Phải nói rằng, mặc dù sau khi đã quyết định gia nhập vào Mafia Cảng, Chuuya rất tôn kính vị boss của mình, Mori Ougai, nhưng ông này nhiều lúc lại có những hành động kì quặc. Cái sở thích của ông ta với những gái dưới 12 tuổi là đã quái dị lắm rồi, những khi ông ta năn nỉ Elise thay những bộ váy mới, Chuuya thực không nghĩ nổi, đây là người đứng đầu của tổ chức lẫy lừng trong thế giới ngầm sao?
Chẳng hạn như lúc này. Ông ta giao cho Song Hắc một nhiệm vụ, và hẳn chúng ta biết chuyện phải hành động vào ban đêm đã khiến cho hầu hết mọi người trong thế giới ngầm, đặc biệt là thành viên của Mafia Cảng, phải quen dần với việc di chuyển trong bóng tối. Cái đó đôi lúc cũng có thể coi như là một lợi thế của họ. Nhưng Mori đã không để cho hai đứa trẻ ấy hoàn thành nhiệm vụ một cách bình thường. Ông ta yêu cầu: "Trong lúc làm nhiệm vụ, mỗi đứa phải luôn mang theo một cây nến đang được đốt cháy. Phải dùng cho tới khi nào nó hết cạn mới thôi, không được tắt giữa chừng."
"Gắng lên nào, tôi tin là những ngọn nến này sẽ giúp hai cậu được khối việc trong nhiệm vụ lần này... À mà các cậu phải nhớ là, không được mang bất cứ thứ gì ở căn cứ kẻ địch về cả nhé. Chúng ta chỉ mới thu thập thông tin thôi, chưa đến lúc để hành động đâu."
Vị bác sĩ nở một nụ cười mang nhiều ý nghĩa mà Chuuya chẳng thể nào đoán ra được, và rồi cánh cửa đóng sập lại trước mặt hai đứa trẻ đang còn ngơ ngác chưa hiểu gì.
"Nến ư? Cái quái gì vậy? Thứ nhiệm vụ gì đây?" Chuuya nhăn mặt nhìn qua Dazai, mong chờ câu trả lời từ hắn, chắc boss cũng phải cho đứa con cưng của ông ta biết gì đó về chuyện này chứ?
Dazai chán nản đáp: "Lần này chúng ta phải đi thu thập thông tin đấy Chuuya ạ, một công việc nhạt nhẽo... Chúng ta không thể để lại dấu vết, nên lần này chẳng thể giống mấy lần trước mà tiến thẳng vào xử lí vài đứa rồi đi về với mớ thông tin chúng ta vừa cướp được đâu." Và khi hắn nhìn qua người cộng sự của mình, Dazai lại chạm phải ánh mắt ngán ngẩm của Chuuya như thể đang nói rằng: "Chúng ta thật phải làm công việc này sao? Ngươi sẽ không vứt cho ta làm một mình chứ?"
Dazai phẩy tay: "Tôi cũng không muốn làm thứ nhiệm vụ này đâu, nhưng bác sĩ Mori đã hứa sẽ chế tạo cho tôi vài loại thuốc dùng để tự-tử-không-đau nếu tôi làm tốt các công việc được giao, thế nên là tôi sẽ chỉ để lại việc viết bản báo cáo cho cậu thôi vậy." Nghe thế Chuuya "hừ" một cái: "Lúc nào cũng trốn việc viết giấy tờ."
Bỗng cánh cửa khi nãy mở ra và vị boss đáng kính của chúng ta dịu dàng nhìn cặp đôi Song Hắc: "Ơ kìa, ta cứ nghĩ các ngươi phải đi ngay khi ta giao nhiệm vụ rồi, hoặc cũng phải về phòng riêng để bàn bạc kế hoạch chứ nhỉ?..."
Nụ cười hiền từ cùng giọng nói nhẹ nhàng ấy của Mori làm Dazai và Chuuya sởn tóc gáy, không hẹn mà cùng chạy đi thật nhanh. Ở lại, không biết chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng sẽ không hay đâu. Thôi thì cứ bảo toàn tính mạng trước đã, an toàn là trên hết.
"Vậy giờ tính sao?" Chuuya vừa chạy vừa liếc về phía tên nhóc quấn băng cũng đang chạy song song với cậu, "Đi mua nến?"
"Ừ, để tôi mua, còn bật lửa cậu mua đi, dùng xong còn bao nhiêu thì cho tôi để mà tự thiê--"
"Dẹp."