống hiến mệt nhoài – cô bỗng lạc lối chẳng biết mình cần gì, mình sẽ đi về đâu? Cũng như những chênh vênh tuổi 22 của bất kỳ người trẻ nào, những dòng viết của Gari như người chị lớn biết lắng nghe tâm sự và thấu hiểu những gì chúng ta đang trải qua. 

Đối tượng đọc

Trên thị trường có rất nhiều cuốn sách thể loại selt – help, đương nhiên là những cuốn sách về sự chênh vênh tuổi 22 thì lại không thiếu. Bạn có thể lựa chọn giữa muôn vàn lựa chọn, tôi cũng vậy. Tìm thấy cuốn sách này là một cái duyên khi xung quanh tôi ai cũng tất tả với sự trưởng thành và lạc lối. Hãy đọc nó nếu bạn vừa có một ngày tồi tệ, một ngày chẳng biết mình là ai, ngày mai sẽ như thế nào đây? Những câu hỏi đó chắc chắn bất kỳ người trẻ nào cũng đã từng đặt ra cho chính mình 

Tóm tắt nội dung sách:

Những đầu mục không đầu không cuối, không theo chủ đích nào cả. Dường như cả cuốn sách mà dòng cảm xúc, là bộc bạch thả trôi của Gari theo dòng văn. Tôi đã dừng lại rất lâu trước những đầu mục cả Gari cứ như đang đọc cẩm nang cuộc sống hay những khẳng định, phủ định về suy nghĩ, định kiến của xã hội đối với người trẻ –  ” phủ nhưng thật”.

Đi sâu hơn vào những dòng văn, dần nhận ra Gari đang nói câu chuyện tuổi hai mấy của mình và cả của thế hệ người trẻ tuổi hai mấy ngày nay. Cô như tự xoa dịu vết thương của mình, rồi cũng chữa trị, phòng ngừa cho những người trẻ vậy.

” Không phải thứ gì mất cũng gọi là mất mát”. Tuổi hai mấy bạn nghĩ mình đã mất đi nhiều thứ, niềm tin và khát vọng chắc là thứ nhiều người đánh mất nhất. Nhưng có ai lên án những trái tim đã từng si mê đâu. Sau những lần mất mát đó, có người dũng cảm nhận lấy những tổn thương, xây lên cho mình hình hài mới, rõ ràng là họ không mất quá nhiều. Có người chỉ vừa mấy con cá đã nghĩ cả hồ nước chẳng còn con nào, và họ mất tất cả.

Cuốn sách về giấc mơ, tình yêu, si mê, khát vọng của cái tuổi hai mấy. Tôi tin rằng bạn đang ở đâu đó trong những đầu mục sách này. Tin rằng tất cả chúng ta đều trải qua những cột mốc giống nhau, chả ai may mắn, chẳng ai quá bất hạnh. Cuộc sống này công bằng lắm, sẽ cho bạn học cách trưởng thành, cách vượt qua tuổi hai mấy đầy sóng gió.

Trong khoảng thời gian đó, cô đã trải nghiệm sâu sắc về cuộc sống, tình yêu, con người. Trên con đường trưởng thành, hoa hồng luôn đi kèm với nước mắt. Có niềm vui thì sẽ luôn có nỗi buồn. Những con người đã gặp dù tốt hay xấu đều đem đến một bài học nào đó. 

Trong cuốn sách này, tác giả vẫn giữ văn phong mạnh mẽ, có chút bất cần, nhưng khá sâu sắc, có chút khác biệt so với những tác phẩm trước đây của cô. Bỏ qua sự cầu kỳ, hoa mỹ, chọn lấy cho riêng mình một giọng văn dung dị, rất thật, rất đời. Gari đặt bạn đọc vào guồng quay của cảm xúc, nơi bạn khó phân biệt đâu là vui, là buồn. Đâu là hy vọng, là thất vọng. Đâu là đúng, là sai. Để rồi qua từng trang sách ta cảm nhận được tình thần chiến binh hùng dũng mà tác giả luôn khao khát truyền tải tới thế hệ các bạn trẻ ngày nay.

