Định nghĩa về hạnh phúc

Giữa sỏi đá cuộc đời, hạnh phúc giống những hạt cát bé nhỏ. Đừng cố rượt đuổi, bởi nó chỉ đơn thuần là biết ơn và trân trọng những gì đang có.

Tháng cuối cùng trong năm, thời tiết se se lạnh. Mưa cũng ngớt, việc thì tất bật hơn. Thấy nhớ nụ cười của các cô gái quanh tôi. Đã lâu rồi, họ ít cười bằng mắt. Họ thường nhìn xa xăm nhiều hơn. Tự nhiên tôi muốn tổ chức một buổi tiệc trà, để chúng tôi cùng ngồi lại nói về hạnh phúc.

Đến đây thì tôi hơi tỉnh mộng. Nếu mở hội bàn trà để nói về hạnh phúc, thì mình phải nói gì để không “bể show” đây?

Cậu có hạnh phúc không?

Hạnh phúc là một chủ đề rất mông lung. Phụ nữ có thể ngồi cạnh nhau cả buổi chiều để bàn xem màu móng nào là thời thượng nhất, địa chỉ mua sắm nào chất lượng, nữ diễn viên X vừa đi bơm ngực cỡ bao nhiêu.

Nhưng nếu bất thình lình bạn lôi một cô nàng ra ngoài, nhìn sâu vào mắt cô ấy và hỏi: “Cậu có đang hạnh phúc không?”, 90% các cô sẽ nhìn lại bạn với đôi mắt đầy ngờ vực kiểu: “Ý con nhỏ này là sao? Nhìn mình có vẻ khốn khổ lắm à? Hay nó vừa nhìn thấy chồng mình vào nhà nghỉ với con nào? Hay nó vừa đi nhà nghỉ với chồng mình?”.

Tương tự, mẫu câu được khuyên dùng để gợi chuyện với phụ nữ là: “Dạo này có gì mới không?”, cô ấy sẽ khoe với bạn tóc mới, váy mới, giày mới, bạn trai mới… Đừng dại dột hỏi: “Dạo này có gì vui không?”. Vì phần lớn trường hợp, bạn sẽ bị thả vào mặt một tiếng thở dài bất tận trần ai: “Không cậu ạ. Tớ thì có chuyện gì mà vui”.

“Không cậu ạ. Tớ chẳng có gì vui”. Đó là câu V. thường nói nhất mỗi khi ngồi cà phê cùng đồng bọn. V. là cô gái sinh ra ngậm thìa bạc trong miệng: Nhà khá giả, con một, được cưng nựng, nâng niu từ tấm bé. Xong lớp 12, cô nàng sang Mỹ du học. Có tiếng là du học, nhưng gia đình vẫn gửi gắm nàng cho nhà bác ruột, ở đó nàng tiếp tục được chăm đến tận răng.

Học xong, bố gọi nàng về làm cho công ty gia đình. Không lương. Thích tiêu bao nhiêu thì lấy. Đồ hiệu phủ phê từ đầu đến chân, hẹn hò toàn các anh đi bốn bánh, tầm cỡ giám đốc với chuyên gia.

Vậy mà V. vẫn bảo mình không vui. Vừa rinh về một em túi Chanel cũng chẳng vui. Mới tung tóe ảnh du lịch ở Venice lên Facebook cũng chẳng vui. Khoe cái nhẫn đính hôn có hạt kim cương to như hạt tiêu vẫn không vui: “Cũng thường thôi. Tớ thấy trống rỗng. Tớ không nắm bắt được hạnh phúc”.

Mặc dù cái “thường thôi” của V. làm tôi phát rồ về cái sự “thường thôi” của mình, tôi biết rằng V. thực lòng. Gương mặt úa úa kiểu rau quả cất quá hạn trong tủ lạnh của V. thật sự rất dễ thuyết phục người khác rằng cô không thấy hạnh phúc.

Vậy hạnh phúc là gì? Cảm giác choáng ngợp lâng lâng đến từng tế bào? Giải cứu được thế giới? […]

Dự án hạnh phúc

Vậy rốt cuộc, làm thế nào để hạnh phúc?

Nếu bạn đi tìm hạnh phúc như đi tìm những viên kim cương giữa cánh đồng sỏi đá, thứ bạn nhận được sẽ không gì cả. Bởi hạnh phúc không phải kim cương. Giữa sỏi đá cuộc đời, hạnh phúc giống như những hạt cát bé nhỏ. Rất khó nhận ra, cho đến khi nó lấp lánh dưới nắng.

Hạnh phúc không phải là một cuộc tìm kiếm rượt đuổi, chúng ta đứng ngay trên nó. Hạnh phúc không phải là lấp đầy những gì còn thiếu, mà là biết ơn và trân trọng những gì đang có.

Bạn có thể tự tổ chức một buổi tiệc trà hạnh phúc cho riêng mình. Thả lỏng cơ mặt, buông bỏ những lo lắng. Và bắt đầu bằng việc liệt kê những gì bạn đang có trong đời. Hãy làm việc đó, trước khi bạn hối tiếc vì đánh mất chúng.

Rate this post

Viết một bình luận