Câu ấy Bác nói khi trả lời các nhà báo nước ngoài, được đăng trên báo Cứu quốc ngày 21-1-1946. Sau thắng lợi của cuộc tổng tuyển cử đầu tiên của nước Việt Nam độc lập và Chủ tịch Hồ Chí Minh trở thành Chủ tịch chính thức của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Các nhà báo nước ngoài đặc biệt quan tâm đến tiểu sử của Người, nhất là khi đoán biết người chính là Nguyễn Ái Quốc, một nhà cách mạng từ lâu đã nổi tiếng là chiến sĩ kiên cường đấu tranh cho độc lập dân tộc và cho phong trào cộng sản quốc tế. Họ hỏi Bác về rất nhiều điều, cả lý do và ý định của Bác khi nhận nhiệm vụ Chủ tịch nước. Bác đã trả lời rằng: “Tôi tuyệt nhiên không ham công danh phú quý chút nào. Bây giờ phải gánh chức Chủ tịch là vì đồng bào ủy thác thì tôi phải gắng sức làm, cũng như một người lính vâng mệnh lệnh của quốc dân ra trước mặt trận. Bao giờ đồng bào cho tôi lui, thì tôi rất vui lòng lui. Tôi chỉ có một sự ham muốn, ham muốn tột bậc, là làm sao cho nước ta được hoàn toàn độc lập, dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành. Riêng phần tôi thì làm một cái nhà nho nhỏ, nơi có non xanh nước biếc để câu cá, trồng hoa, sớm chiều làm bạn với các cụ già hái củi, em trẻ chăn trâu, không dính líu gì với vòng danh lợi”. (Sách Hồ Chí Minh Toàn tập – Nxb Chính trị quốc gia – Sự thật – tập 4)
“Ham muốn tột bậc” của Bác không chỉ là câu nói xuất phát từ đáy lòng mà còn là mục tiêu hành động nhất quán của Người, một người suốt đời vì nước, vì dân, vì độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội. Với Người, không có hạnh phúc nào lớn hơn là hạnh phúc được phục vụ cách mạng, phục vụ Tổ quốc và nhân dân. Trong giáo dục cán bộ và đảng viên, Người luôn nhắc nhở: “Ðảng không phải là một tổ chức để làm quan phát tài. Nó phải làm tròn nhiệm vụ giải phóng dân tộc, làm cho Tổ quốc giàu mạnh, đồng bào sung sướng”. “Ðảng ta vĩ đại, vì ngoài lợi ích của giai cấp, của nhân dân, của dân tộc, Ðảng ta không có lợi ích gì khác”. “Ðảng ta là một Ðảng cầm quyền. Mỗi đảng viên và cán bộ phải thật sự thấm nhuần đạo đức cách mạng, thật sự cần kiệm liêm chính, chí công vô tư. Phải giữ gìn Ðảng ta thật trong sạch, phải xứng đáng là người lãnh đạo, là người đầy tớ thật trung thành của nhân dân”.Câu nói thật giản dị mà thấm đậm triết lý cao sâu! “Ham muốn tột bậc” của Bác Hồ chính là khát vọng của nhân dân ta trong cuộc đấu tranh suốt 80 năm chống ách thống trị của chủ nghĩa thực dân và phong kiến để giành lại độc lập, tự do và xây dựng cuộc sống mới. “Ðộc lập, tự do, hạnh phúc” là lý tưởng chiến đấu, là lẽ sống, là hệ giá trị vô giá mà Bác Hồ đề ra cho việc xây dựng đất nước, trước đây cũng như hiện nay. Vì lý tưởng ấy, vì hệ giá trị ấy mà nhân dân ta đã đi theo Ðảng làm Cách mạng tháng Tám thành công, tiến hành hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ, cứu nước thắng lợi, và ngày nay đang tiến bước trên con đường quá độ lên chủ nghĩa xã hội.
Đó là ham muốn cho mọi người có cơm ăn áo mặc, được học hành, tức là cái bụng được no, cái đầu được sáng. Đơn giản vậy thôi, nhưng đó chính là sự phấn đấu của các thế hệ người cộng sản Việt Nam mà Hồ Chí Minh đã truyền lửa hành động từ những tháng năm đầu tiên của Nhà nước non trẻ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa.
Hiện nay, người càng có chức quyền cao trong xã hội thì sự cám dỗ càng nhiều, càng mạnh. Phải làm chủ bản thân mình, biết vượt qua chính mình thì mới đạt được cái đức như Chủ tịch Hồ Chí Minh “tuyệt nhiên không ham muốn công danh phú quý một chút nào” và “không dính líu gì tới vòng danh lợi”. Những cám dỗ đó như ma túy, cần cảnh giác và cần sự tu dưỡng rèn luyện bản thân. Vật chất, của cải, tiền bạc…tự nó không có lỗi. Lỗi là ở người sử dụng nó. Không ít kẻ sẵn sàng làm nô lệ cho danh lợi mà bị sa xuống hố của tội lỗi. Không được làm nô lệ cho nó. Đất nước đang bước sang năm thứ 36 của sự nghiệp đổi mới. Cần lắm đội ngũ cán bộ thấm đượm tinh thần không dính gì tới vòng danh lợi mà Hồ Chí Minh đã nói năm xưa. Chỉ có như vậy, đất nước mới thật sự vào Xuân.