Chuyện tình yêu vốn đã khó nói, yêu một ai đó chỉ biết yêu một trò chơi, liệu có ai cam tâm yêu một người mê game như vậy không?
Trong một ngày mưa tầm tã, anh, một kế toán viên năng nổ trong công việc, chuyên nghiệp và rất được lòng cấp trên đã phạm phải một sai lầm lớn dẫn đến buổi đấu thầu cho dự án mới bị thất bại. Cô, dược sĩ với tính cách nhanh nhẹn ẩn sau gương mặt khả ái. Hôm ấy anh đã uống nhiều đến mức phải tìm nước giải rượu ở hiệu thuốc nhờ vậy họ đã bắt gặp ánh của nhau trong lần tình cờ đấy, cũng từ đây nụ hồng chớm nở trong tim mỗi người.
Tuy bên nhau không lâu nhưng thời gian cũng đủ để cả hai xác định nên đi tiếp hay dừng lại mối quan hệ tại đây. Và họ quyết định cùng nhau nắm tay đi tiếp chặng đường này. Nhưng rồi những sóng gió xoay quanh tình yêu là điều không thể tránh khỏi. Anh nghe người ta bảo nhau rằng người xinh đẹp và thông minh như cô sao lại đi yêu một kẻ suốt ngày cứ cắm mặt vào trò chơi điện tử như “con nít”. Lại còn thấy có người khuyên cô nên chia tay để tìm kiếm hạnh phúc bên người đàn ông tốt hơn. Từng câu từng chữ như dội thẳng vào tim khiến anh không thể không màng tới. Mọi chuyện đi xa như thế đều bắt đầu từ khi anh bắt đầu mê game.
Kể từ ngày lỡ mất cơ hội trời cho, anh vẫn đi làm đều đặn. Không những vậy anh còn liên tục trở thành nhân viên xuất sắc của quý, của năm và được thăng chức trưởng phòng. Cứ ngỡ sự thành đạt và hạnh phúc khi có cô làm cho cuộc sống của anh thêm gia vị mới. Nhưng chỉ sau đó, anh liền biến thành “kẻ nghiện game”, không quan tâm đến cô, cũng chẳng có một tin nhắn vội nào cả. Tình cảm ngày một nguội lạnh đi dẫu cho cô cố gắng khỏa lấp khoảng trống của anh thay vì để anh chơi game điện tử. Nhưng đâu rồi lại vào đấy, ảnh mải mê đắm chìm trong cái thế giới vọng ảo và không gian riêng của mình.
Mỗi ngày đi làm về, anh luôn hoàn tất công việc thật nhanh và gấp rút cầm lấy chiếc điện thoại mở game ngay tức khắc mà không liếc nhìn cô đã gọi cho anh bao nhiêu cuộc, thậm chí gia đình gọi anh cũng chẳng để tâm là bao. Thế mà kỳ lạ thay, anh nhớ như in ngày sinh nhật cô, ngày sinh nhật của từng thành viên trong gia đình, cả ngày kỷ niệm quen nhau và tất tần tật những gì cô và anh đã chia sẻ, anh đều nhớ hết. Còn bày tiệc và trang trí vào mỗi dịp lễ hoặc ngày kỷ niệm, rất chu đáo và rất có tâm. Bởi thế dù giận người đàn ông này đến mấy nhưng anh quá hoàn hảo và hầu như không có điểm nào đáng chê ngoài mê game. Nên dù muốn chia tay vì quá giận việc xem game quan trọng hơn tất cả nhưng cô vẫn không biết mở lời ra sao, ngoài ra gia đình anh cũng thấy chuyện kỳ lạ đấy rồi cũng chẳng biết làm gì nên họ ngày càng thương cô nhiều hơn.
Chuyện hoang đường như thế mà nó lại diễn ra ngay trước mắt cô làm cho tâm thức dồn hết sức bình sinh để suy nghĩ cho ra lẽ. Cuối cùng, cô đoán rằng chuyện tình của họ đã xuất hiện người thứ ba. Lý do duy nhất mà cô tin và bấu víu vào đấy là những cuộc điện thoại lén lút thường xuất hiện trong khi anh chơi game. Bán tín bán nghi những vẫn phải diễn xuất thật bình tĩnh và thản nhiên làm cô mất rất nhiều năng lượng, khiến cơ thể rơi vào suy nhược. Nhưng vẫn không bỏ cuộc, cô vẫn tiếp tục theo dõi cho đến khi cô không còn đủ sức và phải cấp cứu trong giờ làm việc. Khi ấy anh đang đi làm nên cũng chẳng hay tin gì về cô.
