Có đúng là phụ nữ phải giữ im lặng trong hội thánh?

Câu hỏi

Có đúng là phụ nữ phải giữ im lặng trong hội thánh?

Trả lời

1 Cô-rin-tô 14:33-35 nói rõ, “Trong tất cả các hội thánh của các thánh đồ, đàn bà phải im lặng trong các buổi nhóm họp. Họ không được lên tiếng, nhưng phải thuận phục như Kinh Luật dạy. Nếu họ muốn học điều gì thì phải hỏi chồng mình ở nhà. Đàn bà lên tiếng trong các buổi nhóm họp là không phải lẽ.” Thoạt nhìn, điều này có vẻ như là một mệnh lệnh bao trùm rằng phụ nữ không bao giờ được phép nói gì cả trong hội thánh. Tuy nhiên, trước đó trong cùng một bức thư (1 Cô-rin-tô 11:5), Phao-lô đề cập đến việc phụ nữ cầu nguyện và nói tiên tri là những hoạt động được cho phép, và chúng ta biết rằng những phụ nữ có tuổi thì phải dạy những phụ nữ trẻ hơn (Tít 2:4). Do đó, 1 Cô-rin-tô 14:33-35 không phải là một lệnh tuyệt đối cho phụ nữ là phải luôn luôn im lặng trong hội thánh.

Mối quan tâm của 1 Cô-rin-tô 14, và phần lớn bức thư này, là trật tự và cấu trúc trong hội thánh. Hội thánh Cô-rin-tô được ghi nhận là một hội thánh lan tràn sự hỗn loạn và thiếu trật tự (câu 33). Điều thú vị là không có trưởng lão hay mục sư nào được đề cập trong sách, còn các tiên tri ở đấy thì lại không kiểm soát được tình hình (câu 29, 32, 37). Trong buổi nhóm thờ phượng, mọi người tham dự biểu lộ bất kỳ điều gì họ muốn, bất cứ khi nào họ muốn. Kết quả là, những ai có ơn nói tiếng lạ thì đồng nói cùng một lúc, những người có được mặc khải từ Đức Chúa Trời thì la hét một cách tùy tiện, và không ai quan tâm đến việc giải thích những gì đang được nói, ngay cả nếu những gì đã nói lớn hơn tiếng ồn ào và có thể nghe được. Những buổi nhóm họp nhanh chóng rơi vào tình trạng hỗn loạn.

Một phần của sự lộn xộn trong hội thánh Cô-rin-tô bao gồm những người phụ nữ nói tiếng lạ và nói tiên tri; những phụ nữ này đã nắm quyền lãnh đạo trong những giờ thờ phượng thay vì phục tùng những người có thẩm quyền trong hội thánh (xem 1 Ti-mô-thê 2:11-15). Rõ ràng, một số phụ nữ trong hội thánh Cô-rin-tô cũng đã không theo đúng thứ tự khi đặt câu hỏi ngay trong những buổi thờ phượng vốn đã hỗn loạn. Sự hướng dẫn của Đức Chúa Trời qua Phao-lô là phụ nữ nên “giữ im lặng trong các hội thánh” (1 Cô-rin-tô 14:34); ngay mạch văn kế đến là nói tiên tri (các câu 29-33), và bối cảnh rộng lớn hơn là bao gồm nói tiếng lạ (câu 27-28). Quy tắc này là dành cho “tất cả các hội thánh của các thánh đồ” (câu 33), không chỉ cho Cô-rin-tô. Nếu bất cứ ai thực sự có ơn nói tiên tri, người ấy sẽ nhận ra thẩm quyền của sứ đồ Phao-lô trong vấn đề này (câu 36-38).

Mệnh lệnh của 1 Cô-rin-tô 14:34 không phải là phụ nữ lúc nào cũng hoàn toàn im lặng trong hội thánh. Nó chỉ nói rằng phụ nữ không nên tham gia vào việc nói tiên tri, nói tiếng lạ, hoặc thông giải tiếng lạ trong buổi nhóm họp chung. Những điều này dạy về các chức năng trong hội thánh và vì vậy mà có thẩm quyền; những vai trò ấy chỉ dành cho đàn ông (xem 1 Ti-mô-thê 2:11-12).

Phụ nữ có thể có nhiều vai trò trong hội thánh và là những “đồng nghiệp” trong chức vụ (Phi-líp 4:3). Một điều hạn chế ấy là họ không được đảm đương vai trò thuộc về thẩm quyền thuộc linh trên những người đàn ông trưởng thành.

