Ông Mạnh thắng Thần Gió
1. Ngày xưa, loài người chưa biết làm nhà, phải ở hang núi. Về sau, nhiều người về đồng bằng và ven biển sinh sống. Đây là nơi Thần Gió hoành hành.
2. Một hôm, Thần Gió gặp một người tên là Mạnh. Thần xô ôm Mạnh ngã lăn quay. Ông lồm cồm bò dậy, nổi giận quát :
– Thật độc ác !
Thần Gió bay đi với tiếng cười ngạo nghễ.
3. Từ đó, ông Mạnh quyết chống trả. Ông vào rừng lấy gỗ dựng nhà. Cả ba lần, nhà đều bị quật đổ. Cuối cùng, ông quyết định dựng một ngôi nhà thật vững chãi. Ông đẵn những cây gỗ lớn nhất làm cột, chọn những viên đá thật to làm tường.
Ngôi nhà đã làm xong. Đêm ấy, Thần gió lại đến đập cửa, thét :
4. Ngôi nhà đã làm xong. Đêm ấy, thần Gió lại đến đập cửa, thét :
– Mở cửa ra !
– Không ! Sáng mai ta sẽ mở cửa mời ông vào.
Sáng hôm sau, mặt trời lên, ông Mạnh mở cửa, thấy cây cối xung quanh đổ rạp. Rõ ràng đêm qua Thần Gió đã giận dữ, lồng lộn mà không thể xô đổ ngôi nhà.
5. Mấy tháng sau, Thần Gió đến nhà ông Mạnh, tỏ vẻ ăn năn. Ông Mạnh an ủi và mời Thần thỉnh thoảng tới chơi. Từ đó, Thần Gió thường đến thăm ông, đem cho ngôi nhà không khí mát lành từ biển cả và hương thơm ngào ngạt của các loài hoa.
– Đồng bằng : vùng đất rộng, bằng phẳng.
– Hoành hành : làm nhiều điều ngang ngược trên khắp một vùng rộng, không kiêng nể ai.
– Ngạo nghễ : coi thường tất cả.
– Vững chãi : chắc chắn, khó lung lay.
– Đẵn : chặt
– Ăn năn : hối hận về lỗi lầm của mình.