Câu chuyện của chúng ta ngày hôm nay là một mối tình đặc sệt chất “3 xu”: Quý Đông Đình là khách VIP của khách sạn Bắc Hải Thịnh Đình
Thể loại: Hiện đại, nhẹ nhàng, sủng, nam có chút ảo tưởng sức mạnh, HE
Độ dài: 604 trang
Tình trạng: Sách XB, hoàn
Giới thiệu sơ lược nhân vật:
Nữ chính: Khương Kỷ Hứa – 25 tuổi, xinh đẹp dịu dàng, nhút nhát quá độ, thích thả thính nhưng cá đớp phải thì lại bỏ, phó giám đốc bộ phận khách hàng tại khách sạn Bắc Hải Thịnh Đình.
Nam chính: Quý Đông Đình – Tuổi gần 30, đẹp trai phong độ, ảo tưởng sức mạnh, giàu nứt đố đổ vách, sống ở Anh Quốc, là cổ đông lớn của khách sạn Bắc Hải Thịnh Đình.
Nam phụ số 1: Lục Tự – Tổng giám đốc khách sạn Bắc Hải Thịnh Đình, đã có vợ nhưng sau đó li hôn, là người có tài và nghiêm khắc nhưng đôi lúc hơi lập lờ con cá vàng.
Nam phụ số 2: Thẩm Hoành – Người yêu cũ của nữ chính, nhà mặt phố bố mẹ làm to, bản thân cũng là chủ doanh nghiệp kinh doanh dược phẩm, tính cách vừa cứng nhắc vừa nước đôi, ảo tưởng sức mạnh chỉ kém nam chính, nói chung là “hãm”.
Vào ngày cuối cùng ở tại khách sạn, anh Quý đã chuẩn bị một màn tỏ tình hoành tá tràng tặng cho cô Khương, tuy nhiên đã bị cô phũ phàng từ chối với lí do kinh điển: Em chỉ muốn làm bạn!
Mang theo trái tim vụn vỡ, anh Quý đáp ngay máy bay về Anh Quốc và thề sẽ không bao giờ dính dáng đến mấy cô nàng làm việc trong khách sạn nữa. Nhưng nói trước bước không qua, trong một dịp tình cờ, anh Quý đại gia gặp lại cô Khương phục vụ ở nước Anh, và anh đã mặt dày cố tình đánh rơi ví tiền để cô Khương nhặt đem trả rồi mở bài thả thính: “Ồ thật bất ngờ, sao em lại ở đây?” Và sau nữa, dựa vào làn da mặt bê tông hoá của mình, anh Quý đã thành công tán đổ cô Khương. Hai người hứa hẹn yêu đương đủ kiểu, rồi cô Khương về nước.
Có lẽ bạn nghĩ câu chuyện sẽ kết thúc hạnh phúc bằng đám cưới của cặp đôi trai tài gái sắc anh Quý cô Khương? Không không không, bạn nhầm rồi. Truyện còn cố tình lòi ra một đoạn ngược tâm ngược thân sâu sắc. Chả là sau thời gian yêu xa, anh Quý quyết định về Trung Quốc để được ở gần cô Khương. Hai người củi lửa bốc cháy phừng phừng, abc xyz chán thì tất nhiên sẽ phải có sự cố – Đó là cô Khương có thai. Nhưng khi phát hiện hai vạch, cô Khương lại không nói với anh Quý mà lén lén lút lút tới bệnh viện kiểm tra trong tâm thế “không thể tin được chuyện này xảy ra với mình”. Và đúng là không thể tin được, cái thai nằm ngoài tử cung, phải phá bỏ. Một lần nữa, cô Khương chưa kịp trình bày vụ có baby thì anh Quý đã bỏ đi chơi tận… châu Phi. Khi trở về anh Quý qua lời tình địch mới biết cô Khương phá thai, ở nhà ốm sml, thế là máu nóng dồn lên não, anh chạy đến cãi nhau một trận rồi chia tay.
Và đáng lẽ câu chuyện phải thêm một màn ngược tâm ngược thân nước mắt sụt sùi nữa, nhưng không. Phần ngược đến đây là kết thúc, nhảy số đến mấy năm sau, anh Quý gặp lại cô Khương, hiểu lầm được gỡ bỏ một cách dễ cmn dàng, và 2 người lại như chưa hề có cuộc chia li.
Truyện còn có sự xuất hiện của 2 anh nam phụ mờ nhạt. Anh đầu tiên là sếp của nữ chính, lặng thầm yêu em trong khi đã có vợ. Tôi vẫn không hiểu mục đích của anh này đến trái đất là gì khi anh hết lòng quan tâm nữ chính nhưng lại dễ dàng buông tay khi nam chính xuất hiện, chỉ vì anh ta… giàu hơn mình.
