22 tuổi, sau 4 năm học đại học, sau những kỳ thi cử là lúc khoác trên mình chiếc áo cử nhân, rạng rỡ cùng bạn bè đón chờ một ngày đáng nhớ. Khi bước vào cổng trường đại học, bạn đã từng mơ ước về một tương lai tươi sáng, rồi bạn sẽ tung cánh, đến với những giấc mơ thành công của mình.Nhưng thực tế là, sau cái ngày mặc trên mình chiếc áo cử nhân, cầm trên tay tấm bằng, cùng bạn bè chụp hình tung mũ, thỏa thích cười một ngày hạnh phúc. Để rồi ngày sau đó sẽ bị đá thẳng ra khỏi trường, với cánh cổng to đùng mang tên “Thất nghiệp”.
22 tuổi, bạn chỉ có kiến thức cơ bản học theo cách cưỡi ngựa xem hoa, để rồi ngơ ngác trước nhà tuyển dụng. Thế là đi từ đâu hãy quay về chỗ đó. Không có kinh nghiệm, vác hồ sơ chạy khắp nơi, bạn không cam tâm làm những việc tầm thường không xứng với tấm bằng mình nhận được. Và thế là cứ thất nghiệp dài ngày, chờ đợi mòn mỏi, áp lực từ gia đình, bản thân mãi không tìm ra lối đi.
22, cái tuổi bản lề của cuộc đời. Cái tuổi mà bạn không còn là một nhóc sinh viên hỏi cái gì cũng không biết nữa. 22 tuổi, đã phải biết phân biệt một vài loại rượu, phải biết mua quà gì cho ai nhân dịp gì, phải biết vài bản nhạc cổ điển, phải biết viết một CV đàng hoàng, phải biết viết một lá thư tử tế cho sếp. Con gái phải biết trang điểm, con trai phải biết mặc vest, thắt cà vạt. Lớn rồi đấy, 22 rồi đấy.
22, cách duy nhất để biết mình thực sự muốn gì là thử, và không có năm nào tốt hơn để thử những lựa chọn khác nhau như năm bạn 22 tuổi. Bạn có thể thử những công việc khác nhau cho đến khi tìm được công việc mình yêu thích. Bạn có thể thử sống ở một thành phố khác, đất nước khác để tìm thấy nơi nào mình thích. 22 tuổi, không thử sao biết?
22, tuổi mà bạn được phép thoả sức ước mơ và theo đuổi nó. Trước đó? A ha, bạn còn phải đi học. Sau đó, bạn đã một công việc ổn định, hay tệ hơn, một gia đình và vài đứa con. Không phải mình lên án chuyện lập gia đình, nhưng sự thật là bạn không thể ích kỷ theo đuổi đam mê bản thân khi đã gánh trên vai một núi trách nhiệm. 22 có lẽ là năm duy nhất bạn là người lớn nhưng lại chưa phải chịu trách nhiệm của người lớn.
Vì 22 tuổi là năm bạn vừa mới tốt nghiệp đại học, đồng nghĩa với việc bạn vừa mới bắt đầu sự nghiệp, đồng nghĩa với việc gia đình cũng sẽ thư thả với bạn hơn. Bố mẹ sẽ thông cảm với việc bạn không kiếm được nhiều tiền. Bố mẹ sẽ thông cảm với việc bạn không được chu đáo trong những ngày lễ tết. Tin mình đi, hiếm có năm nào mà bố mẹ sẽ tạo điều kiện giúp đỡ cho bạn như năm bạn 22 tuổi.
22, cột mốc đánh dấu sự chuyển biến giữa “thế giới bạn vẫn biết” và “thế giới thực”. Bạn sẽ nhanh chóng nhận ra rằng những gì bạn học được trên ghế nhà trường và những gì bạn sắp phải đối mặt là hoàn toàn khác hẳn nhau. Bạn sẽ có những cú sốc đầu đời, nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc bạn sẽ học được những bài học quý giá sẽ theo bạn đi suốt cả cuộc đời.
22, những đồng tiền đầu tiên có được bằng sức lao động của mình. Bạn nhận ra rằng kiếm được đồng tiền vất vả như thế nào. Bạn biết trân trọng sức lao động của mình hơn. Bắt đầu học cách sử dụng đồng tiền khôn ngoan hơn, và quan trọng hơn, bạn bắt đầu nhận ra rằng bố mẹ đã làm lụng vất vả như thế nào để nuôi nấng mình suốt 22 năm ròng. Tự nhiên thấy mình vừa nhỏ bé, vừa người lớn kinh khủng.
Tuổi 22, Nói là thất tình thì cũng có hơi quá, vì ở tuổi nào người ta cũng có thể thất tình. Nhưng đáng nói là khi tuổi 22 đến, đã đến lúc lao ra dòng đời và tự học cách sống. Mất hết những mơ mộng trong cuộc sống vô cùng thực tế.
Tuổi 22, Công việc, tiền bạc, các mối quan hệ khác, làm bạn không thể giữ vững được tình yêu gắn bó thời sinh viên, lúc mà hai đứa còn thề non hẹn biển, khi mà chưa bị mưu sinh phân tâm, thì có ăn mì gói cũng cảm thấy lãng mạn.
Tuổi 22, Yêu nhau thì không có lý do, nhưng chia tay thì đơn giản một câu “không hợp” là xong. Vì một người có việc làm, một người không có, người này mặc cảm với người kia. Cả hai cùng không có, thì những ngày túng quẫn sẽ làm cả hai chẳng còn vui mà ăn chung mì tôm qua ngày được nữa, sẽ nảy sinh những mâu thuẫn. Hoặc nếu cả hai cùng có việc làm, thì hẳn đôi lúc môi trường mới, người ta dễ gặp những đối tượng mới, làm cả hai trở nên xa cách nhau hơn.
Tuổi 22 Sau thất nghiệp, thất tình, bạn sẽ thất vọng toàn tập khi gà mờ bắt đầu loạng choạng gây dựng cuộc sống tự lập.Sẽ không còn những khoản hỗ trợ rủng rỉnh, thay vào đó là cắt tài trợ, và những câu hối thúc kiếm việc, cùng với sự so sánh: “Mẹ thấy con nhà kia học ra làm chỗ này, chỗ kia rồi mà mày thì…”, “Cái bạn học chung cấp 1, 2, 3 gì đó với mày, giờ làm lương tháng cả mười mấy triệu”.
22 tuổi, bạn sẽ biết chỉ có đam mê và hy vọng. Bạn phải chấp nhận sự bất công trong xã hội khi không có mối quan hệ, không có sự quen biết. Đôi khi bạn biết bạn có khả năng nhiều hơn người khác nhưng rồi phải ngậm cười cay đắng nhìn người ta ngồi vào vị trí đó.
Tuổi 22 Bạn co ro, tự cô lập mình. Rồi chấp nhận làm những công việc không yêu thích, nhưng cần thiết để có thể chi trả sinh hoạt cho chính mình, cứ thế ngày qua ngày, bạn không biết mình đã đánh mất giấc mơ của mình lúc nào không hay.
Những người con trai của tuổi 20-22. Bạn là ai? Là gì? Quan trọng như thế nào? Tuổi 22, bạn đã làm gì, đang làm gì, và sẽ làm gì? Tuổi 22 của anh trong mắt tôi là những sai lầm của tuổi trẻ nhiều hơn những sự chín chắn mà đáng lẽ ra anh phải có, tuổi 22 của một người chín chắn là gì?
Người thanh niên 22 tuổi chín chắn, anh ấy sẽ nghĩ cho những vất vả mà cha mẹ anh ta chịu đựng, những số tiền từ mồ hôi nước mắt họ làm để cho anh học và tiêu xài suốt 22 năm, anh dùng nó vào việc gì?Đi chơi với bạn gái? Có. Đi cafe với đám bạn? Có. Chi trả cho lần anh vượt đèn đỏ? Thương lượng với Công an cho những lần anh đi ngược chiều?Thậm chí chạy chữa cho anh những chuyện không đáng!
Người con trai 22 tuổi chín chắn là người có yêu, có tình cảm, nhưng không bao giờ để chuyện tình yêu của bản thân làm ảnh hưởng đến những người thân xung quanh mình,, anh ta hiểu được tình yêu chiếm phần nào trong cuộc đời.
Vì TÌNH YÊU, cách mà anh ấy trải qua hoàn toàn bình thường, thậm chí có những người biết rằng khi có việc làm ổn định sẽ đi tìm tình yêu? Nhưng, như vậy là lãng phí thanh xuân, yêu để vui hơn, để không là một thành phần mà người ta gọi là FA, ừ, đúng, nhưng, vẫn cứ yêu, ừ thì đâu có sai!
Chàng trai tuổi 22 không bỏ hàng giờ nằm trên giường bấm điện thoại chờ tin nhắn của bạn gái mà mặc những người thân đang đổ mồ hôi ngoài kia, anh ta sẽ thức dậy và làm vài việc vặt trong nhà trong lúc chờ tin nhắn thay vì chơi game đợi! Anh ta sẽ không tức giận với những người trong gia đình khi chẳng may một lần anh cãi nhau với cô ấy, đơn giản vì anh ta không phải một kẻ ích kỉ!
Lời kết: Ừ, tuổi 22 chẳng có gì ngoài tuổi trẻ. Nhưng chỉ cần nhiêu đó thôi, thế cũng đủ cho một sự khởi đầu mới rồi.