Không còn quá nhiều tuyên bố hay sống có cảm xúc một cách vô tội vạ. Gari đã khiến người đọc nhận ra một điều khi gấp lại trang cuối của cuốn sách: Cuộc sống là vậy, nếu bạn cố gắng giữ lại tất cả mọi thứ và không thể buông bỏ bất cứ điều gì. Cuộc đời của bạn sẽ trở nên phức tạp, hỗn độn mãi không lối thoát. Điều gì đã qua hãy cho qua, đó không phải gồng mình bất lực mà là tự cho mình cơ hội nữa, để sống đời an yên. 

Trích dẫn câu nói hay trong sách

  • Trưởng thành – hạnh phúc hay vết thương? Không phải thứ gì mất đi cũng gọi là mất mát.
  • Yêu thương một người quả là điều tuyệt diệu. Ở đâu đó, có người nào đó đang chờ bạn hồi âm. Người sẵn lòng xoa dịu mọi vết thương của bạn. Quan trọng là, bạn phải gửi cánh thư của mình trước đã. 
  • Trưởng thành là như thế, là nói ít đi và làm nhiều hơn. Là không than phiền hay giải thích, là yên lặng tự ôm lấy những cảm xúc riêng của mình. 
  • Cuộc sống này kỳ lạ lắm, chẳng ai thương mình và thay đổi cuộc đời mình ngoài chính mình. 
  • Một khi đã biết tim mình chọn điều gì, thì lý trí tự khắc sẽ biết cân chỉnh thế nào để đối diện với cuộc sống. Mọi vật đều có thời điểm của nó. 
  • Hãy cảm ơn những thiếu sót của bản thân, bởi nhờ vậy ta mới biết bản thân mình còn có thể phấn đấu làm nhiều thứ tuyệt vời hơn.
  • Điều đáng sợ nhất không phải là mất tự do, mà là bản thân không còn thiết tha với điều gì nữa.
  • Nếu không có vết thương, làm sao ta thật sự biết quý trọng một cơ thể lành lặng. Nếu không có mất mát, ta làm sao biết được sự hiện hữu của một ai đó nào đâu phải chuyện đương nhiên.
  • Cuộc đời luôn tồn tại sự công bằng giữa “cho” và “nhận”. Trước khi bạn bước lên thảm đỏ, tấm thảm đó đã thấm máu và mồ hôi của chính bạn.
  • Những cuộc chia tay sẽ là những kỷ niệm rất buồn khi: Một là không biết dừng lại đúng lúc, hai là nhận ra bản thân không còn quan trọng trong mắt đối phương nữa.
  • Hết yêu, điều đó thật sự đáng sợ, nhưng cũng nhẹ nhàng đến mức không ngờ.
  •  Cuộc đời sẽ đau đơn hơn nếu ta cứ nhìn những gì người khác đang sở hữu, rồi tự so sánh, rồi thấy mình luôn “túng thiếu”.
  • Bạn chỉ trưởng thành khi bạn là chỗ dựa cho một ai đó.

Đánh giá của độc giả:

Gari là một tác giả trẻ, nhưng tầm nhìn của cô không hề trẻ. Thành công đến sớm với cô, có người ngưỡng mộ, có người ganh tỵ. Nhưng mấy ai hiểu được cô gái nhỏ đã trải qua những điều gì để có thể viết ra những dòng văn. Một cuốn sách mà tôi nghĩ bất kỳ người trẻ nào cũng nên đọc. 

Bạn sẽ thấy được mình trong những ngày tháng ngu ngốc đã suy nghĩ những gì, hành động ra làm sao? Sau bao nhiêu chuyện xảy ra, bạn có tìm được bình yên trong tâm hồn của mình, bạn đã sẵn sàng để trưởng thành chưa?

Review của bạn đọc Review của bạn đọc

Nơi mua sách:

276 views

276 views

Rate this post

Viết một bình luận