Cái tát của Will Smith và đêm trao giải Oscar lộn xộn – BBC News Tiếng Việt

Cái tát của Will Smith và đêm trao giải Oscar lộn xộn

  • Nicholas Barber
  • BBC Culture

9 tháng 4 2022

Reuters

Nguồn hình ảnh, Reuters

Lễ trao giải thưởng lần thứ 94 của Viện Hàn lâm Điện ảnh Hoa Kỳ sẽ được nhớ đến với những chiến thắng của Coda trong hạng mục phim hay nhất, kịch bản chuyển thể hay nhất và nam diễn viên phụ xuất sắc nhất, khiến nó trở thành phim hay nhất thứ hai liên tiếp do một phụ nữ đạo diễn và là người đầu tiên… Ồ, tôi đang đùa với ai vậy?

Lễ trao giải Oscar tối 27/3 có thể được nhớ đến vì những điều này. Hy vọng là vậy.

Nhưng, trên hết, nó sẽ được nhớ đến với khoảnh khắc gần như không thể tin được khi Will Smith sải bước lên sân khấu, tát vào mặt Chris Rock và gầm lên, “Cái mồm thối của mày đừng có mà động đến tên vợ tao!”

Những khoảnh khắc khó quên

Vâng, chuyện đó thực sự đã xảy ra.

Nếu bạn không xem buổi lễ, bạn có thể cho rằng các bài báo đã bị cường điệu, hoặc tất cả đã được dàn dựng từ trước.

Ngay cả khi bạn xem, cơn thịnh nộ của Smith gây sốc đến nỗi khó mà tiêu hóa. Nhưng đó là sự thật.

Rock lúc đó đang ở trên sân khấu để trao giải thưởng phim tài liệu, ông đã đùa giỡn cay nghiệt về cái đầu trọc của Jada Pinkett Smith – đó là kết quả của chứng rụng tóc – vốn gợi cho ông nhớ lại cái đầu cạo sạch của Demi Moore trong phim GI Jane – và đột nhiên Smith nhắc tất cả chúng ta nhớ lại bộ phim tiểu sử Muhammad Ali mà ông đóng.

Rock dù bị chấn động vẫn tiếp tục màn giới thiệu, và bằng cách nào đó buổi lễ vẫn tiếp tục, nhưng vẫn còn thêm nhiều chuyện siêu thực nữa sắp xảy ra.

Như nhiều người đã dự đoán, Smith đã giành giải nam diễn viên xuất sắc nhất cho vai diễn trong King Richard.

Và vì vậy, chỉ vài phút sau khi lên sân khấu tấn công người khác trên sóng truyền hình trực tiếp, Smith đã trở lại cũng trên sân khấu đó, được mọi người đứng lên vỗ tay và nói trong nước mắt: “Tôi muốn trở thành con tàu chở tình yêu”. Nghiêm túc đó. Ai mà biết được anh ta sẽ như thế nào nếu anh ta muốn trở thành con tàu thù ghét.

Nếu không có cảnh bạo lực của Smith, một số khoảnh khắc khác có thể đã trở thành tít báo.

Thật cảm động khi Ariana DeBose giành giải Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất cho West Side Story, cô ca ngợi việc mình là phụ nữ da màu đồng tính trong bài phát biểu nhận giải, và khi Troy Kotsur, người khiếm thính, giành giải Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất cho Coda.

Điều đáng khích lệ là Jane Campion, đạo diễn của The Power of the Dog, đã trở thành người phụ nữ thứ ba giành giải đạo diễn xuất sắc nhất. Thật ngọt ngào khi thấy Billie Eilish vui cười quay cuồng khi cô và anh trai Finneas O’Connell giành giải bài hát gốc hay nhất cho No Time To Die, và thấy Lady Gaga rất hỗ trợ khi cô đứng trên sân khấu với Liza Minnelli để trao giải phim hay nhất.

Mớ bòng bong

Nhưng những điểm nhấn lấp lánh này chỉ chiếm phần nhỏ trong 3 giờ 40 phút của chương trình.

Trong thời gian còn lại, đó là mớ bòng bong: một mớ hỗn độn những lời giới thiệu vụng về gây mất hứng, nghỉ quảng cáo không đúng lúc, lựa chọn âm nhạc vô cảm, hài nhạt nhẽo và cách thức sản xuất chương trình không hề tạo cảm hứng. Cái tát của Smith chỉ là làm tăng thêm cảm giác rằng buổi lể đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát.

Có quá nhiều điều không đúng. Chương trình mở đầu với một số bản nhạc của Beyoncé, với một đám vũ công và ban nhạc sống trong trang phục màu trái bóng tennis hài hòa. Nhưng thay vì ở Nhà hát Dolby, bản nhạc được dựng trên một sân tennis ở Compton mà không có khán giả, vì vậy nó không đem lại năng lượng hay không khí tiệc tùng gì cho quá trình của buổi lễ.

