CHẮC GÌ TA ĐÃ YÊU NHAU: Làm gì khi ai đó đổi thay?

“Chắc gì ta đã yêu nhau” là tập tản văn của Minh Nhật, một tác giả trẻ được nhiều người yêu thích hiện nay với những câu chuyện nhẹ nhàng, sâu lắng và tình cảm. “Chắc gì ta đã yêu nhau” không phải viết cho những người đang yêu, đã yêu và sẽ yêu, mà là cho những ai đang đứng trên vực thẳm của tình yêu.

Chắc gì ta đã yêu nhau

“Chắc gì ta đã yêu nhau” được chia thành ba phần – Im lặng, Niềm tin và Cô độc. Văn Minh Nhật vẫn vậy, nhiều tâm sự nhưng không quá nặng nề, nhẹ nhàng và trong trẻo. Dù ngôi thứ nhất được dùng đến suốt cuốn sách nhưng không có lúc nào những từ trong đó bị rối vì cảm xúc, dường như “tôi” đủ bình tĩnh để đứng cách câu chuyện của anh ta và kể với một giọng nói bình tĩnh và đôi mắt rất yêu thương.

Trong tình yêu, việc ai đó thay đổi thực ra chẳng còn xa lạ gì. Nhưng dưới góc nhìn của Minh Nhật, nỗi đau ấy thật hơn, xót xa hơn cho những cuộc tình, dù chóng vánh hay dài lâu cũng dần phải tàn lụi theo hai từ “đổi thay”.

Xem thêm: CHO TÔI XIN MỘT VÉ ĐI TUỔI THƠ – từ góc độ người không thích truyện Nguyễn Nhật Ánh

“Chắc gì ta đã yêu nhau” – Nâng niu từ những họa tiết nhỏ

Bìa trang sách hình ảnh một cô gái nhỏ, mượn ánh sáng của hoàng hôn mà che đi nét đẹp tuổi xuân, vấn vương nỗi buồn còn đọng lại trên khuôn mặt. Ta nhuốm buồn ngay cái nhìn đầu tiên, nhưng đâu đó lại như tìm thấy được một góc riêng đồng cảm qua vài trang giấy trắng.

chắc gì ta đã yêu nhau

Đây là cuốn sách được chỉn chu từng trang giấy nhỏ từng góc ngách nhỏ như muốn người đọc cảm nhận một chút gì đó thật cẩn thận chầm chậm chạm tới nỗi lòng còn chưa “yên”. Từ những câu nói đầy tâm huyết của tác giả cũng được in ấn cẩn thận để riêng biệt ở một trang giấy đầu tiên trước khi bước vào toàn tác phẩm. Làm chỉ cần đôi câu văn nhỏ cũng đủ khiến ta muốn lật thật nhanh đọc cho hết để thấy đâu đó tâm hồn ta được an ủi giữa những chông chênh của tình yêu.

Góc sáng tạo hơn cả phải nói đến mấy dòng thơ bên ngoài trang cuối cùng của cuốn sách. Đôi dòng thơ mà chứa cả nỗi lòng “ Chắc gì ta đã yêu nhau”.Tấm cash nhỏ chẳng những note lại trang mà ta đang bỏ dở mà còn được tác giả trân trọng lưu lại với cách trang trí như một thước phim. Làm ta cảm thấy mối tình đó tâm sự đó như những dấu ấn đậm nét qua từng khung phim nhỏ. Vẫn câu nói “Chắc gì ta còn yêu nhau ?”.

Những lắng đọng tâm hồn bởi hai từ “đổi thay”

Ta sẽ chẳng thấy được sự tổn thương nếu như chưa từng tổn thương.

