Truyện Thai Giáo Tháng thứ 9 Giúp Bé Con Thông Minh

Truyện thai giáo tháng thứ 9 là một điều quan trọng chuẩn bị các thiên thần chào đời. Nhưng đến với tháng thứ 9, nhiều bà mẹ cảm thấy lo lắng mệt mỏi, nhưng cũng có người thì lại phấn khởi hào hứng chào đón em bé. Dưới đây là Máy ép cám nổi chia sẻ những truyện thai giáo tháng 9 phù cho các bé.

 1. Khi nào mẹ nên đọc truyện thai giáo cho thai nhi?

Trong quá trình mang thai, có rất nhiều cách kể chuyện thai giáo cho bé bố mẹ cần thiết để mang đến cho con sự nuôi dưỡng tốt nhất từ trong bụng mẹ. Thời điểm thích hợp nhất để đọc truyện thai giáo cho bé trọng bụng mẹ là vào tháng thứ 5 – tháng 9 của thai kỳ. Lúc này ngũ quan của bé yêu đã phát triển gần như hoàn thiện. Các con đã nghe thấy rõ mọi âm thanh bên ngoài bụng mẹ, thậm chí phản ứng cử động mạnh của mẹ.

truyện thai giáo tháng thứ 9

Ngoài ra, việc ở trong bụng mẹ 9 tháng 10 ngày và được mẹ đọc truyện thai giáo cho thai nhi ngoài việc giúp bé có thể nghe được nhiều và trọn vẹn tiếng nói của mẹ. Thì đó còn là sợi dây gắn kết tình cảm giữa 2 mẹ con cũng càng thêm bền chặt, và đó cũng là lý do vì sao bé cưng ra đời có thể nhận biết được mẹ của mình.

2. Tại sao nên đọc đọc truyện thai giáo?

Đó là giúp mẹ có thể giao tiếp với bé có nhiều cách khác nhau, bên cạnh đó mẹ còn có thể đọc những mẫu truyện hay và ý nghĩa để cho thai nhi biết nhiều bài học về cuộc sống.

truyện thai giáo tháng thứ 9

Lợi ích khi thai nhi trong bụng mẹ; đó là những câu chuyện được bố mẹ kể hàng ngày làm cho biết được nhiều thông tin thế giới

Lợi ích khi bé chào đời: bé dễ quấy khóc nhưng chỉ cần bố mẹ chỉ kể hoặc bật lại các câu chuyện thai giáo trước đây là bé sẽ nín và ngủ ngoan, có thể nhận ra đâu là người mẹ thân yêu của mình.

Lợi ích nuôi con những năm đầu tiên:

  • Biết nói nhanh: vì có sẵn các nên tảng về ngôn ngữ nên bé học nói nhanh hơn những bé đồng trang lứa vì ngay từ nhỏ đã được nghe những câu chuyện dành cho thai nhi.
  • dễ dàng dạy dỗ trẻ: với các câu chuyện hay của thai nhi ý nghĩa sẽ giúp bé học hỏi nhanh hơn cùng với những bé đồng trang lứa tuổi vì thế Nhờ đó bố mẹ sẽ dễ dàng giáo dục bé hơn.

3. Các truyện thai giáo tháng thứ 9.

truyện thai giáo tháng thứ 9

3.1 Truyện hồ nước và mây

Vào những ngày nắng ấm, những tia nắng đua nhau nhảy nhót trên mặt hồ nước. Mặt hồ lung linh, rạng rỡ dưới ánh mắt trời. Bỗng nhiên trời nổi gió. Chị Mây sà thấp xuống mặt hồ. Hồ nước cuộn sóng nói với chị Mây: “Khi có ánh nắng, tôi lóng lánh đẹp hẳn lên, thế mà chị lại che nắng của tôi”. Chị Mây tung tà áo đen kịt và nói:

–  Cô bé ơi! Nếu không có tôi thì sao có cô?

– Tôi cần gì chị  – Hồ nước lớn tiếng nói.

Chị Mây tức giận bỏ mặc Hồ nước và bay lên tận trời xanh.