Đồng hồ điểm 9 giờ đêm, không thấy cô trở về, anh bắt đầu lo lắng vì đây là lần đầu tiên cô như vậy. Nghĩ rằng cô phải về nhà ba mẹ theo như lịch trình mà cô viết trong lịch nên anh cứ đợi mãi, đợi mãi mà chẳng thèm chơi trận game nào. Lo lắng đứng ngồi không yên, anh gọi cho ai đó và chỉ nói rằng: “Trận đấu hôm nay tôi không thể tham gia, vợ sắp cưới của tôi, cô ấy có lẽ đã xảy ra chuyện không hay rồi. Để bảo đảm cho trận chung kết diễn ra vào tháng tới, e rằng anh hãy huấn luyện người khác thay tôi tham gia vậy”. Tất nhiên cuộc gọi này chẳng ai biết ngoài anh và người mà cô nghi là kẻ thứ ba.
Nhấc điện thoại, anh gọi ngay cho cô nhưng không hồi âm, gọi cho ba mẹ của cô thì nhận tin cô chưa về đấy vì có việc, lại gọi cho bố mẹ mình cũng chẳng có thêm thông tin gì. Vội vàng anh chạy đến nhà thuốc thì được báo rằng cô đang ở bệnh viện K, ngất xỉu vì kiệt sức. Quá đỗi bàng hoàng bởi người con gái anh yêu rất biết cách chăm sóc bản thân vậy mà nay lại ngất xỉu như vậy. Anh chạy ngay đến bệnh viện, nhìn thấy cô đang nằm trên chiếc giường trắng toát mà mồ hôi lạnh thấm đầy cả người anh. Nhưng cô thì mắt nhắm nghiền dường như đang say giấc ngủ, bên cạnh là chị đồng nghiệp thân thiết nhất đang túc trực. Thấy anh đến, chị nói ra lý do không gọi cho anh, nói là: “Cô bé dặn tôi không được gọi cho gia đình, nếu có thì hãy báo đang có việc gấp cần cô ấy hỗ trợ. Ngoài ra, tuyệt đối không được gọi cho cậu vì có gọi thêm thì cậu cũng chẳng quan tâm, chẳng nghe đâu”.
Từng chữ được thốt ra nghe như tiếng sét lớn nổ ầm trong anh, cảm giác ân hận chẳng biết từ đâu bủa vây nhanh đến vậy. Anh nói lời cảm ơn và xin lỗi với chị đồng nghiệp rồi lặng lẽ xin giấy bút viết hết tâm tình, nỗi lòng của mình để khi cô tỉnh lại có thể đọc và hiểu cho anh. Viết xong, anh nhẹ nhàng cất vào túi xách của cô rồi túc trực bên cô đến hôm sau.
Vì chỉ bị kiệt sức và không còn vấn đề nào nghiêm trọng nên cô được xuất viện. Trên đường về, cả hai không ai nói ai câu nào, lặng lẽ vào nhà và mọi thứ vẫn diễn ra như trước đây. Cô vào phòng sắp xếp đồ đạc thì thấy tờ giấy được xếp gọn gàng trong đấy. Mở ra xem, từng câu từng chữ trên giấy như có phép thuật gỡ hết những nút thắt mà bấy lâu nay đã thắt nghẹn trong lòng cô. Nước mắt chảy dài trong niềm hạnh phúc vỡ òa làm cô chạy thật nhanh ra ngoài và ôm anh thật chặt. Điều mà cô lo lắng, điều mà cô hoài nghi và người mà anh đã gọi trước khi đi tìm cô chính là đội trưởng của đội game mà anh đang chơi. Họ sắp tham gia giải đấu quốc tế, vì vậy họ tích cực rèn luyện nhưng anh ngại chuyện thắng thua và sắp tới là sinh nhật cô nên đã cố gắng hết sức để lấy chiến thắng làm quà sinh nhật, ngoài ra còn có một lời hứa hẹn hôn ước.
Cô lúc này cảm thấy cuộc sống quả thật muôn vạn điều bất ngờ và đầy thử thách khi có người yêu mê game đến thế. Hết lần này đến lần khác cô đều cố gắng kéo anh ra khỏi game, rồi bị bao nhiêu người xúi chia tay anh. Nào ngờ vì tình yêu, sự tin tưởng và cảm giác an toàn mà anh mang lại đã giúp anh và cô dù cãi vã nhưng vẫn không một lần buông tay vô cớ. Để rồi giờ đây, họ được đền đáp bằng cái kết hạnh phúc.
Yêu là thế, u mê và say đắm nhưng vẫn còn cần sự tin tưởng và nỗ lực từ hai bên. Nếu cô không cố gắng cho thêm cơ hội và không nỗ lực chứng minh cô chọn đúng người, có lẽ họ sẽ chẳng đi đến đâu. Cho nên yêu một người mê game chính là con dao hai lưỡi, nó có thể chắp cánh cho tình yêu và cũng có thể giết chết một cuộc tình. Cho nên những ai đang yêu một người như vậy, hãy cố gắng để dù chấm hết cũng không hối hận và nửa kia cũng thế.