Gió heo may là loại gió như thế nào?
Đáp án và lời giải chính xác cho câu hỏi “Gió heo may là loại gió như thế nào?” cùng với kiến thức mở rộng về gió heo may là những tài liệu vô cùng bổ ích dành cho thầy cô và các bạn học sinh.
Trả lời câu hỏi: Gió heo may là loại gió như thế nào?
– Heo may là một trong những nét đặc trưng của mùa thu, thường xuất hiện vào cuối tháng 8, tháng 9, tháng 10 Dương lịch hằng năm, đặc biệt là có nhiều vào tháng 8 Âm lịch. Gió heo may có đặc trưng là những cơn gió nhẹ, kèm theo chút hanh khô và hơi se se lạnh.
Hãy để Top lời giải giúp bạn tìm hiểu thêm những kiến thức thú vị hơn về gió heo may nhé.
Kiến thức tham khảo về gió heo may
– Mùa thu gió heo may bỗng gợi cho ta cái cảm giác thèm chút ấm áp, thèm chút chở che, vỗ về đầy trìu mến. Hãy cùng lắng nghe những vần thơ về gió heo may hay nhất dưới đây để cùng hòa mình vào với không khí mùa thu thật dịu dàng, đặc biệt này bạn nhé.
1. Những câu nói hay về gió heo may
– Gió heo may, cơn gió nhẹ nhưng lại làm lòng mình nổi giông bão. Mỗi độ heo may về là nỗi nhớ người xưa, nhớ kỷ niệm cũ lại ùa về. Giá như đoạn ký ức ấy cũng theo gió heo may nhẹ nhàng bay đi thì lòng mình đâu phải trĩu nặng mỗi khi nhớ về.
– Gió heo may về, lòng mình bỗng thấy se se lạnh. Những cơn gió không quá mạnh nhưng cũng đủ làm lòng mình thổn thức. Có phải càng lớn tuổi thì người ta càng cần chở che, càng muốn tìm sự ấm áp hay không?
– Tôi yêu mùa thu, yêu những cơn gió heo may nhè nhẹ thổi. Gió thổi theo cả những thứ hương thật đặc trưng của mùa thu, thổi cả những sợi nhớ, sợi thương vào trong đó…
– Hà Nội đã đến mùa gió heo may chưa em? Em nhớ mặc ấm mỗi khi ra ngoài nhé. Không có anh, hãy tự biết cách chăm sóc bản thân mình em nhé.
– Gió heo may đánh thức mùa thu và cũng đánh thức những tâm hồn mơ mộng như tôi. Heo may về mang theo biết bao nhiêu kỉ niệm về những ngày xưa cũ…
2. Bài thơ về gió heo may
Bài 1:
Heo may về nhợt nhạt phía trời xa
Sương gói ghém cho buổi ngày ngắn lại
Sóng mặt hồ cờn lên màu tê tái?
Góc phố mồ côi bên khúc nhạc không lời!
Đồng bãi ngậm ngùi vạt cỏ rạc muôn nơi
Con gió lạc mấy nẻo mòn chẳng nhớ
Từng đám bụi chốc bay lên màu úa
Ngày khép dần muỗi cuộn sóng chân đê!
Đêm dài hơn hoa sữa ngập lối về
Bên khung cửa vành trăng non ngơ ngẩn
Chút se sắt mơ hồ lòng cầu khẩn
Thu đừng đi cho mộng chín ngọt ngào!
Heo may về run rẩy cả tiếng rao
Đêm trở gió nghe thì thào nhịp thở
Bên hồ Tây có khi nào em nhớ?
Mình dắt nhau lòng đuổi sóng rưng rưng!
Heo may về níu chậm những bước chân
Lá buồn tủi khi cô đơn vây kín!
Bờ môi em giờ chẳng còn mọng chín
Ủ nồng tay anh áp má em hồng!
Bài 2:
Có người đàn bà sợ gặp gió heo may
Vì không muốn ai xem tiếng lòng mình chùng xuống
Dập dình cánh bèo đóa tầm xuân nở muộn
Chạm đáy mắt buồn che giấu nỗi cô đơn
Có người đàn bà tô điểm sắc dỗi hờn
Đổ cho nắng chẳng hồng nhởn nhơ chiều ly biệt
Mơ giấc mộng bình thường nhưng nào ai có biết
Gió nhớ cố nhân … xao xuyến ngọn cuối mùa
Có người đàn bà rảo bước phía ngày xưa
Cái se lạnh mơn man mùa heo may năm ấy
Mùi của nhớ nhung … cuốc kêu buồn dầu dãi
Mùi lúa non đồng ngai ngái thuở chưa xa ….