Những ngày hè trời nắng chang chang. Hồ nước bị nung nóng bốc hơi dần lên nên ngày càng bé lại. Chị Mây vẫn giận hồ nước nên ở tít trên cao. Hồ nước bị cạn kiệt dần. Nó cầu cứu: “Chị Mây ơi! Không có chị tưới nước xuống tôi chết mất”. Bầy cá tôm trong hồ cũng than vãn: “Chúng tôi chết mất vì thiếu nước…”

Nghe tiếng gọi của Hồ nước và tiếng than vãn của bầy cá tôm…Chị Mây bay về tưới nước xuống Hồ cả một ngày đêm. Hồ nước lớn dần lên. Mặt hồ lao xao song: “ Cảm ơn chị Mây!Cảm ơn chị Mây!”. Hồ nước im lặng suốt cả mùa thu và mùa đông. Mặt hồ phẳng lặng như một tấm gương khổng lồ cho bầu trời xanh ngát cao vời vợi soi mình. Tà áo đen của chị Mây nhỏ dần. Mùa xuân sang, tà áo của chị Mây chỉ còn bằng dải lụa. Chị vội sà tấm thân mỏng tang, bé nhỏ xuống hồ nước mà nói:

– Không có cô bé, tôi cũng teo tóp dần không sống nổi đâu!.

Hồ nước lao xao sóng. Ông mặt trời tốt bụng rọi những tia nắng ấm đầu hè xuống mặt hồ. Hồ nước bốc hơi. Trên trời cao, chị Mây lớn dần lên. Từ đó Hồ nước và Mây không bao giờ tranh cãi kể công với nhau nữa. Cả hai đều thấm thía bài học: “Ở đời không ai sống được một mình”.

3.2 Truyện Con Bị Sâu Răng

Trong rừng có một chú Gấu con rất thích của ngọt. Mật ong, bánh gatô, các loại kẹo, chú ăn bao nhiêu cũng chẳng chán. Gấu con nhai kẹo suốt ngày. Nhiều hôm đi ngủ rồi mồm vẫn còn ngậm kẹo.

Một hôm, răng Gấu con đau nhức. Nó ôm mặt khóc tu tu. Bao nhiêu bánh kẹo thơm ngon nhưng vì đau răng nên chẳng nhấm nháp được tì nào. Ở lớp học, cô giáo Sơn Dương luôn căn dặn học sinh:

– Sau khi ăn phải đánh răng, nhất là sau khi ăn đồ ăn ngọt!

Nhưng Gấu co chẳng chịu nghe lời. Nó bảo:

– Đánh răng trôi mất vị ngọt thì tiếc lắm!Mẹ đưa Gấu con đến bệnh viện, bác sĩ Voi nói ngay:

– Răng cháu bị sâu hết cả rồi!Gấu con ngạc nhiên nói:

– Cháu có ăn sâu bọ bao gời đâu mà sâu lại cắn vào răng cháu?Bác sĩ Voi cười phá lên giải thích:

– Cậu bé ngốc ơi! Đó là do thức ăn, nhất là các loại bánh kẹo bám vào răng, không được đánh rửa sạch, lâu ngày sẽ biến thành “sâu” đục thủng chân răng, làm răng đau nhức và có thể bị gãy hoặc lung lay. Chắc chắn ăn nhiều đồ ngọt xong, cháu không chịu đánh răng chứ gì?

Gấu con cuối đầu khẽ vâng

.Bác sĩ Voi ân cần chữa răng cho Gấu con và dặn:

– Từ nay về sau, cháu phải đánh răng buổi sớm khi mới ngủ dậy, sau các bữa ăn, và trước khi đi ngủ. Có thế mới giữ được những chiếc răng còn lại.

Gấu con sung sướng đáp:

– Vậng ạ!

3.3 Truyện Sự Tích Hoa Cúc Trắng

Ngày xưa có một cô bé sống cùng mẹ trong một túp lều tranh dột nát nhưng đó là một bé gái vô cùng hiếu thảo. Thật không may mẹ của cô bé lại bị bệnh rất nặng nhưng vì nhà nghèo nên ko có tiền mua thuốc chữa, và cô bé vô cùng buồn bã.

Một lần đang ngồi khóc bên đường bỗng có một ông lão đi qua thấy lạ bèn đừng lại hỏi khi biết sự tình ông già nói với cô bé :

Cháu hãy vào rừng và đến bên gốc cây cổ thụ to nhất trong rừng hái lây một bông hoa duy nhất trên đó. Bông hoa ấy có bao nhiêu cánh thì tức là mẹ cháu sống được bằng đấy ngày.

Cô bé liền vào rừng và rất lâu sau mới tìm thấy bông hoa trắng đó. Phải khó khăn lắm cô mới trèo lên được để lấy bông hoa, nhưng khi đếm chỉ có một cánh hai cánh ba cánh bốn cánh. Chỉ có bốn cánh hoa là sao chứ?

