Reply 1988 (Lời Hồi Đáp 1988) đã kết thúc tập phát sóng cuối cùng từ cách đây một tháng, nhưng đến thời điểm hiện tại vẫn còn nhận được sự ủng hộ của đông đảo khán giả. Tại phần Reply thứ ba đạt nhiều thành công này, tổ sản xuất đã gây xiêu lòng toàn bộ người xem bởi các tình tiết được dàn trải đều vào tình cảm gia đình, tình bạn lũ trẻ xóm, sau đó mới đến những câu chuyện tình cảm gà bông. Từ đó, họ đã từng bước tạo ra nhiều màu sắc hiện thực của những năm thập niên 80.
Hội bạn thân ngố đều của xóm Ssangmun Dong
Hội bạn thân cùng trưởng thành bên nhau với những tính cách đa dạng, một Duk Sun (Hyeri) tưng tửng, một Jung Hwan (Ryu Jun Yeol) lạnh lùng nhưng đầy hào phóng, một Sun Woo (Go Kyung Pyo) “con nhà người ta”, một “người trời” Taek (Park Bo Geum) và “máy nhảy biết tuốt” Dong Ryung (Lee Dong Hwi) chiêu trò. Cả đám trẻ đang cùng độ tuổi dậy thì ấy, ngoài những lúc cười giòn giã khi vui vẻ, cũng mang những tâm tư thầm kín của tuổi mới lớn.
Mỗi nhà mỗi cảnh, như cô nhóc Duk Sun vốn suy nghĩ rất ngây thơ, luôn có những hành động khiến ta phải phì cười. Tuy vậy, Duk Sun lắm lúc vẫn biết nghĩ tốt cho gia đình, cô gái ấy sẵn sàng nhường nào là món trứng ốp la, đùi gà rán ưa thích của mình cho chị Bo Ra và em trai No Eul. Sau đó trong lòng khẽ nuốt nước bọt đánh ực đầy tiếc nuối.
Nhà nghèo trứng còn hai quả, con giữa như Duk Sun đành ăn cơm cùng đậu muối
Gà rán đã được ông chú hàng xóm dặn “Cái đùi dành cho Duk Sun nhé!”
Thế mà gà cũng không thể có ba cái đùi, vì vậy lần này Bo Ra và No Eul lại hưởng! Ức thế cơ chứ!
Lúc mẹ bị mất tiền, liền trở thành nghi can số một! Khóc lóc phân bua cũng chẳng được
“Con đã nói con không lấy là con thật sự không lấy mà mẹ!”
Mẹ dỗ bằng một củ khoai lang, lòng tự trọng của Duk Sun chỉ bằng củ khoai, cô bé nín ngay
Duk Sun cam chịu còn rất biết quan tâm người khác, dù không được tin tưởng, Duk Sun đã chăm sóc Taek rất tốt trong chuyến lưu đấu giải cờ vây tại Trung Quốc
Chàng trai ngoan Sun Woo nổi tiếng hiếu thảo và lễ phép trong xóm nghèo Ssangmun Dong. Tuy gia đình không khá giả, chỉ ba mẹ con nhưng trong nhà luôn rộn rã tiếng cười. Mẹ Sun Woo dù không có nhiều tiền nhưng vẫn gói ghém chu cấp đầy đủ cho hai đứa con Sun Woo và Jin Joo. Thấu được nỗi cơ cực của mẹ, Sun Woo dù ngày ngày ăn món canh mặn nhất thiên hà do mẹ nấu, vẫn gật gù “Ngon quá mẹ ạ!”.
Luôn khen cơm mẹ là ngon nhất xóm
Trời vừa đổ mưa, tự chạy ra sân thu quần áo vào giúp mẹ, không phải “con nhà người ta” thì là gì?
Nhưng đứa trẻ mồ côi bố như Sun Woo dù được mẹ chăm kĩ đến đâu, cũng có những lúc loay hoay không biết phải làm sao với dao cạo râu, lúc lại ấm ức nghẹn ngào khi phát hiện mẹ mình trốn cậu đi chà rửa nhà tắm công cộng kiếm thêm thu nhập, dù rất thương xót cho mẹ nhưng vẫn không làm gì được.
Lúc nào, Sun Woo cũng gửi tâm tư lên bầu trời đêm, bởi ba đâu còn bên cạnh
Không có bố, đối mặt với tuổi dậy thì cũng khó khăn
Lại để mẹ lo lắng
Mẹ Sun Woo nức nở khi con mình thiếu vắng một người cha
Sun Woo khóc nức nở khi biết mẹ vì lo cho tương lai các con mà trốn mình đi làm thêm
May mắn hơn lũ bạn cùng trang lứa, cậu ấm Jung Hwan thoát được cái nghèo sau một lần gia đình trúng số. Từ đó, “mặt cún” được sống sung túc trong cảnh nhà cao cửa rộng, thưởng thức những món đắt đỏ, sở hữu đôi giày hàng hiệu. Vì nghĩ chỉ cần chu cấp vật chất cho con mình là đủ, thế nên bố mẹ nhà Kim ít quan tâm hỏi han con mình, Jung Hwan vì thế cũng sinh kiệm lời với bố mẹ.