English


Trở lại trang chủ tiếng Việt

Có đúng là phụ nữ phải giữ im lặng trong hội thánh?

1 Cô-rin-tô 14:33-35 nói rõ, “Trong tất cả các hội thánh của các thánh đồ, đàn bà phải im lặng trong các buổi nhóm họp. Họ không được lên tiếng, nhưng phải thuận phục như Kinh Luật dạy. Nếu họ muốn học điều gì thì phải hỏi chồng mình ở nhà. Đàn bà lên tiếng trong các buổi nhóm họp là không phải lẽ.” Thoạt nhìn, điều này có vẻ như là một mệnh lệnh bao trùm rằng phụ nữ không bao giờ được phép nói gì cả trong hội thánh. Tuy nhiên, trước đó trong cùng một bức thư (1 Cô-rin-tô 11:5), Phao-lô đề cập đến việc phụ nữ cầu nguyện và nói tiên tri là những hoạt động được cho phép, và chúng ta biết rằng những phụ nữ có tuổi thì phải dạy những phụ nữ trẻ hơn (Tít 2:4). Do đó, 1 Cô-rin-tô 14:33-35 không phải là một lệnh tuyệt đối cho phụ nữ là phảiim lặng trong hội thánh.Mối quan tâm của 1 Cô-rin-tô 14, và phần lớn bức thư này, là trật tự và cấu trúc trong hội thánh. Hội thánh Cô-rin-tô được ghi nhận là một hội thánh lan tràn sự hỗn loạn và thiếu trật tự (câu 33). Điều thú vị là không có trưởng lão hay mục sư nào được đề cập trong sách, còn các tiên tri ở đấy thì lại không kiểm soát được tình hình (câu 29, 32, 37). Trong buổi nhóm thờ phượng, mọi người tham dự biểu lộ bất kỳ điều gì họ muốn, bất cứ khi nào họ muốn. Kết quả là, những ai có ơn nói tiếng lạ thì đồng nói cùng một lúc, những người có được mặc khải từ Đức Chúa Trời thì la hét một cách tùy tiện, và không ai quan tâm đến việc giải thích những gì đang được nói, ngay cả nếu những gì đã nói lớn hơn tiếng ồn ào và có thể nghe được. Những buổi nhóm họp nhanh chóng rơi vào tình trạng hỗn loạn.Một phần của sự lộn xộn trong hội thánh Cô-rin-tô bao gồm những người phụ nữ nói tiếng lạ và nói tiên tri; những phụ nữ này đã nắm quyền lãnh đạo trong những giờ thờ phượng thay vì phục tùng những người có thẩm quyền trong hội thánh (xem 1 Ti-mô-thê 2:11-15). Rõ ràng, một số phụ nữ trong hội thánh Cô-rin-tô cũng đã không theo đúng thứ tự khi đặt câu hỏi ngay trong những buổi thờ phượng vốn đã hỗn loạn. Sự hướng dẫn của Đức Chúa Trời qua Phao-lô là phụ nữ nên “giữ im lặng trong các hội thánh” (1 Cô-rin-tô 14:34); ngay mạch văn kế đến là nói tiên tri (các câu 29-33), và bối cảnh rộng lớn hơn là bao gồm nói tiếng lạ (câu 27-28). Quy tắc này là dành cho “tất cả các hội thánh của các thánh đồ” (câu 33), không chỉ cho Cô-rin-tô. Nếu bất cứ ai thực sự có ơn nói tiên tri, người ấy sẽ nhận ra thẩm quyền của sứ đồ Phao-lô trong vấn đề này (câu 36-38).Mệnh lệnh của 1 Cô-rin-tô 14:34 không phải là phụ nữ lúc nào cũng hoàn toàn im lặng trong hội thánh. Nó chỉ nói rằng phụ nữ không nên tham gia vào việc nói tiên tri, nói tiếng lạ, hoặc thông giải tiếng lạ trong buổi nhóm họp chung. Những điều này dạy về các chức năng trong hội thánh và vì vậy mà có thẩm quyền; những vai trò ấy chỉ dành cho đàn ông (xem 1 Ti-mô-thê 2:11-12).Phụ nữ có thể có nhiều vai trò trong hội thánh và là những “đồng nghiệp” trong chức vụ (Phi-líp 4:3). Một điều hạn chế ấy là họ không được đảm đương vai trò thuộc về thẩm quyền thuộc linh trên những người đàn ông trưởng thành.

Rate this post

Viết một bình luận