Khi chúng ta yêu người khác một cách vị kỷ, ta luôn mong cầu người đó nhận thức và hành động phù hợp với kỳ vọng và niềm tin của bản thân. Một khi kết quả thực tế không giống với những gì ta tin tưởng, phiền não ngay lập tức sẽ phát sinh.
Nếu một người mẹ yêu con, dành tất cả những điều tốt nhất cho con, tôn trọng suy nghĩ tư tưởng của con, để con được tự do sống đúng với ước mơ của mình, đây gọi là tình yêu vị tha!
Nhưng nếu một người mẹ thương con, mà lại muốn con sống theo ý muốn của mình, con phải trở thành một hình mẫu nào đó, phải đáp ứng được những điều kiện mình mong cầu, đó lại là tình yêu vị kỷ!
Khi chúng ta yêu người khác một cách vị kỷ, ta luôn mong cầu người đó nhận thức và hành động phù hợp với kỳ vọng và niềm tin của bản thân. Một khi kết quả thực tế không giống với những gì ta tin tưởng, phiền não ngay lập tức sẽ phát sinh.
Chúng ta thường tập trung quá nhiều vào nỗi đau trong lòng mình, hễ cứ thấy lòng chông chênh là lại cố tìm một lý do để lẩn tránh, đổ lỗi cho những người xung quanh. phải vậy không?
Nếu ta chỉ thích những gì tốt đẹp nhất của một người thì đó chưa phải là thương. Chỉ khi nào ta chấp nhận được cả những yếu kém của người kia, đó mới là tình thương thật sự.
Nhưng thật ra mọi căn nguyên phiền não đều xuất phát từ một thái độ sống không tích cực và một trái tim thiếu khuyết từ bi.
Đôi khi, điều làm tổn thương con người nhiều nhất lại bắt nguồn từ một tình thương vị kỷ, dẫu đã thương hết lòng nhưng lại thiếu khuyết sự thấu hiểu, nên cuối cùng cũng bởi vì thương mà vô tình để lại những nỗi buồn rất đắng trong lòng nhau.
Nếu ta chỉ thích những gì tốt đẹp nhất của một người thì đó chưa phải là thương. Chỉ khi nào ta chấp nhận được cả những yếu kém của người kia, đó mới là tình thương thật sự. Đừng gò bó người khác theo hệ niềm tin tư tưởng của bản thân, mà hãy dùng sự kiên nhẫn hiểu biết của mình đồng hành cùng họ và để họ tự hoàn thành bài học cuộc đời của chính mình.