Nếu nếu mới ghé thăm lần đầu và chưa biết bắt đầu từ đâu? Đừng lo hãy click vào đây .
Người anh em, tôi hy vọng bạn thích những bài viết của Chính Em.
Cho đi và nhận lại – Nhiều người nghĩ cho đi là mất mát, cho đi là không còn gì giữ lại. Thế nhưng sự thực thì người càng cho đi nhiều thì lại càng hạnh phúc.
Ngày nay ai ai cũng chỉ muốn NHẬN. Dù khá giả nhưng sẵn sàng mặc áo rách để nhận cơm MIỄN PHÍ. Dù không tật nguyền, nhưng lại giả dạng để nhận thương hại từ người khác. Dù rất ít khi giúp đỡ, nhưng lại luôn muốn nhận được giúp đỡ từ những người xung quanh. Dù…
Một số phụ nữ thì ngày càng sống phụ thuộc. Khi yêu họ sẽ muốn NHÌN THẤY khối tài sản đủ lớn từ gia đình người yêu. Họ nghĩ chỉ như vậy là CHẮC ĂN cho phần đời còn lại, không cần biết người yêu mình tính cách thế nào? Trí óc đến đâu? Bản lĩnh ra làm sao?
Đàn ông cũng không kém phần long trong. Họ lợi dụng phụ nữ và tìm cách lên giường thật NHANH và MIỄN PHÍ. Miễn là đạt được mục đích thì chẳng có chuyện gì xảy ra. Danh dự, nhân phẩm, giá trị… tất cả đều vứt vào sọt rác sau khi thỏa mãn thú vui tình dục yếu hèn…
Chúng ta đang sống trong 1 thế giới mà ai ai cũng chỉ muốn là người NHẬN. Nhưng rất may TÔI KHÔNG THUỘC NHÓM NGƯỜI NÀY. Nó có nghĩa rằng tôi có nhiều cơ hội để khuyến khích người khác cho đi.
Cho đi và nhận lại, đó là nguyên tắc sống còn để yolo và có một cuộc sống hạnh phúc như câu chuyện bên dưới.
Câu chuyện thâm thúy về cho đi và nhận lại
Hai anh em nọ được thừa kế khối tài sản lớn của người cha đã mất. Mỗi người được chia 1 vùng đất để trồng trọt, 2 vùng đất phân cách nhau bởi 1 ngọn đồi. Người anh đã cưới vợ có 6 người con, trong khi người em thì độc thân.
Trong một đêm trằn trọc người em bật dậy và lẩm bẩm: “Thật không công bằng nếu chia tài sản như vậy. Anh mình có 6 đứa con, anh ấy chắc hẳn sẽ cần nhiều lúa mỳ và ngũ cốc hơn mình”.
Nghĩ là làm, người em nhanh chóng vào hầm dự trữ lương thực. Anh vác thật nhiều ngũ cốc và lúa mỳ, tiếp đến leo lên ngọn đồi nơi ngăn cách 2 vùng đất rồi đặt gọn gàng lương thực vào kho chứa của người anh. Trên đường về, anh cảm thấy rất hứng khởi vì mình đã làm một việc vô cùng ý nghĩa.
Cũng tối hôm đó, người anh quẩn quanh với suy nghĩ: “Thật không công bằng khi chia tài sản như vậy. 6 đứa con của mình có thể trông nom 2 vợ chồng khi về già, chưa kể sau này còn đẻ thêm con cái.”
Nghĩ bụng, người anh bí mật lẻn vào kho lương thực của mình. Anh xếp thật nhiều ngũ cốc và lúa mỳ, tiếp đến trèo lên ngọn đồi nơi ngăn cách 2 vùng đất và đặt gọn gàng vào kho dự trữ lương thực của người em. Ra về, người anh khấp khởi mừng thầm vì mình đã làm được một việc vô cùng ý nghĩa.
Điều kinh ngạc của việc cho đi và nhận lại
Sáng sớm hôm sau, người em vô cùng ngạc nhiên khi thấy kho lương thực của mình không có gì suy chuyển cả.
“Tối nay mình phải mang nhiều hơn nữa mới được,” người em nghĩ bụng.
Sáng hôm sau, người anh nhìn thấy đống lương thực trong kho dự trữ của mình cũng có chung suy nghĩ như người em vậy.
Tối hôm đó, mỗi người đều chuẩn bị những túi đựng LỚN HƠN, họ chất vào đó thật nhiều ngũ cốc và lúa mỳ. Và câu chuyện lại tiếp diễn giống hệt đêm hôm trước.
Sáng hôm tiếp theo, họ lại một lần nữa thất vọng khi nhìn thấy ngũ cốc và lúa mỳ vẫn nguyên vẹn trong kho của mình.
Lúc này cả 2 anh em đều nghĩ: “Tối nay mình không thể phạm sai lầm được nữa, mình sẽ chất thật đầy lương thực lên 1 CHIẾC XE BÒ. Bằng cách này mình sẽ không thể nhầm lẫn được nữa.”
Cái kết có hậu…
Tốii hôm đó 2 người chất đầy ngũ cốc và lúa mỳ lên xe bò. Họ đẩy chậm rãi hết thửa ruộng này đến thửa ruộng khác, rồi tới ngọn núi cao kia. Tại đây, 2 người cuối cùng cũng chạm mặt nhau. Chỉ nhìn thấy người còn lại là họ đã dần hiểu ra câu chuyện cho đi và nhận lại mà cả 2 không thể lý giải.
