Bao tháng năm đã vụt qua, chúng ta không còn là đứa trẻ vô tư của năm nào. Tập sống tự lập, làm quen với cô đơn, học cách để trở nên mạnh mẽ hơn. Thế mà vẫn có lúc ta thấy mình thật nhỏ bé, trơ trọi và yếu đuối. Ta không còn ước mơ làm siêu nhân giải cứu thế giới nữa, những giấc mộng viển vông cũng vỡ tan như bong bóng khi chạm vào gai nhọn của đời… Giờ ta mơ những thứ đời thường hơn, giản đơn hơn, như một mái nhà, một tổ ấm, một ai đó để yêu thương và chia sẻ cuộc đời mình…
Tôi ước những hạnh phúc nhỏ nhoi (Vũ)
Tôi ước rằng có người cần tôi
Để hơn một lần trái tim này thổn thức
Để mỗi ngày, mỗi sáng mai tỉnh giấc
Tôi biết rằng có người nhớ đến tôi.
Tôi ước rằng có người bên cạnh tôi
Để tôi chở che, quan tâm và chăm sóc
Để đôi vai này hơn một lần nặng nhọc
Vẫn mỉm cười chẳng thấy chông gai.
Tôi ước rằng sau mỗi ngày dài
Khi trở về có vòng tay ấm áp
Có người chờ cơm, cùng chung đạm bạc
Vẫn thấy ấm lòng mệt nhọc biến tan.
Tôi ước rằng những lúc cơ hàn
Khi sóng gió ở đâu ập đến
Có người ngồi bên, mắt nhìn trìu mến:
“Cố gắng lên anh, có em bên anh rồi!”
Tôi ước rằng niềm hạnh phúc nhỏ thôi
Sẽ có một người hiểu những điều tôi ước
Sẽ có một người cùng tôi tiếp bước
Dắt tay tôi tới mảnh đất đầy hoa.
Tôi ước rằng mình có thể tự bước qua
Những nỗi cô đơn, nỗi lo chồng chất
Bởi có dừng chân, thì chẳng ai thấu hiểu
Những phút giây yếu đuối của tim này
Tác giả Vũ chia sẻ rằng bài thơ vừa rồi được lấy cảm hứng từ bài thơ “Ước gì có người hiểu tôi”của tác giả Người Viết Thơ Đau. Chúng ta không giống nhau, nhưng giấc mơ của chúng ta đâu quá khác biệt. Dù là tỷ phú hay gã ăn mày, dù là thiên tài hay người thường, chúng ta vẫn cần tình yêu, vẫn cần sự thấu hiểu. Ở một tác giả nữ như Song Ngư XN, điều đó càng là một giấc mơ thường trực
Em có mong ước gì nhiều đâu anh (Song Ngư XN)
Em có mong ước gì nhiều đâu anh?
Chỉ cần mỗi đêm được anh ôm trong vòng tay ấm
Chỉ cần sau mỗi giờ tan tầm ngược nắng
Anh trở về với mái ấm bình yên
Em có mong ước chi giàu sang, tiền bạc
Chẳng mong được sống ngợp lụa, nhung
Chỉ cần con đường em đi luôn có anh bước cùng
Mái ấm yêu thương mình chung tay vun đắp
Em có mong ước gì đâu – một hạnh phúc
Nhỏ bé, đơn sơ giữa cuộc sống xô bồ
Để sau những lắng lo, cơm áo bộn bề
Mình cùng trở về giữ chặt lửa thương yêu
Em có mong ước gì đâu mỗi buổi chiều
Tựa vai anh thủ thỉ chuyện bon chen
Mỗi đêm về bên cánh tay êm
Đặt mình lên cho nỗi buồn tan vào đêm vắng
Em chẳng ước gì đâu những ngày mưa nắng
Vùi ngực anh tìm chút ấm bình yên
Nghe mùi bụi đất quện vào đêm
Anh của em lại thêm ngày vất vả!
Em chẳng ước gì đâu, chỉ anh là tất cả
Một đời người biết sống được bao nhiêu
Người ta gọi nhau người tình, người yêu
Anh của em thì gọi em là vợ!
Em chẳng ước gì đâu – một duyên nợ
Để cùng anh vun đắp một mái nhà
Tiếng trẻ thơ cười đùa hát ca
Hạnh phúc ấy có quá xa tầm với?
Những điều nhỏ nhoi ấy, liệu có mãi chỉ là một giấc mơ? Đời ta còn bề bộn quá, áo cơm còn đè nặng trên vai, đôi chân còn muốn chinh phục những chặng đường dài… Vậy mà ta vẫn khao khát một ai đó. Có thể không là mãi mãi, có thể chỉ là thoáng qua. Nhưng hãy đến bên ta, cho mượn bờ vai, ta sẽ trả vòng tay ấm, cho ta mượn chút niềm vui, ta sẽ trả lại phút bình yên, cho ta vay niềm tin, ta xin trả yêu thương và thấu hiểu. Mời bạn cùng đến với những lời thơ của Yết Ngôn
Này ai đó hãy cho tôi mượn bờ vai (Yết Ngôn)
Này ai đó, hãy cho tôi mượn bờ vai
Để tựa vào, dù một chút thôi cũng được
Không cần ôm lại tôi hay chuyện trò, an ủi
Lẳng lặng cạnh bên, cho tôi tựa, đủ rồi
Này ai đó, cho tôi mượn chút ít niềm vui
Để nỗi buồn không quẩn quanh cạnh tôi nữa
Nắng dịu dàng không e dè, chạm ngay bậc cửa
Mỗi khi tôi thức dậy, soạn sửa, cảm nhận yên bình
Này ai đó, cho tôi mượn chút ít lời khuyên
Người đã rời đi thì làm sao lãng quên, để cõi lòng thanh thản?