Đổi thay trong tình yêu phải chăng là nguồn gốc của sự tan vỡ, của tổn thương, của thù hận, của giận hờn. Sẽ chẳng ai đau lòng nếu tình yêu mãi là những khoảnh khắc đẹp, đẹp vì sự trân trọng, đẹp vì sự cố gắng, “ Nó đẹp bởi chẳng ai có cơ hội để làm điều gì đó tổn thương tới người kia”. Chàng trai năm đó vẫn còn trong tâm trí tôi như là những kí ức thanh xuân tươi đẹp nhất thời áo trắng. Bởi nắng hạ chia tay năm ấy rực rỡ biết bao đso chính là ánh sáng của những bước ngoặt mới, con đường mới. Nhưng chúng tôi chia tay nhau chẳng phải vì đổi thay vì lời còn chưa ngỏ và vì con đường riêng mà mỗi người lựa chọn.

trích dẫn sách

Nếu cô bạn nào đó muộn phiền vì bản thân trong hoàn cảnh bỏ rơi, chàng trai cùng đi trong bão tố năm ấy. Nay bình yên nắm tay ai khác trong thánh đường nguyện ước, chắc lại càng thấm thía hơn những gì bản thân trải qua thời điểm mọi thứ diễn ra. Chắc có lẽ mọi thứ thật tệ khi nó đến. Nhưng có lẽ nhiều người thường quên mất lời thề trong giông bão với một ai đó bên ta thời điểm khó khăn. Họ đã đổi thay rồi

Nếu có ai đó từng trải qua cảm giác muộn phiền bị bỏ lại phía sau, nay bình yên lại nắm tay một người mới càng thấm thía hơn và trân trọng tình cảm hơn. Sau bão tố là nắng đẹp, cuộc sống vẫn luôn xoay vần, những lời thề khi còn khó khăn chẳng thể nào trọn vẹn cho tới ngày sớm bình minh trong nắng mới.

“Đổi thay”

trích dẫn sách

Người ta vẫn nói, một nửa tình yêu thì vẫn có thể là tình yêu nhưng một nửa sự thật chẳng còn là sự thật. Cũng chính lẽ đời thật giả đan xen, khó lòng phân biệt. Minh Nhật lại đưa góc nhìn cho người ta thấy một khía cạnh dở khóc dở cười mang tên : “Hiểu lầm khi ai đó đổi thay”.

Tình yêu thay đổi theo những cách khác nhau, theo những điều mà mọi người không ngờ tới. Tình yêu học trò là sự e ấp trong tà áo trắng. Sinh viên người ta tận hưởng sự nồng cháy những nám tháng thanh xuân với tình yên có phần điên dại. Nhưng đến tuổi “chững” ta hay tìm cho mình đến sự yên bình trong tình yêu, hay sự đảm bảo, an toàn. Đôi khi giữa dòng đời tấp nập, ta bị cuộc sống cuốn đi mà quên mất dành tình cảm cho người.

Minh Nhật từng viết: Người ta không phải luôn luôn cần nhau mọi lúc trong đời, nhưng nếu lúc cần nhau nhất, lại không thể bên nhau, thì tình yêu liệu còn ý nghĩa gì?” Những lo toan trong cuộc sống, đổi thay trong suy nghĩ, sự vô tâm đầy dần tỉnh yêu tới bờ vực của sự đổ vỡ, đổi thay mà thủ phạm không hề xa lạ là chính chúng ta. Vô tâm với người mình yêu nhất, đổi thay trong suy nghĩ tính cảm là nguyên nhân, cũng là lí do thật nhất để rời bỏ đi.

Tình yêu đôi khi quan trọng nhất là cảm giác. Đó là thước đo cho tình yêu. Chúng ta thường hỏi nhau “liệu còn yêu”. Thú thực đó chính là cách đơn thuần mà chính ta củng cố niềm tin, tin vào tình yêu của đối phương đang dành cho chính ta.Nhưng đôi khi chính đó lại là câu nói đánh lừa khi ta đang bắt gặp một thức cảm giác lạ đan xen. Đó chính là khi “một ai đó đổi thay” mà Minh Nhật đưa đến cho người đọc thông qua phần “Niềm tin”.

Cuốn sách như một bài hát du dương với những cung bậc cảm xúc khác nhau. Lắng nghe âm thanh “im lặng” để thấy “niềm tin” chơi vơi biết bao. Nhưng chính từ đó là chìa khóa mở một cuộc đời luôn tồn tại song song của chính ta nó phủ màu “cô độc”.

Dương Thảo Nghi

Chia sẻ bài viết

Rate this post

Viết một bình luận