Nam phụ thứ 2 là người yêu cũ của nữ chính, mà cứ cái gì cũ là hơi hãm. Thằng cha này lúc yêu thì thờ ơ, chia tay nhau đúng lúc gia đình nữ chính khó khăn, mặc cho chị nữ níu kéo cũng méo thèm quay lại. Vậy mà đến khi gặp lại nhau lần nữa, khi nữ chính đã ở bên anh Quý đại gia, máu ăn thua nổi lên, thằng cha người yêu cũ lại ghen ăn tức ở, tìm mọi cách lôi kéo sự chú ý của nữ chính. Tất nhiên kết cục là chị nữ chính chọn anh Quý chứ không phải thằng người yêu cũ không xanh chín rồi.
Tóm lại đây là một câu chuyện giải trí với cái cốt khá là “mộng mơ” và “bay bổng”, nữ chính thì mập mờ còn nam chính thì ảo tưởng quá đà, thêm nhiều tình huống ngược không tới mà sủng cũng chẳng phải, gây sự ức chế nhè nhẹ cho người đọc.
Không biết có phải do tôi khó tính hay là chất lượng dịch thuật không được ổn mà truyện cứ khô như ngói, mấy đoạn đau buồn rặn cũng không ra nước mắt, xưng hô các nhân vật thì loạn xị ngậu lên. Truyện đã chán thêm dịch dở nữa lại càng chán gấp mấy lần.
Túm quần lại là nếu yêu cầu không quá cao thì mới nên đọc bộ này, còn nếu là team yêu sủng ngược thì chúc bạn may mắn lần sau. Điểm vớt vát duy nhất của bộ truyện này là tính cách hay ảo tưởng của nam chính.
Trích đoạn:
“Chỗ này của anh có nhiều thứ tốt thật đấy!”
“Mấy cái này đều chẳng phải thứ gì tốt đẹp.” Quý Đông Đình nhìn Khương Kỷ Hứa, ánh mắt dịu dàng như nước: “Thứ tốt nhất ở đây chính là người đàn ông đang đứng trước mặt em.”
“Anh có thể khiêm tốn một chút không?”
“Anh sợ anh khiêm tốn quá, em lại không nhận ra ưu điểm của anh!”
____________
Review by Huyên Chiêu Nghi – fb/ReviewNgonTinh0105
Bìa: Hoạ Gian Phi
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban
Thể loại: Hiện đại, nhẹ nhàng, sủng, nam có chút ảo tưởng sức mạnh, HEĐộ dài: 604 trangTình trạng: Sách XB, hoànNữ chính: Khương Kỷ Hứa – 25 tuổi, xinh đẹp dịu dàng, nhút nhát quá độ, thích thả thính nhưng cá đớp phải thì lại bỏ, phó giám đốc bộ phận khách hàng tại khách sạn Bắc Hải Thịnh Đình.Nam chính: Quý Đông Đình – Tuổi gần 30, đẹp trai phong độ, ảo tưởng sức mạnh, giàu nứt đố đổ vách, sống ở Anh Quốc, là cổ đông lớn của khách sạn Bắc Hải Thịnh Đình.Nam phụ số 1: Lục Tự – Tổng giám đốc khách sạn Bắc Hải Thịnh Đình, đã có vợ nhưng sau đó li hôn, là người có tài và nghiêm khắc nhưng đôi lúc hơi lập lờ con cá vàng.Nam phụ số 2: Thẩm Hoành – Người yêu cũ của nữ chính, nhà mặt phố bố mẹ làm to, bản thân cũng là chủ doanh nghiệp kinh doanh dược phẩm, tính cách vừa cứng nhắc vừa nước đôi, ảo tưởng sức mạnh chỉ kém nam chính, nói chung là “hãm”.Câu chuyện của chúng ta ngày hôm nay là một mối tình đặc sệt chất “3 xu”: Quý Đông Đình là khách VIP của khách sạn Bắc Hải Thịnh Đình, ở trong phòng Tổng thống, và Khương Kỷ Hứa được phân công phục vụ vị đại gia này. Bằng một cách rất thần kì nào đó, cô Khương đã câu được trái tim của đại gia Quý. Nhưng thật ra anh Quý đã ăn phải quả dưa bở hơi to, cô Khương chỉ quan tâm vì anh là khách VIP của khách sạn chứ chẳng phải cô thích thú gì.Vào ngày cuối cùng ở tại khách sạn, anh Quý đã chuẩn bị một màn tỏ tình hoành tá tràng tặng cho cô Khương, tuy nhiên đã bị cô phũ phàng từ chối với lí do kinh điển: Em chỉ muốn làm bạn!Mang theo trái tim vụn vỡ, anh Quý đáp ngay máy bay về Anh Quốc và thề sẽ không bao giờ dính dáng đến mấy cô nàng làm việc trong khách sạn nữa. Nhưng nói trước bước không qua, trong một