Tôi là nữ, 29 tuổi, ngoại hình dễ nhìn, tính cách vui vẻ, cởi mở. Anh hơn tôi bốn tuổi, quản lý công ty nhỏ, tính tình điềm đạm, chịu làm.
Tôi là nhân viên ngân hàng, thu nhập khoảng 20 triệu đồng mỗi tháng. Anh từng đi Nhật làm việc năm năm về thiết kế điện, thu nhập khoảng 20 triệu đồng mỗi tháng. Trong thời gian yêu nhau, tôi được anh quan tâm, chăm sóc, là người đàn ông của gia đình. Chúng tôi dự định kết hôn năm nay nhưng do dịch và công việc anh không thuận lợi nên hoãn.
Tôi và anh quen qua mai mối, gia đình hai bên khá, không là gánh nặng của con cái và đều ở TP HCM. Hiện nay nếu tài sản của anh và tôi gom lại sẽ bằng căn chung cư tầm hai tỷ đồng. Tôi thấy như vậy là đủ nếu cưới nhau, rồi cả hai cùng phấn đấu sẽ ổn thôi. Cưới xong chúng tôi vẫn làm công ăn lương nhưng đầu tư thêm vào bất động sản, đó là lĩnh vực tôi khá rành, hoặc tôi sẽ nhờ ba truyền nghề điện lại cho anh (cùng lĩnh vực anh học và làm việc). Anh có vẻ đang bế tắc trong công việc, muốn làm riêng nhưng không biết bắt đầu từ đâu và như thế nào, cũng không muốn nhờ ba tôi. Anh mà làm việc hiện tại thì mãi sẽ như thế. Anh luôn phấn đấu để lo cho gia đình nhỏ trong tương lai, có vẻ mọi việc không thuận lợi, tôi cảm thấy anh đang rơi vào trạng thái trầm cảm.
Dịch Covid vừa rồi TP HCM giãn cách xã hội, tôi thấy anh lại càng trầm cảm hơn khi ở nhà. Từ đầu dịch đến nay là sáu tháng, chúng tôi không gặp nhau, sau đó nhắn tin cũng thưa dần. Tôi bảo nếu hết tình cảm thì dừng lại, anh nói vẫn còn thương tôi, chỉ là có những nỗi khổ nói ra thêm buồn, anh cần thời gian suy nghĩ, cứ coi như anh đi xa một thời gian. Mong mọi người cho tôi lời khuyên, phải làm sao đây?
Hoa
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 (giờ hành chính) để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc