I.
LỜI CHÚA:
“Kẻ làm
con hãy vâng lời cha mẹ, theo tinh thần của Chúa, vì đó là điều
phải đạo. “Hãy tôn kính cha mẹ”, đó là điều răn thứ nhất có kèm
theo lời hứa: “Để ngươi được hạnh phúc và hưỡng thọ trên mặt đất
này” (Ep 6,1-3).
II.
TRÌNH BÀY
1.
Điều răn thứ bốn dạy ta những gì ?
Dạy ta sống hiếu thảo với cha mẹ, ông bà, tổ tiên là những người
sinh thành, dưỡng dục chúng ta.
2.
Nền tảng đức hiếu thảo là gì ?
Nền tàng đức hiếu thảo là lòng kính sợ Thiên Chúa, Đấng là nguồn
gốc mọi tình phụ tử trên trời dưới đất.
Vì thế, có những trường hợp việc vâng lời cha mẹ phải nhường
bước cho việc vâng lời Thiên Chúa. Ví dụ: chẳng may cha mẹ muốn
con cái làm điều gì trái luật Chúa, thì con cái không được tuân
theo.
3.
Con cái tỏ lòng hiếu thảo cách nào ?
a. Khi các ngài còn sống, con cháu phải:
– Yêu mến, vì các ngài đã yêu thương, sinh thành, dưỡng dục ta.
– Tôn kính, vì các ngài là bậc cao niên, nhiều kinh nghiệm, có
nhiều điều đáng chúng ta học hỏi.
– Vậng lời, vì các ngài thay mặt Chúa dạy dỗ ta những điều hay
lẽ phải.
– Giúp đỡ, nhất là khi các ngài có tuổi, đau yếu, túng nghèo,
suy thoái tinh thần…
b. Khi các ngài qua đời, con cháu phải lo chôn cất, cầu nguyện,
dâng lễ cho các ngài.
– Hội thánh có nhiều nghi thức rất ý nghĩa và cảm động liên quan
tới những người đã qua đời như nghi thức làm phép xác, Thánh lễ
an táng, lễ dỗ, tháng các linh hồn, các kinh nguyện giáo dân đọc
dịp ma chay dỗ chạp… các nghi thức ấy vừa biểu lộ niềm tin sâu
xa của Hội thánh vào sự bất tử của linh hồn, vừa tôn trọng giá
trị của thân xác, vừa có sức độ vong người quá cố.
– Đối với các hình thức dân gian tỏ lòng hiếu thảo cha mẹ, ông
bà, tổ tiên đã khuất bóng: người tín hữu được khuyến khích tổ
chức và tham dự trừ những gì trái với đức tin Công Giáo.
4.
Bổn phận cha mẹ đối với con cái: Cha mẹ cũng có nhiều
bổn phận đối với con cái: sinh sản có trách nhiệm, nuôi nấng,
dạy dỗ chúng nên người tốt và nên tín hữu nhiệt thành. Cha mẹ
cần hiểu biết tâm lý con em và phương pháp giáo giục thời nay,
nhất là biết giáo dục bằng gương sáng. Ngoài ra, cha mẹ phải
biết kết hợp công việc giáo dục này với trường học và giáo xứ.
5.
Đối với Hội thánh: Người tín hữu phải được tái sinh và
lớn lên trong Hội thánh, được hiệp thông ơn sủng và sứ mạng nhờ
hàng giáo phẩm và giáo sỹ. Vì thế, người tín hữu phải yêu mến,
vâng lời và bênh vực Hội thánh, nhất là cộng tác với hàng giáo
phẩm trong việc xây dựng Hội thánh và truyền bá đức tin.
6.
Tình yêu quê hương dân tộc: Người Việt Nam nổi tiếng về
lòng yêu quê hương dân tộc. Chúng ta tôn trọng mọi người tùy
tuổi tác, địa vị, đức độ. Vì thế, ta phải kính trọng chính quyền,
các vị cao niên, các nhà giáo dục, các thầy cô…
Người công giáo biết tôn trọng luật lệ chính đáng của quốc gia,
tích cực tham gia những công tác ích quốc lợi dân vì chính đất
nước này đón nhận chúng ta vào đời, tạo mọi điều kiện cho người
dân phát triển thể lực, trí lực và đúc dục. Trong mọi việc,
người công giáo phải hành động phù hợp với đức tin Công giáo (xem
thư HĐGM. VN 1980).
Về phần mình, người trên yêu thương người dưới. Chính quyền có
bổn phận gìn giữ trật tự, đảm đương công vụ, tôn trọng quyền lợi
căn bản của mỗi công dân, và dùng mọi cách để nâng cao mức sống
vật chất, tinh thần của dân chúng.
III. BÀI HỌC:
45. H. Điều răn bốn dạy ta những gì ?
T. Điều răn bốn dạy ta sống hiếu thảo với cha mẹ, ông bà, tổ
tiên ; cũng dạy ta những bổn phận cha mẹ đối với con cái.
46. H. Sống hiếu thảo hệ tại điều gì ?
T. Sống hiếy thảo hệ tại yếu mến, tôn kính, vâng lời, giúp đỡ
cha mẹ và các bậc trên.
47. H. Ta còn phải kính nể và vâng lời ai nữa không ?
T. Ta còn phải kính nể và vâng lời các vị lãnh đạo tôn gíao và
xã hội.
IV. THÁI ĐỘ SỐNG:
Dù ở tuổi
nào, đạt tới chức vị nào, tôi vẫn một lòng yêu mến, tôn trọng
những người đã sinh thành, dưỡng dục tôi.
V. CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa,
khi gẫm xem muôn loài trong vũ trụ, chúng con thấy vạn sự đều có
dôi rể căn nguyên: chim có tổ, nước có nguồn, con người sinh ra
có cha có mẹ. Xin cho con ngày nay sống sao cho tròn chữ hiếu
đối với tổ tiên, ông bà, cha mẹ và mai sau được cùng các ngài
hưởng phúc trường sinh.