Có người đàn bà … mãi dệt áo tháng ba
Chẳng nhớ ngoài kia cơn rét đà trôi mất
Lặng lẽ đếm mùa heo may còn tất bật
Hình bóng xa rồi … ẩn khuất biết tìm đâu…
Bài 3:
Bình an quán cóc ven đường
Sắm ly trà đá vô thường mời nhau
Nửa đời mài nhẵn nỗi đau
Nửa đời nhặt nhạnh sắc màu thế gian.
Mùa thu đang để trên bàn
Nếu em cần mượn thì sang bên này
Liêu xiêu một chén tình đầy
Vỉa hè lá rụng heo may mặt người.
Sá gì ánh mắt nụ cười
Mà đem xa cách giữa đời đãi nhau
Em giờ hương ướp về đâu?
Tôi giờ uống cạn hai đầu thẳm xa.
Nhấp từng ngụm nhỏ men trà
Thâm trầm vị chát kéo qua hồn mình
Vô ngôn thôi, chẳng vô hình
Đành không tưới lại men tình héo khô.
Tôi không phiêu bạt giang hồ
Gặp em như thể nhỡ đò vậy thôi
Ven đường quán cóc chơi vơi
Bỗng dưng chạm phải chỗ ngồi bình yên.
Bài 4:
Cái nhớ nào bằng cái nhớ yêu xa
Cuối tuần về mình em nơi góc phố
Nỗi nhớ cồn cào con tim bé nhỏ
Anh chẳng về thăm thương nhớ đến thắt lòng
Cứ xem là anh đi bộ đội được không
Để mỗi năm trông một kì nghỉ phép
Lúc nắng về hay chiều đông giá rét
Khỏi chạnh lòng, khỏi thao thức, khỏi trông.
Những lúc thương lúc nhớ đến cháy lòng
Lại vào Zalo để nghe tiếng nói
Thế cũng hạnh phúc rồi khi con tim vẫn gọi
Mình yêu nhau chẳng một phút nào ngưng
Heo may về trên phố bỗng rưng rưng
Em đếm giọt mưa sao quá chừng kỉ niệm
Chiếc lá rơi em biết là thu đến
Lại một mùa xao xuyến nhớ heo may…
Bài 5:
Góc phố xưa tìm nhặt lại mảnh tình
Thủa hai đứa chúng mình chung tay vén
Thủa say đắm, chìm trong lời hứa hẹn
Thủa mặn nồng môi vẫn quyện bờ môi.
Kẻ lãng du chiều sang đứng bồi hồi
Nhìn chiếc lá nghiêng mình trong nắng nhạt
Em đã đến rồi bay như câu hát
“Sáo sang sông, sáo bỏ lại lời thề”.
Ai đi rồi… ai ôm dạ tái tê
Thu vẫn thế thu nào đâu có khác
Con phố cũ bàn chân vừa bước lạc
Tại heo may… se sắt đến nao lòng.
Bài 6:
Ai mang ngọn gió heo may
Xua đi cái nắng những ngày đầu đông
Cải vừa nở rộ bên sông
Từ nơi xa thẳm chờ trông trở về
Cúc vàng nhuộm khắp làng quê
Thông reo vi vút tứ bề gió chan
Tháng mười vừa bước chân sang
Hương đồng gió nội mênh mang đất trời
Quê hương uống giọt nắng mời
Xa rồi thêm nhớ sáng ngời ý thơ
Dắt trâu, lội ruộng trong mơ
Đêm đêm vẫn cứ đợi chờ trăng lên
Nhớ làn tóc xõa vai mềm
Mái dầm khua nhẹ êm đềm bên sông
Nhớ khi gà gáy hừng đông
Mẹ tôi quang gánh ra đồng sớm mai
Thay chồng nặng gánh hai vai
Thân cò lặn lội đếm vài trống canh
Giờ đây rau trái tươi xanh
Cây vườn trĩu quả trên cành chim ca
Dù cho ngàn dặm cách xa
Lòng tôi vẫn nhớ quê nhà mến yêu.