Phân Biệt Đối Xử Về Tôn Giáo

Phân biệt đối xử về tôn giáo là hành vi đối xử với một người
(người xin việc hoặc nhân viên) một cách thiếu thiện chí vì lý
do đức tin tôn giáo của họ. Luật không chỉ bảo vệ những người
thuộc về các tôn giáo truyền thống, có tổ chức, chẳng hạn: Đạo
Phật, Đạo Thiên Chúa, Đạo Hindu, Đạo Hồi, và đạo Do Thái, mà
còn bảo vệ những người khác có đức tin tôn giáo, đạo lý hoặc
đạo đức một cách chân thành.

Phân biệt đối xử về tôn giáo cũng có thể là đối xử với một
người khác đi bởi vì người đó kết hôn với (hoặc có sự gắn kết
với) một cá nhân thuộc một tôn giáo cụ thể.

Phân Biệt Đối Xử Về Tôn giáo & Các Tình Huống Tại Nơi
Làm Việc

Luật cấm phân biệt đối xử khi nói đến mọi khía cạnh của việc
làm, bao gồm tuyển dụng, sa thải, tiền lương, giao việc, thăng
chức, đình chỉ, đào tạo, quyền lợi bổ sung, và bất kỳ điều
khoản hay điều kiện làm việc nào khác.

Phân Biệt Đối Xử & Quấy Rối Về Tôn Giáo

Quấy rối một ai đó vì tôn giáo của họ là trái pháp luật.

Quấy rối có thể bao gồm, ví dụ, nhận xét mang tính xúc phạm
về đức tin hoặc thực hành tôn giáo của ai đó. Mặc dù luật không
cấm hành vi trêu chọc đơn giản, những nhận xét lấc cấc, hoặc
những sự cố xảy ra một lần mà không quá nghiêm trọng, nhưng
hành vi quấy rối là trái pháp luật khi nó diễn ra quá thường
xuyên hoặc nghiêm trọng đến mức tạo ra môi trường làm việc thù
địch hoặc có tính xúc phạm hoặc khi dẫn đến quyết định bất lợi
về việc làm (chẳng hạn nạn nhân bị sa thải hoặc giáng
chức).

Người quấy rối có thể là người giám sát của nạn nhân, người
giám sát ở một khu vực khác, đồng nghiệp, hoặc ai đó không phải
là nhân viên của chủ lao động, chẳng hạn khách hàng đối tác
hoặc khách hàng mua sản phẩm.

Phân Biệt Đối Xử & Cách Ly Về Tôn Giáo

Đề Mục VII cũng cấm hành vi cách ly trong việc làm hoặc cách
ly tại nơi làm việc dựa trên tôn giáo (bao gồm quần áo tôn giáo
và các thực hành ăn mặc), chẳng hạn chỉ định cho nhân viên vào
vị trí không tiếp xúc với khách hàng vì lựa chọn thực tế của
khách hàng hoặc lựa chọn có phần e sợ của khách hàng.

Phân Biệt Đối Xử Về Tôn Giáo & Tiện Nghi Hợp Lý

Luật yêu cầu chủ lao động hoặc một thực
thể khác chịu sự điều chỉnh của luật phải cung cấp điều
kiện hợp lý cho niềm tin hoặc thực hành tôn giáo của nhân viên,
trừ khi làm như vậy sẽ tạo thêm gánh nặng quá mức tối thiểu lên
hoạt động kinh doanh của chủ lao động. Điều này có nghĩa là chủ
lao động có thể phải thực hiện điều chỉnh hợp lý đến môi trường
làm việc để cho phép nhân viên thực hành tôn giáo của mình.

Một số ví dụ về các tiện nghi phổ biến phục vụ cho tôn giáo
là xếp lịch linh động, đổi hoặc làm thay ca tự nguyện, phân
giao lại công việc, và điều chỉnh chính sách hoặc thực hành tại
nơi làm việc.

Tiện Nghi Phục Vụ Tôn Giáo/Chính Sách về Trang Phục &
Cách Ăn Mặc

Chủ lao động phải cung cấp điều kiện hợp lý phục vụ cho niềm
tin hoặc thực hành tôn giáo của người lao động trừ khi việc làm
này gây khó khăn bất thường đến hoạt động kinh doanh của chủ
lao động. Điều này không chỉ áp dụng cho việc xếp lịch cho các
thay đổi hoặc nghỉ phép để thực hành tôn giáo, mà còn áp dụng
cho những việc như thực hành của người lao động về trang phục
hoặc cách ăn mặc vì lý do tôn giáo. Những thực hành này có thể
bao gồm, ví dụ, quấn khăn trùm đầu cụ thể hoặc mặc quần áo tôn
giáo khác (chẳng hạn đội mũ đối với đạo Do Thái hoặc khăn trùm
đầu đối với đạo Hồi), hoặc để kiểu tóc hoặc kiểu râu (chẳng hạn
tóc cuốn lọn dài đối với giáo phái gốc Jamaica hoặc để tóc hoặc
râu không cắt đối với đạo Sikh). Thực hành này cũng bao gồm
việc người lao động phải tuân theo quy định cấm mặc một số loại
trang phục của tôn giáo (chẳng hạn quần dài hoặc váy ngắn).

Khi nhân viên hoặc người xin việc cần một tiện nghi về trang
phục hoặc cách ăn mặc vì lý do tôn giáo, người này phải thông
báo cho chủ lao động biết mình cần tiện nghi như vậy vì lý do
tôn giáo. Nếu chủ lao động cần thêm thông tin một cách hợp lý,
chủ lao động và người lao động phải có sự tương tác để trao đổi
về yêu cầu. Nếu việc đó không gây ra khó khăn bất thường, chủ
lao động phải cung cấp tiện nghi đó.

Phân Biệt Đối Xử Về Tôn Giáo & Tiện Nghi Hợp Lý &
Khó Khăn Bất Thường

Chủ lao động không phải cung cấp tiện nghi phục vụ cho đức
tin hoặc thực hành tôn giáo của nhân viên nếu làm như vậy gây
ra khó khăn bất thường cho chủ lao động. Một tiện nghi có thể
gây ra khó khăn bất thường nếu nó tốn kém, làm tổn hại đến an
toàn tại nơi làm việc, giảm hiệu quả tại nơi làm việc, xâm phạm
đến quyền của các nhân viên khác, hoặc bắt nhân viên khác phải
làm nhiều hơn phần việc nặng nề hoặc tiềm ẩn nguy hiểm của
họ.

Phân Biệt Đối Xử Về Tôn Giáo và Chính Sách/Thực Hành Về
Việc Làm

Không thể bắt một nhân viên phải tham gia (hoặc không tham
gia) một hoạt động tôn giáo làm điều kiện để được tuyển
dụng.

Rate this post

Viết một bình luận