Từ đó 2 người không còn phân chia ranh giới nữa, và lương thực cũng được xếp chung lại một kho.
Một túi –> Túi lớn hơn –> Xe bò. Họ cho đi càng ngày càng nhiều. Và cuối cùng thì họ nhận được tình thương, kho lương thực lớn hơn, vùng đất lớn hơn. Và chắc chắn sẽ còn lớn mãi, lớn mãi…
Câu chuyện cho đi và nhận lại tuy đơn giản nhưng nó đem lại rất nhiều cảm hứng cho bản thân tôi. Hy vọng nó cũng giúp bạn được truyền cảm hứng cho một ngày mới.
Vì sao chúng ta phải cho đi?
Cho đi là phần đầu của triết lý cho đi và nhận lại. Giữa người với người là sự chia sẻ, ban tặng, cúng dưỡng. Cho đi có nhiều tên gọi khác nhau tùy vào từng hoàn cảnh sử dụng. Nhưng chung quy lại: Chúng đều mang thứ mà bản thân mình có, sở hữu đến với những người khác đang cần.
“Ôi, tôi có gì đâu. Làm sao mà cho ai được?” Bạn nghĩ.
Đừng nghĩ chỉ những ai có tiền, những người giàu mới có thể cho đi. Bởi thứ cho đi không chỉ là vật chất, tiền bạc hay của cải.
Đó có thể là những thứ bình dị nhất, đơn sơ nhất. Có thể là lòng thương cảm, lời khuyên chân thành hay một ánh mắt trìu mến…
Ngay cả người nghèo vẫn có thể cho đi
Theo đó, người nghèo có thể trao đi sự đồng cảm, trao sự tin yêu. Họ chia sẻ với những ai cùng cảnh ngộ chứ không nhất thiết là tiền bạc. Đó là trao đi lòng yêu thương và sự tương trợ. Chẳng cần gì cao sang cả!
Mang niềm hạnh phúc đền cho người khác, thấy họ mỉm cười vì món quà chân thành của mình, bản thân cũng đã thấy vui lây. Niềm vui ở đó chứ lấy đâu ra nỗi buồn hay mất mát?
Càng chia sẻ niềm vui, càng chia sẻ lạc quan hạnh phúc đến nhiều người thì bản thân lại càng hạnh phúc. Khi trao đi như vậy, bạn không những không mất, mà lại còn nhận được rất nhiều thứ.
Đôi khi bạn nhận được sự yêu thương. Đôi khi chỉ là một lời cảm ơn vội nhưng cũng thấy bản thân mãn nguyện. Quan trọng là chúng ta cảm thấy mình trao đi bằng sự chân thành thì sẽ nhận được bình yên.
Cho đi và nhận lại cũng như quy luật nhân quả
Cái gì cũng có quy luật, cho đi và nhận lại cũng vậy. Cho đi là còn mãi, cho đi là nhận lại. Không phải nhận lại thứ đã cho, mà nhận về sự bình yên và cảm giác hạnh phúc khi được trao đi.
Chúng ta gặp nhau là duyên và cũng là vì nợ. Gặp được nhau là vì duyên. Giúp đỡ lẫn nhau là vì nợ duyên nên hãy trao đi một cách chân thành. Đừng toan tính!
Nếu cho đi mà chỉ nghĩ rằng mình thua thiệt, đó là khi bạn chưa sẵn sàng. Hãy nghĩ rằng mình trao đi thứ gì đó thì sẽ có thứ gì đó gửi lại cho mình.
Mà nếu không cũng đâu có sao, mình chân thành và cảm thấy được thanh thản, không rối bời trong lòng là được rồi. Nhận lại như vậy đâu còn muốn gì thêm? Tham khảo
Không mong cầu được nhận lại
Ông cha ta có câu:
“Thi ân bất cầu báo”
Có nghĩa là khi đã trao đi rồi, đừng mong bản thân sẽ được nhận lại. Cũng đừng nghĩ họ mang ơn mình và phải trao lại cho mình một điều gì cả.
Nếu chỉ muốn được đền đáp thì ngay từ đầu đừng cho đi. Bản thân luôn bị áp lực liệu cho đi có nhận lại được không? Nếu tính toán như vậy, liệu nhận lại rồi có còn thấy hạnh phúc, có còn thấy bình yên hay không?
Đôi khi trong cuộc sống bạn sẽ không biết mình có đang giúp người khó khăn thật không? Không biết họ có toan tính lừa lọc mình không? Và hoài nghi…
Nhưng dù sao đi nữa, bản thân vẫn đang làm một điều tốt là cho đi yêu thương. Và đã là điều tốt thì không có sự toan tính, cho dù họ lừa lọc chúng ta.
Nếu họ làm gì xấu, đó là nghiệp mà họ phải trả. Còn bản thân mình cứ hãy trao đi bằng sự chân thành là được rồi.
Tổng kết
Cho đi và nhận lại. Đó là quy luật tuyệt vời. Hãy bao dung và chân thành, bởi cho đi là điều tuyệt vời nhất. Cuộc sống muôn màu, muôn vẻ, chỉ cần cho đi, bạn đã vẽ thêm một sắc màu mới cho cuộc sống rồi. Màu của tình yêu thương và sự chân thành từ trong tâm hồn và trái tim!
Bạn đã like page Chính Em chưa? Chúng tôi chia sẻ thường xuyên các bài viết bao gồm cả cũ và mới. Thế nên bạn có thể theo dõi các bài viết thuận tiện hơn. Theo dõi Chính Em trên Facebook ngay.