Chẳng nhẽ mẹ cô chỉ sống được bàng đấy ngày thôi sao? Không đành lòng cô liền dùng tay xé nhẹ dần từng cánh hoa lớn thành những cánh hoa nhỏ và bông hoa cũng theo đó mà nhiều cánh dần lên nhiều đến mức không còn đếm được nữa. Từ đó người đời gọi bông hoa ấy là bông hoa cúc trắng để nói về lòng hiếu thảo của cô bé đó dành cho mẹ mình.

3.4 Truyện Qủa bầu tiên

Ngày xửa, ngày xưa có một chú bé con nhà nghèo, nhưng vô cùng tốt bụng. Chú luôn luôn sẵn lòng giúp đỡ, chăm sóc mọi người, mọi vật xung quanh mình. Vì thế cứ mỗi độ xuân về, chim chóc lại ríu rít kéo nhau tới làm tổ, hót vang quanh nhà chú bé.

Một hôm có một con Cáo ở đâu mà tới bắt chim Én ở đầu nhà chú bé. Con Én non nớt bị rơi xuống đất gãy cánh. Chú bé vội lao ra cứu con chim. Chú ôm ấp vỗ về con Én nhỏ, làm cho nó một cái tổ khác và chăm cho con Én ăn. Nhờ sự chăm sóc tận tình của chú bé, con Én đã khỏi đau. Mùa thu đến khi nhìn lên trời thấy từng đàn Én hối hả bay đi tránh rét ở phương Nam, con Én nhỏ phân vân nửa muốn bay theo đàn, nửa lại lưu luyến không nỡ rời chú bé.

Hiểu được lòng Én, chú bé âu yếm bảo:

– Én cứ bay theo đàn đi kẻo mùa đông lạnh lắm. Đến mùa xuân ấm áp thì Én lại trở về với anh.

Nói xong chú bé tung con Én nhỏ lên trời. Con Én đang chấp chới bay lên nền trời xanh biếc của mùa thu. Nó nhập vào một đàn Én lớn đang trên đường di cư về những xứ sở ấm áp ở phương Nam. Con Én nhỏ mau chóng tìm được niềm vui giữa bạn bè, nhưng nó không thể nào quên chú bé.

Mùa xuân tươi đẹp đã tới. Con Én nhỏ tìm về ngôi nhà đơn sơ nhưng đầm ấm tình thương của chú bé. Nó kêu lên thành tiếng mừng vui khi thấy chú bé đang ngồi đan sọt giữa sân. Đôi cánh Én chao liệng sà xuống và Én thả trước mặt chú bé một hạt bầu.

Chú bé vùi hạt bầu xuống đất. Chẳng bao lâu hạt bầu đã nảy mầm thành cây. Cây bầu lớn nhanh như thổi, ra hoa, kết quả. Nhưng lạ chưa, quả bầu to khổng lồ, cả nhà chú bé mới khiêng về được một quả, khi bổ ra… Ôi! Thật kì diệu! Trong quả bầu đầy vàng bạc, châu báu và thức ăn ngon!

Tên địa chủ trong vùng nghe được chuyện ấy. Hắn cũng muốn được chim Én cho nhiều quả bầu tiên. Hắn bèn tìm cách bắt một con chim Én con rồi bẻ gãy cánh. Sau đó hắn giả vờ thương xót con Én rồi đem về nuôi.

Đến mùa thu, khi nhìn lên trời thấy đàn Én đầu tiên xuất hiện, hắn vội vàng ném con Én lên trời và bảo:

– Bay đi Én con! Mau đi kiếm hạt bầu tiên về đây cho ta!

Con Én khốn khổ bay đi. Mùa xuân năm sau nó cũng trở về và đem theo một hạt bầu. Tên địa chủ hí hửng đem gieo và ngày đêm canh giữ. Khi quả bầu đã già, hắn bảo mọi người khiêng về rồi đuổi tất cả ra. Hắn đóng cửa lại rồi một mình hắn bổ quả bầu tiên. Quả bầu vừa được bổ ra, vàng bạc chẳng có, chỉ có rắn rết. Rắn rết từ trong quả bầu xông ra cắn chết tên địa chủ tham lam độc ác.

Kết luận:

Thông qua bài viết trên, Máy ép cám nổi chia sẻ một số thông tin bổ ích từ cách dạy con hat nhất từ thai giáo trong tháng thứ 9. Hy vọng với những thông tin và những mẫu truyện thai giáo tháng thứ 5 ngắn mà Máy ép cam nối đã chia sẻ trên đây, sẽ giúp các bé yêu được phát triển tốt hơn và toàn diện.

 

Rate this post

Viết một bình luận