dịp tình cờ, anh Quý đại gia gặp lại cô Khương phục vụ ở nước Anh, và anh đã mặt dày cố tình đánh rơi ví tiền để cô Khương nhặt đem trả rồi mở bài thả thính: “Ồ thật bất ngờ, sao em lại ở đây?” Và sau nữa, dựa vào làn da mặt bê tông hoá của mình, anh Quý đã thành công tán đổ cô Khương. Hai người hứa hẹn yêu đương đủ kiểu, rồi cô Khương về nước.Có lẽ bạn nghĩ câu chuyện sẽ kết thúc hạnh phúc bằng đám cưới của cặp đôi trai tài gái sắc anh Quý cô Khương? Không không không, bạn nhầm rồi. Truyện còn cố tình lòi ra một đoạn ngược tâm ngược thân sâu sắc. Chả là sau thời gian yêu xa, anh Quý quyết định về Trung Quốc để được ở gần cô Khương. Hai người củi lửa bốc cháy phừng phừng, abc xyz chán thì tất nhiên sẽ phải có sự cố – Đó là cô Khương có thai. Nhưng khi phát hiện hai vạch, cô Khương lại không nói với anh Quý mà lén lén lút lút tới bệnh viện kiểm tra trong tâm thế “không thể tin được chuyện này xảy ra với mình”. Và đúng là không thể tin được, cái thai nằm ngoài tử cung, phải phá bỏ. Một lần nữa, cô Khương chưa kịp trình bày vụ có baby thì anh Quý đã bỏ đi chơi tận… châu Phi. Khi trở về anh Quý qua lời tình địch mới biết cô Khương phá thai, ở nhà ốm sml, thế là máu nóng dồn lên não, anh chạy đến cãi nhau một trận rồi chia tay.Và đáng lẽ câu chuyện phải thêm một màn ngược tâm ngược thân nước mắt sụt sùi nữa, nhưng không. Phần ngược đến đây là kết thúc, nhảy số đến mấy năm sau, anh Quý gặp lại cô Khương, hiểu lầm được gỡ bỏ một cách dễ cmn dàng, và 2 người lại như chưa hề có cuộc chia li.Truyện còn có sự xuất hiện của 2 anh nam phụ mờ nhạt. Anh đầu tiên là sếp của nữ chính, lặng thầm yêu em trong khi đã có vợ. Tôi vẫn không hiểu mục đích của anh này đến trái đất là gì khi anh hết lòng quan tâm nữ chính nhưng lại dễ dàng buông tay khi nam chính xuất hiện, chỉ vì anh ta… giàu hơn mình.Nam phụ thứ 2 là người yêu cũ của nữ chính, mà cứ cái gì cũ là hơi hãm. Thằng cha này lúc yêu thì thờ ơ, chia tay nhau đúng lúc gia đình nữ chính khó khăn, mặc cho chị nữ níu kéo cũng méo thèm quay lại. Vậy mà đến khi gặp lại nhau lần nữa, khi nữ chính đã ở bên anh Quý đại gia, máu ăn thua nổi lên, thằng cha người yêu cũ lại ghen ăn tức ở, tìm mọi cách lôi kéo sự chú ý của nữ chính. Tất nhiên kết cục là chị nữ chính chọn anh Quý chứ không phải thằng người yêu cũ không xanh chín rồi.Tóm lại đây là một câu chuyện giải trí với cái cốt khá là “mộng mơ” và “bay bổng”, nữ chính thì mập mờ còn nam chính thì ảo tưởng quá đà, thêm nhiều tình huống ngược không tới mà sủng cũng chẳng phải, gây sự ức chế nhè nhẹ cho người đọc.Không biết có phải do tôi khó tính hay là chất lượng dịch thuật không được ổn mà truyện cứ khô như ngói, mấy đoạn đau buồn rặn cũng không ra nước mắt, xưng hô các nhân vật thì loạn xị ngậu lên. Truyện đã chán thêm dịch dở nữa lại càng chán gấp mấy lần.Túm quần lại là nếu yêu cầu không quá cao thì mới nên đọc bộ này, còn nếu là team yêu sủng ngược thì chúc bạn may mắn lần sau. Điểm vớt vát duy nhất của bộ truyện này là tính cách hay ảo tưởng của nam chính.“Chỗ này của anh có nhiều thứ tốt thật đấy!”“Mấy cái này đều chẳng phải thứ gì tốt đẹp.” Quý Đông Đình nhìn Khương Kỷ Hứa, ánh mắt dịu dàng như nước: “Thứ tốt nhất ở đây chính là người đàn ông đang đứng trước mặt em.”“Anh có thể khiêm tốn một chút không?”“Anh sợ anh khiêm tốn quá, em lại không nhận ra ưu điểm của anh!”____________