Getty Images

Nguồn hình ảnh, Getty Images

Chụp lại hình ảnh,

Giây phút ngọt ngào của Lady Gaga và Liza Minnelli khi nhắc tới giải phim xuất sắc nhất là một trong những điểm sáng của đêm trao giải

Sau đó, Regina Hall, Amy Schumer và Wanda Sykes được giới thiệu là người dẫn chương trình, chỉ để DJ Khaled nhào lên sân khấu và giới thiệu họ một lần nữa.

Giải Oscar không có người dẫn chương trình tổng thể trong ba năm trước, vì vậy sự xuất hiện của họ cho thấy Viện Hàn lâm đã lấy lại được sự tự tin sau lễ trao giải mờ nhạt giữa đại dịch hồi năm ngoái.

Tình hình xem chừng không duy trì như vậy được lâu. Mấy bà dẫn chương trình có những câu đùa tệ hại rằng họ muốn mò mẫm các nam tài tử đẹp trai nhất trong khán phòng và làm sao họ không coi đến hết The Power of the Dog, nhưng họ xuống sân khấu trong những lúc lâu đến nỗi khán giả quên hết về họ. Thay vì kết dính buổi lễ họ làm nó trở nên rời rạc hơn.

Vấn đề lớn nhất trong chuyện này là 8 giải thưởng đã được trao trước khi chương trình trực tiếp bắt đầu, và các bài phát biểu nhận giải sau đó đã được chỉnh sửa đưa vào buổi lễ vào những thời điểm kỳ lạ.

Có lẽ đây là nỗ lực bất thành trong việc làm giảm thời gian chương trình, và hiệu quả chính mà nó đem lại, đó chính là làm gián đoạn dòng chảy chương trình.

Đối với hai hạng mục bổ sung đã được bình chọn trên Twitter cũng xảy ra điều tương tự.

Ở hạng mục #OscarCheerMoment, khoảnh khắc chiến thắng là khi Flash gia nhập lực lượng tốc độ trong phim Justice League của Zack Snyder, mà không cần quan tâm đến chuyện cảnh này thậm chí còn không phải là ‘khoảnh khắc đáng reo mừng’ hay nhất trong Justice League của Zack Snyder, chứ đừng nói đến trong lịch sử điện ảnh.

Giải #FanFavourite (giải khán giả yêu thích) là ‘Army of The Dead’, cũng do Zack Snyder đạo diễn, do đó hai lựa chọn này không chứng tỏ được gì ngoại trừ việc người hâm mộ của Snyder được tổ chức cực kỳ tốt.

Tổ chức kém

Những hạng mục phí thời gian này là sự xúc phạm đối với những người đoạt giải, vốn đã có những chiến thắng xương máu nhưng được sắp vào những vị trí trước khi phát sóng, chưa nói đến những người phải khẩn trương trong bài phát biểu nhận giải khi phát sóng trực tiếp.

Khi Drive My Car giành giải Phim Quốc tế hay nhất, đạo diễn Ryusuke Hamaguchi đã bị đẩy khỏi sân khấu sau khi mới nói được vài câu.

Sự thiếu tưởng tượng cũng thật thảm hại. Sự tôn vinh James Bond nhân kỷ niệm 60 năm của loạt phim là đủ hợp lý, nhưng tại sao lại là đoạn phim ghép được ba vận động viên thể thao mạo hiểm giới thiệu?

Tôn vinh 50 năm phim Bố Già cũng thô sơ như vậy. Và sau đó chúng ta có Samuel L Jackson, John Travolta và Uma Thurman lên trao giải cùng nhau để kỷ niệm 28 năm Pulp Fiction. Giờ đây chúng ta có thực sự kỷ niệm lần thứ 28 không?

Từ khoảnh khắc xảy ra, câu chuyện lớn của đêm trao giải luôn là cái tát của Smith, nhưng nếu mọi thứ khác thú vị và chuyên nghiệp hơn thì có lẽ cái tát đó đã có vẻ như là chút gì đó không may chứ không phải đại diện cho tất cả những gì không hay trong đêm trao giải.

Ngay từ đầu, Schumer đã nói đùa về sự suy thoái và sụp đổ của Quả cầu Vàng: từng là một lễ trao giải quan trọng, đình đám bây giờ bị sa lầy trong bê bối đến nỗi năm nay nó được tổ chức riêng tư.

Ba tiếng rưỡi sau, giải Oscar không thể tự kiêu như vậy. Nếu mớ lộn xộn này là thứ tốt nhất mà các nhà sản xuất có thể làm được, thì có lẽ giải Oscar năm tới cũng nên được tổ chức riêng tư.

Rate this post

Viết một bình luận