Cho những ngày chẳng có gì – Cho những buồn vui sẽ trở thành kỉ niệm – Công ty TNHH văn hóa và truyền thông Skybooks Việt Nam

Cuốn truyện ngắn thứ ba của tác giả Fuyu tiếp tục đưa người đọc đắm chìm vào thế giới mộng mơ của những trái tim đang lớn.

Cho những ngày chẳng có gì là cuốn sách viết dành tặng những tháng ngày mà buồn vui chỉ tồn tại đâu đây như  màn sương bảng lảng. Ta thấy mình trở nên thật biếng lười trong những ngày như thế, biếng lười tới độ, ta chẳng rõ mình đang buồn hay vui.

Ta biết mình không buồn, bởi trái tim và khối óc không bị đè nén bởi những xúc cảm tiêu cực, nhưng ta cũng biết mình không hẳn đang vui, vì cơ thể ta không cảm nhận được niềm hân hoan. Sự biếng lười ấy như một cú hích nhẹ, khiến ta tìm kiếm, đôi khi cả ngã nhào, vào những vùng cảm xúc thật nguyên sơ.

Có vụng dại, có những bẽ bàng, nhưng mãnh liệt và toàn vẹn. Đó là tình yêu tuổi học trò. Tình yêu ấy như một chấm màu cam rực rỡ. Ai cũng sẽ có có một chấm màu cam ấy trong đời, như một ngọn hải đăng bí mật. Để dù có thêm bao nhiêu năm tháng nữa qua đi, mỗi lần quay lưng lại, ta vẫn thấy chấm màu ấy đứng chờ, xinh đẹp và sáng rõ, dắt ta về với những cảm xúc ngọt ngào.

Chàng trai bí mật trải lòng mình lên những tờ giấy nhớ màu vàng, mong cô gái mà cậu thầm yêu một ngày kia sẽ thấu hiểu; cô gái với mái tóc vẫn ướt nước vội vã chạy đến bên chàng trai mà cô thầm yêu… hay như buổi chiều nọ, cô gái và chàng trai cùng dạo bước giữa làn nước xanh và những chú cá nhiệt đới sặc sỡ, lòng bâng khuâng hướng về nhau trong những cảm xúc không lời… Đó là những chấm màu cam trong kí ức của anh và cô, của những người đã từng là các cô cậu học trò bối rối tìm cách bộc lộ những xúc cảm giấu kín trong trái tim mình.

Thông điệp tình yêu dịu dàng ấy, đôi lúc được cất lên, đôi lúc chỉ được tìm thấy rất lâu sau đó, hoặc mãi mãi nằm yên trong trái tim cô cậu thiếu niên nhút nhát… Nhưng trên tất cả, chúng là những kí ức, và kỉ niệm vô giá, không thể bị quên lãng hay xóa nhòa, sẵn sàng sáng bừng lên một lần nữa vào những ngày chẳng có gì.

Đôi lúc, những ngày chẳng có gì ấy lại là bước đệm thật hoàn hảo, để cô gái kia hàn gắn những tổn thương và mất mát, để một chàng trai nhút nhát kia cất lời hồi đáp đến cô gái nhớ thương mình, hay để cho ai đó tìm lại nhau, được soi đường bởi ngọn hải đăng màu da cam rực rỡ.

Cho những ngày chẳng có gì, cho những buồn vui sẽ trở thành kỉ niệm, cho cả những thương yêu rồi đây sẽ được cất lên thành lời.

Rate this post

Viết một bình luận