Rồi một ngày nào đó có một người xuất hiện, phá bỏ hết mọi định nghĩa mà bạn khư khư ôm giữ về thứ gọi là tình yêu. Ấy là khi trái tim bạn biết rung động, tình yêu đến vào lúc bạn không ngờ tới nhất.
Yêu thầm một người, chỉ biết lặng lẽ nhìn người từ phía xa… (Ảnh minh họa: Hằng)
Ai cũng từng khờ dại, ngô nghê với chính tình cảm của mình. Những nỗi sợ vô hình giết chết mộng tưởng thành đôi, nhưng có lúc vì người mà bạn yêu lại đem sự dịu dàng, bao dung cho người khác, hoặc có thể bạn không gom hết dũng khí để tỏ tình. Tôi không biết nên gọi cảm giác ấy là gì mới vẹn tròn nguyên nghĩa, có lẽ là thất tình (ngay khi chưa có sự bắt đầu).
Tất nhiên, tôi hiểu, vốn dĩ sợi dây nhân duyên định sẵn rằng tôi và anh không có kết cục. Nhưng trái tim thì vẫn điên cuồng gào thét, mặc kệ lý trí ngăn cản trong vô vọng. Những cô gái chân thành một khi đã yêu thì thường không ngần ngại mà trao đi hết thảy tình cảm mình có, dù đến cuối cùng, nhận về chỉ toàn vết xước.
Hà Nội mùa này lạnh hơn một chút, nỗi cô đơn cũng cứ thế dày thêm. Tôi từng nghe được đâu đó rằng, nếu cuộc đời là một cuốn sách thì có thể tôi sẽ xé bỏ một vài trang. Bởi tình yêu không có sự hồi đáp là mối tình buồn, buồn đến độ chỉ chực bật khóc để quên đi, dằn vặt mãi cũng cố chấp bám chặt.
Yêu một người không yêu cũng giống như việc bạn đang cố đạp xe ngược chiều gió lên một con dốc dài để đuổi kịp người ta. Khi bạn lên đến đỉnh dốc, thì tiếc thay người ta cũng không đứng yên đợi bạn mà đã cách xa, rồi xa mãi xa.
Vì yêu không dám nói nên lạc mất nhau mãi mãi. (Ảnh minh họa: Hằng)
Yêu một người không yêu là nhìn thấy trước mắt mà không thể chạm vào, là yêu đến cháy lòng mà không dám nói dù chỉ một câu nhớ nhung. Nhưng ít ra, cũng có đôi ba bận tôi tự hạnh phúc với những ký ức do mình thêu dệt. Đó là một tình yêu khiến mình say đắm, dù biết trước có phần giông bão, mất mát.
Chỉ có những người chân chính trải qua thứ tình yêu không lời ấy mới hiểu, cho đến khi tôi buông tay, anh ấy cũng không hề biết rằng đã từng có một người dành nhiều hy vọng và tình cảm đến vậy.
Những non nớt thiếu thời thôi thì xin gửi lại cho ngăn kéo quá khứ nén chặt. Ai trong đời cũng có ít nhất một mối tình khắc cốt ghi tâm để nhớ thương, dẫu trọn vẹn hay dở dang.
Chúng ta đã ngang qua cuộc đời nhau, rồi những dấu vết kỷ niệm rồi cũng phai dần, duy nhất còn lại tình cảm chưa một lần bộc bạch ấy thì vẫn mãi như ngọn lửa bùng lên từ tro tàn, tưởng yếu ớt mà dai dẳng khôn nguôi.
Nếu bạn đang trong một mối quan hệ không tên, sao không thử một lần nói hết lòng mình, để đến cuối cùng, dù kết quả có ra sao thì cũng chẳng hối tiếc.
Viết cho đoạn thanh xuân đẹp đẽ, cho một người mang giấc mơ tình yêu tuổi trẻ của tôi và của bất cứ ai trong cuộc đời này…
Ăn Tết nhà anh rể, cô gái gặp được người đàn ông như ý
Dù luôn miệng gọi anh là chú nhưng trái tim tôi cứ thổn thức khi được ở gần anh, thấy anh nhìn mình chăm chú.
Theo Dân Trí