“Đừng bao giờ đánh mất mình giữa dòng đời muôn lối…Một bàn tay không thể chống lại bầu trời, nhưng đôi mắt luôn có thể thay đổi góc nhìn…”
Câu nói trên mang đến trong tôi những cảm xúc mới mẻ. “Trưởng thành lấy đi điều gì?” của Gari lôi cuốn bởi giọng văn thu hút và khá mới lạ. Tôi cảm nhận điều gì đó rất kỳ diệu xuất hiện trong bản thân khi lướt qua từng câu từ, giống như nhịp điệu của tuổi trưởng thành vậy. Sách của Gari khá khác so với những sách tôi đã từng đọc từ lời văn đến nội dung. Phải chăng xuất phát từ tác giả cũng là phái nữ nên giọng văn dễ gây thiện cảm với tôi và lôi cuốn tôi vào những trang sách thú vị này?
“Trưởng thành lấy đi điều gì” bao hàm trong nó năm phần. Mỗi phần đều là những chia sẻ và kinh nghiệm của một Gari đầy năng lượng – chiến binh nhỏ tới tất cả độc giả thân yêu.
“Trưởng thành” là khi con người nói ít đi và làm nhiều hơn, là khoảng thời gian họ tự giấu kín cảm xúc vào góc sâu nhất của bản thân. Đó là khi họ tự chịu đựng mọi thứ, khó khăn đến họ cố gắng mọi cách để vượt qua và nếu có vấp ngã đi chăng nữa thì họ cũng tự đứng lên bằng đôi chân của chính mình. Bởi nhiều khi họ cảm thấy trái tim đã bị chai lì với cuộc sống này rồi và họ biết rằng chỉ có cách “đứng lên, tiến về phía trước” sẽ giúp bản thân tốt hơn. “Cuộc sống này kì lạ lắm, chẳng ai thương mình và có thể thay đổi cuộc đời mình ngoài chính mình.”
“Trưởng thành hạnh phúc hay vết thương” mang tới cho tôi những suy nghĩ mới về “trường thành”. Những câu chuyện được chia sẻ trong sách khiến tôi có cảm giác khá thực tế và hiểu rằng nó đúng trong cuộc sống này. Qua những trang sách ý nghĩa ấy đã đem đến cho tôi câu trả lời của riêng mình về “trưởng thành hạnh phúc hay vết thương”. Trưởng thành không chỉ toàn vết thương của những vấp ngã, những khoảng thời gian ta đau đớn vượt qua mà ở nó chứa đựng những thời khắc tuyệt diệu ta biết bản thân đã phấn đấu như thế nào, biết bản thân có những thiếu sót nào buộc ta phải cố gắng hơn nữa. Thời khắc ấy ta không thể quên và có lẽ nhiều khi trưởng thành rồi ta nhận được những niềm hạnh phúc bản thân không nghĩ tới. “Trưởng thành hạnh phúc hay vết thương” sẽ là câu hỏi mà ở mỗi chúng ta sẽ có cái nhìn khác về nó.
“Vấp ngã không hẳn chỉ đem đến cho bạn nỗi đau,…Chắc gì ta đã biết trân quý những gì mình đang có nếu không có sự hy sinh? Chắc gì ta đã biết mình cần gì nếu không trải nghiệm?”. Bởi vậy vì sao người ta thường nói rằng “con người sẽ trưởng thành sau những vấp ngã”? Khi họ trưởng thành, họ biết suy nghĩ hơn và trân trọng những gì mình đang có. Trưởng thành mà Gari muốn chúng ta thấy đó là khi ta mở lòng mình ra cuộc sống sẽ đáp lại và không phải mọi thứ bản thân đánh mất đều vô nghĩa. Mọi vật trên vũ trụ đến và đi qua cuộc đời mỗi người đều có vai trò và nhiệm vụ riêng. Nếu chúng ta biết trân trọng hơn, chúng sẽ để lại những ý nghĩa sâu sắc trong ta. Thông qua sách, chúng ta sẽ cảm nhận trưởng thành chứa đựng nhiều cung bậc cảm xúc mà khi ai đó đã trải qua, họ sẽ không bao giờ quên thời khắc ấy, thời khắc đã làm họ biết và học được nhiều thứ.
Trưởng thành có thể sẽ đem đến cho ta cảm giác cô đơn, gục ngã và lùi bước nhưng nếu ta tin rằng sẽ có “phép màu” xảy ra, ta có thể tự tin và phấn đấu hơn nữa.
Hãy đọc nó bằng tất cả niềm yêu thích, say mê, và nghe nhạc không lời, bạn sẽ cảm nhận được sự tuyệt diệu mà cuốn sách mang đến.
Nội dung: Lan Nguyễn – Bila Team
Ảnh: Tiên Nguyễn – Bila Team