Yêu bằng lý trí, tại sao không? – GUU.vn

“Khi tình yêu đến em không đợi gì…khi tình yêu đi em không hề hối tiếc…” lời bài hát cứ ngân vang trong đầu tôi. Tôi tự hỏi, có phải mình quá lí trí trong tình yêu chăng?

Khi yêu ta luôn khao khát được ở bên cạnh người mình yêu mãi mãi, được cùng người ấy làm mọi thứ, được nắm tay thật chặt vượt qua mọi khó khăn thử thách để đến cuối con đường hạnh phúc.

Tỉnh lại nào cô gái ơi! Nếu đời cứ đơn giản vậy thì trong từ điển Tiếng Việt sẽ không xuất hiện hai từ “chia tay”, chúng ta cũng không phải mắc một căn bệnh tâm hồn với tên gọi “thất tình”.Phải nhìn vấn đè một cách khách quan, từng khía cạnh, phải biết đâu thiệt đâu hơn, và quan trọng nhất là thật tỉnh táo dù là đang yêu nhau.

Yêu bằng lý trí, tại sao không?

Yêu là một loại tình cảm khiến con người ta cứ trong trạng thái lâng lâng hạnh phúc, là cảm xúc vỡ òa khi ta được nhìn nhau, là nồng cháy của những nụ hôn thắm thiết, là trao nhau niềm tin tưởng tuyệt đối và nếu cần là hòa lẫn vào nhau cả hồn lẫn xác.

Tuổi trẻ mà, luôn nồng nhiệt và cháy bỏng, yêu như chưa từng được yêu, là chỉ biết nhìn vào mắt nhau để sống, là chỉ có mình em và anh trên thế giới này.

Tình yêu là không sai. Sai là không biết cách để yêu. Tình yêu trong sáng, không toan tính, không vụ lợi mới là một thứ tình cảm thiêng liêng và đáng quý.Chứ không phải chỉ biết yêu điên cuồng mà không cần biết sau này ra sao. Yêu là trao nhau niềm tin, động viên nhau khi một trong hai cảm thấy gụt ngã, là chở che nhau, dìu dắt nhau qua những khó khăn thử thách trong cuộc sống. Là tôn trọng nhau, nghĩ cho nhau cả hiện tại và mai sau.

Yêu bằng lý trí, tại sao không?

Khi yêu người ta hứa hẹn thật nhiều. Liệu đã ai thực hiện đúng lời mình hứa! Lời nói đâu mất tiền mua nên cứ dùng những lời mật ngọt, êm tai,vẽ vời về một ngôi nhà và những đứa trẻ. Nực cười hơn, khi phải đem cái gì đó để chứng minh cho tình yêu là có thật.

Yêu thật lòng không có nghĩa là cứ ngốc nghếch lao đầu vào. Mỗi người đều có giá trị riêng, không thể chỉ vì yêu mà hạ thấp bản thân mình. Càng không thể lấy thân thể mình ra để níu giữ một tình yêu đang dần phai nhạt theo năm tháng. Đó không phải là tình yêu mà là sự mê muội. Yêu là phải lí trí, phải biết tạo cho mình một giá trị nhất định, bạn không trân trọng bạn được thì để ai làm thay?

Yêu thôi mà.Sao phải hạ mình làm vừa lòng người khác. Muốn lâu dài thì cần phải có sự công bằng từ hai phía không ai được quyền đòi hỏi ai phải hi sinh cho mình cả. Anh cho tiền em đi chợ, em sẽ nấu cho anh một bữa ăn. Anh mua cho em một thỏi son. Em tặng anh một đôi giày. Không ai mắc nợ ai đều gì. Nghe hơi có vẻ sòng phẳng nhỉ? Có vẻ không hiểu biết gì về yêu phải không? Nhưng đó là cách để người đàn ông nhìn bạn một cái nhìn khác. Họ sẽ không có cớ khinh thường bạn sau khi hết yêu, và không có lý do gì để vu oan cho bạn là người thực dụng.

Yêu bằng lý trí, tại sao không?

Thật là dị ứng với cái kiểu tình yêu được chứng minh bằng thể xác, khi yêu nhau họ đều muốn thuộc về nhau hoàn toàn, muốn có gì đó sâu đậm hơn. Nhưng liệu khi đã “bướm chán ong tường” liệu họ còn tha thiết không? Hay chỉ phái yếu ta là chịu thiệt thòi. Yêu hy sinh bản thân thì được gì? Có chắc là đến được với nhau không? Nào là hứa hẹn, nào là trách móc không tin nhau? nào là không yêu thật lòng? Sau tất cả… mọi lý do đều là ngụy biện để nhanh chóng đạt được mục đích của mình.

Con gái bao giờ chẳng thiệt thòi trong tình cảm, nợ vật chất thì còn trả được, còn chúng tôi bị nợ “tình cảm” thì ai trả cho đây? Nghe lời yêu hết lòng, để đổi lấy tiếng “dễ dãi” khi không còn hấp dẫn được nhau, nào là hư hỏng, thậm chí có những kẻ vô lương tâm, còn nói những lời sỉ vả đối với người họ từng hứa hẹn đủ lời. Đắng chát và chua cay khi đã yêu không lý trí, yêu mù quáng,cứ phó mặt cho chuyện gì đến sẽ đến.

Yêu lí trí là biết yêu đúng lúc, đúng thời điểm. Biết dừng điểm nào. Nhờ vậy mới biết được ai mới thật sự đem đến cho mình tình yêu đúng nghĩa, không lợi dụng ai, cũng không ngốc nghếch đem thân thể mình gửi gắm cho ai đó khi không phải là chồng. Sẽ không vì bất cứ người đàn ông nào mà bi lụy, mà hạ mình níu giữ. Đã không có duyên phận thì dù bất cứ làm mọi cách cũng không giữ được.Và trái lại đã là “định mệnh” thì sẽ ở bên nhau thôi cần gì phải hy sinh mọi thứ. Yêu chứ không lụy. Yêu càng mù quáng, càng hối hận về sau. Khi đàn ông đã thật sự yêu bạn họ sẽ không để bạn phải yêu trong trạng thái lý chí đâu, tin tôi đi!

Rate this post

Viết một bình luận