Chị Ngọc Mai thân mến!
Em và chồng kết hôn được 6 năm. Anh ấy hơn em 5 tuổi, là người sống hòa đồng, vui vẻ nên kết bạn rất rộng, được nhiều người quý mến. Tuy nhiên, điều làm em buồn là anh làm công việc tự do, thu nhập rất bấp bênh, đã thế còn chi tiêu nhiều vào ăn nhậu, giao thiệp bạn bè… Mỗi lần nói đưa tiền phụ em nuôi con thì anh đều thoái thác bảo, em làm lương cao rồi còn đòi tiền anh làm gì? Cũng vì lẽ đó mà nhiều lần vợ chồng cãi nhau…
Một mình lo toan cho gia đình nên em hay chạnh lòng, cảm xúc yêu thương chồng cũng nguội lạnh theo. Tại nơi làm việc, rất nhiều đàn ông cư xử tốt với em. Trong số đó có một anh rất “ga lăng”, có tình cảm, sẵn sàng giúp đỡ vô điều kiện khi em cần. Thực lòng, mỗi khi anh ấy quan tâm thì trong lòng em lại trỗi dậy những suy nghĩ, so sánh với chồng. Song em không dám nhận sự giúp đỡ của anh vì anh đã có vợ đẹp, con ngoan, vật chất đầy đủ và là niềm mơ ước của nhiều người. Em biết, anh nói có tình cảm với em cũng chỉ là “vui vẻ” bên ngoài mà thôi. Nghĩ đến anh, cảm giác bứt rứt, tội lỗi lại dấy lên nên em đã kiềm nén để không làm ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình của cả hai.
Tuy nhiên, thỉnh thoảng cô đơn em vẫn nghĩ tới người ta và tâm trí em lại giằng xé, tự dặn không thể yếu lòng mà hạ thấp bản thân. Song, em cũng thấy chán nản về chồng, thấy mình hẩm hiu… Em dự định xin chuyển cơ quan để tránh gặp người đó nhưng tiếc công việc đang rất tốt và cũng khó giải thích với chồng nên em còn do dự, bối rối.
Hương Quỳnh (Bù Đăng)
Hương Quỳnh thân mến!
Mơ tưởng về một “bạch mã hoàng tử” là điều chính đáng của nhiều chị em. Nhất là với người không may gặp người chồng không như ý thì càng khát khao cháy bỏng hơn. Chị thông cảm với em khi phải ở vào hoàn cảnh trớ trêu, một bên là người chồng khá vô tâm, hướng ngoại, không quan tâm đến cảm xúc của vợ và đáng trách hơn là không cùng san sẻ kinh tế gia đình. Trong khi một người đàn ông khác lại “ga lăng”, luôn cố làm đẹp lòng em bằng những lời “có cánh”…
Tuy nhiên như đã biết, người đang cố chinh phục em đã có “vợ đẹp, con ngoan”. Anh ta đeo đuổi em chỉ là “bay bướm” bên ngoài chứ không muốn phá vỡ hôn nhân. Vậy thì chắc chắn một điều, nếu em bị cuốn theo “cái bẫy” anh ta “giăng” ra thì sau cuộc tình vụng trộm, người thiệt thòi, chịu điều tiếng nhất chỉ là em. Điều này khác nào “tự mua dây buộc mình”. Em cũng đừng chủ quan khi nghĩ chồng dễ tính, vô tâm thì sẽ dễ tha thứ nếu biết chuyện của em ở bên ngoài. Đàn ông dù có đại lượng đến đâu cũng không bao giờ bỏ qua, nhất là quên đi việc mình “bị cắm sừng”. Chưa kể, danh dự và những điều tốt đẹp của em cũng tan theo…
Theo chị, em không cần chuyển nơi làm việc để “cắt đuôi” người đàn ông kia mà chỉ cần cứng rắn khi anh ta “thả thính”. Nếu anh ta cố tình đeo bám, em dọa sẽ “mách” vợ anh ta. Chắc chắn, vì bảo vệ gia đình nhỏ, anh ta sẽ biết điểm dừng. Còn riêng em, để xây dựng tổ ấm cần sớm ngồi lại nói chuyện với chồng để tìm ra hướng giải quyết thấu đáo, hợp tình hợp lý, rối ở đâu gỡ ở đó. Hôn nhân là chuyện cả đời người, em nên suy nghĩ cho kỹ, đừng buông xuôi rồi lại phải ân hận về sau.