Làm sao giống được cây xương rồng, sống giữa vùng trời hoang mạc?
Dù nắng, dù mưa, vẫn mạnh mẽ, kiên cường
Này ai đó, cho tôi mượn một vòng ôm
Để vỗ về trái tim đang rất cần hơi ấm
Vài giây thôi, cảm nhận thời gian trôi thật chậm
Để biết được rằng, thế giới này không phải toàn lạnh băng
Này ai đó, cho tôi mượn chút ít niềm tin
Để đối mặt với những yêu thương, bất ngờ thành giả dối
Với những nỗi đau, giày vò bản thân đến mệt mỏi
Với những nỗi buồn không bến đổ, không tên
Này ai đó, làm ơn hãy dìu tôi đứng lên!…
Ta đâu cần điều gì quá lớn lao, quá xa vời. Chỉ một ánh mắt thôi cho con tim thêm yên bình, chỉ một phút bên ta – cho đời ta thêm dài… (1). Mời bạn cùng đến với bài thơ cuối cùng của chương trình Thơ Radio ngày hôm nay – bài thơ Chỉ cần của tác giả Lai Ka
Chỉ cần (Lai Ka)
Chỉ cần một ánh mắt quen
Cũng đủ làm cuộc đời thêm nồng ấm
Chỉ cần cái siết tay thật chặt
Cũng đủ yên lòng giữa xuôi ngược bon chen.
Chỉ cần hứa rồi đừng quên
Thì sẽ đủ niềm tin để đợi
Chỉ cần đừng yêu trong nông nổi
Hạnh phúc sẽ vẹn tròn giữa muôn lối đa đoan.
Chỉ cần một cái nắm tay
Chỉ cần một câu chúc ngủ ngon
Cũng đủ quên hết cô đơn giữa đêm đông lạnh giá
Chỉ cần một bóng hình quen giữa dòng người xa lạ
Cũng đủ tiêu tan nhọc nhằn, vất vả chốn nhân gian.
Chỉ cần sống có niềm tin
Hạnh phúc sẽ tự nhiên tìm đến
Chỉ cần đừng suốt ngày kêu than u sầu, mỏi mệt
Sẽ có một người không hẹn cũng tới thôi.
Bài hát: Làm ơn
Sáng tác và thể hiện: Trần Trung Đức
Đừng rời xa tôi vì tôi lỡ yêu người mất rồi.
Và con tim tôi, từ ngày ấy khi bước vào cuộc đời,
Biết mãi về sau chỉ luôn yêu một người, một người thôi.
Ngồi lại bên tôi, một phút cuối khi ngày sắp tàn.
Sợ ngày mai sang tình đi khắp nơi thật vội vàng
Biết chăng ngày mai sẽ lại nhớ điên đầu
Hãy ngồi lại bên tôi
Chỉ một phút thôi cho đời tôi thêm dài
Thêm tình yêu vào trong những giấc mơ
Bao đêm nhớ
Chỉ một ánh mắt thôi, cho con tim thêm yên bình.
Tôi thao thức tôi héo mòn, vì nỗi nhớ.
Đừng bỏ rơi tôi dù con lốc sắp đến nơi rồi.
Này bờ vai tôi làm chiếc gối nhẹ̣ ru lòng người
Hãy nép vào nhau để đc thấy yên bình.
Làm ơn
Hãy cứ đi về nơi xa đó
Nhưng đừng đi quá xa vời
Để tôi được dõi theo người.
Đừng nói ko tin vì đã bao giờ bắt tin
Hãy cứ nghe thôi khi tôi nói tôi tin người
Để tôi mãi tin và bước tiếp trên cuộc đời
Làm ơn, làm ơn
Đừng nói chia tay vì đã bao giờ nói yêu
Hãy cứ lặng yên khi tôi nói tôi yêu người
Để tôi được sống với ước mơ, được yêu mãi.
Chỉ một phút thôi, cho đời tôi thêm dài,
thêm tình yêu vào trong những giấc mơ
bao đêm nhớ.
Chỉ một ánh mắt thôi,
cho con tim thêm yên bình.
Tôi thao thức tôi héo mòn, vì nỗi nhớ
Hãy cứ đi về nơi xa đó, nhưng đừng đi quá xa vời,
để tôi được dõi theo người.
Hãy cứ rong chơi suốt cuộc đời.
Chỉ cần đến bên tôi, vào những tháng năm cuối đời.
Giọng đọc: Tuấn Anh, Hằng Nga
Thực hiện: Tuấn Anh
Minh họa: Tuấn Anh