Jung Hwan là chàng trai “mặt cún” hay cáu kỉnh
Cún Jung Hwan tuy vẻ bề ngoài lầm lì, thường xuyên khó chịu, nhưng trái tim rất ấm áp. Lo mẹ không biết đọc tiếng anh, cậu nhanh trí ghi phiên âm trong hộ chiếu trước khi mẹ lên đường xuất ngoại. Lúc anh trai Jung Bong lo lắng trước đêm mổ, cậu là người em luôn kề cận an ủi. Khi nhận ra lí do bố mình trở nên ủ rũ, liền hợp tác cùng bố Kim, tung hứng “vũ điệu chào hỏi”. Thậm chí, còn đắp chăn tận tình cho Taek dù đó là “tình địch” trong cuộc chiến tình yêu.
Âm thầm ghi phiên âm tên lên hộ chiếu của mẹ
Cùng chơi với bố
An ủi anh Jung Bong trước ca mổ
Vì bảo vệ bạn mình khỏi đám du côn, Jung Hwan bị trấn lột đôi giày hàng hiệu
Cậu cũng lo trước lo sau cho cậu bạn Taek ngố của mình
Trong đám trẻ xóm này, có chàng Taek là bậc thầy cờ vây. Chàng Taek ngố có gia cảnh giống Sun Woo mồ côi mẹ từ bé, bố Taek dù rất lo cho con trai mình nhưng lại không biết cách thể hiện nên không khí im lặng bao trùm. Có lẽ vì vậy mà cậu trở nên trầm tính, áp lực thi đấu rất lớn nhưng lại không biết cách bộc lộ nên mọi tâm sự đều chôn kín trong lòng. Taek nhà ta không làm được việc gì tốt ngoài khả năng chơi cờ thiên phú.
Kỳ thủ Taek cực bảnh khi thi đấu cờ vây
Những việc đơn giản như không biết cầm đũa, bật radio cầm tay, hay lạc đường được xảy ra với tần suất dày đặc. Cậu Taek ngố tuy ngơ ngơ, nhưng là con người tình cảm, Taek dù không biết gì vẫn hỏi ý kiến Duk Sun mua quà tặng sinh nhật bố, hay nhất quyết đòi thuê cô hộ lý chăm bố trong bệnh viện trước khi cậu sang Trung Quốc đấu giải.
Người thân duy nhất của Taek là bố
Taek rưng rưng khi thấy bố mình nhập viện
“Duk Sun à! Tớ nên mua gì nhỉ? Găng tay hồng à?”
Chỉ vì người bạn tốt Duk Sun bị “nhiễu sóng”…
Quà của bố Taek lại là đôi găng tay hồng nữ tính cực “cute”
Nhân tố cuối cùng trong bộ năm nhí nhố này là chiếc máy nhảy thần sầu Dong Ryung. Cậu chàng kính cận Dong Ryung vừa là cậu bạn ma mãnh chuyên làm quân sư bày trò cho cả hội chơi, vừa sang nhà Jung Hwan lẫn Taek “ăn nhờ ở đậu”. Quan trọng nhất, đối với bọn con trai của nhóm, Dong Ryung còn chính là đầu mối cung cấp phim người lớn, tạp chí 18+!
Muốn xem phim gì đãi tớ ăn đi nhé!
Thế nhưng, Dong Ryong cũng là cậu bé tội nghiệp, đáng thương. Gia đình tuy khá giả như Jung Hwan, nhưng Dong Ryong lại không nhận được bất cứ sự quan tâm nào từ bố mẹ mình, đến một bữa cơm gia đình cũng là điều hi hữu. Ngày sinh nhật, cậu nhất quyết về nhà sớm vì bữa cơm đích thân mẹ nấu, thế mà sáng dậy lại thấy bức thư mẹ để trên bàn kèm tiền để cậu ra ngoài ăn. Buồn rầu tích tụ, cậu bỏ nhà đi một phen để bố mẹ thức tỉnh, nào ngờ công lao hai ngày “ăn bờ ngủ bụi” bị đổ vỡ khi về nhà bố mẹ vẫn không phản ứng gì về sự không có mặt của con trai mình.
Dong Ryung hẩm hiu trốn nhà ra ngồi cùng “Châu Nhuận Phát” trẻn áp phích
Bụng đói nên phải đi trộm đồ ăn
Rồi gọi chúng bạn ra bãi biển lôi cổ về
Reply 1988 sử dụng những yếu tố gia đình, bạn bè xung quanh để gửi gắm tâm tư riêng của đám trẻ xóm nghèo. Lũ trẻ rồi cũng trưởng thành. Trên đường đời chông gai, mỗi người sẽ có những đắn đo, mưu cầu hạnh phúc riêng. Dù là thế nào đi nữa, bọn trẻ cũng sẽ hiểu cuộc sống không chỉ là màu hồng tươi tắn, sẽ có lúc trời nắng chói, sẽ có lúc mưa rào xám xịt. Chỉ cần biết khi gia đình còn ở cạnh, “bộ năm” lũ trẻ xóm vẫn bên nhau thì mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn.