Trong ký ức của mình, tôi còn nhớ rõ cái ngã ba có lối dẫn vào trường tiểu học. Nơi đó người ta bày biện hàng ăn sáng rất đông. Thứ gì cũng có. Nào là bánh canh, hủ tíu, cháo lòng. Kể cả những hàng thức ăn nhanh như bánh mì, khoai lang, khoai mì luộc, xôi bắp, xôi nếp, xôi đậu xanh… Gọi cho nó sang thế chứ những món này chỉ dành cho những học sinh nghèo như tôi. Những đứa nhà khá giả được ba mẹ cho tiền ăn bánh canh, hủ tíu đều thèm thuồng.
Từ nhà tôi đến trường độ chừng 3 cây số. Mỗi sáng mẹ đưa tôi tới ngã 3 rồi dúi vào túi áo tôi 200 đồng. Tiêu chuẩn cho một bữa điểm tâm sáng. Với ngần ấy tiền, tôi chỉ được phép chọn những món “thức ăn nhanh” mang đi. Xôi bắp là lựa chọn hàng đầu của tôi.
Có khi, một tháng trời tôi dùng xôi bắp mà không cảm thấy ngán. Những ngày đi cắt rau muống bán cho bà Bảy nhà bên cạnh nuôi heo, tôi có thể dùng đến hai gói xôi bắp trong một bữa điểm tâm. Ăn như chưa từng được ăn.
Tôi yêu thích cái vị nhựa của bắp, ngọt mặn của muối mè, béo ngậy của đậu phộng giã nhuyễn, ngọt giòn của cơm dừa thái mỏng… Tất cả làm cho hương vị của gói xôi bắp càng thêm đậm đà. Hôm nào may mắn được dùng xôi bắp lớp đáy ngon không thể tả. Bởi lớp xôi ấy như cơm cháy, thơm, dẻo, ai đến trước được ưu tiên.
Có lẽ không ít người thắc mắc tại sao xôi bắp phải gói bằng lá chuối? Tất nhiên là có thể gói bằng nhiều loại lá, (hiện nay là gói bằng báo lót trong bao nylon hoặc hộp xốp) nhưng trên hết lá chuối vẫn tiện dụng hơn. Chuối là loại cây quen thuộc ở làng quê, dễ tìm. Ở lá chuối có vị mủ chan chán, khiến cho xôi bắp ngon đến lạ. Mặt khác, lá chuối trơn, mềm dễ gói và dễ dùng.
Khi tôi bước vào cấp II thì cũng là lúc tôi chia tay với món ăn này. Ở ngôi trường mới, món xôi bắp được xem là hàng hiếm. Những sáng đến trường, tôi đều phải ghé ngay chợ mua một gói xôi bắp rồi mang đến trường học ăn. Khi kinh tế phát triển, món ăn dân dã này cũng bị lui về dĩ dãng, nhường chỗ cho nhiều món ăn sáng sang hơn, Tây hơn. Dù vậy xôi bắp không bị xóa tên trong bản đồ ẩm thực.
Thỉnh thoảng ở trước cổng trường, người ta bắt gặp những bà cụ bê một thau xôi bắp đặt trên chiếc ghế và chờ khách qua lại. Món ăn này chẳng những thu hút sinh viên nghèo xa quê mà còn những người trung niên muốn quay ngược thời gian tìm về bản sắc, hoài cổ. Xôi bắp, dù mộc mạc, dân dã, quê mùa nhưng vẫn còn chỗ đứng trong lòng mọi người là thế!
Nguồn: hues