Câu hỏi
Ân tứ thuộc linh nói tiên tri là gì?
Trả lời
Ân tứ thuộc linh nói tiên tri được liệt kê trong số những ân tứ của Thánh Linh trong 1 Cô-rinh-tô 12:10 và Rôma 12:6. Chữ Hy lạp dịch “tiên tri” hay “nói tiên tri” trong cả hai đoạn có nghĩa là “nói ra” hay công bố ý muốn thiêng liêng, để diễn giải mục đích của Đức Chúa Trời, hay được biết đến trong bất kỳ cách nào đó về lẽ thật của Đức Chúa Trời với ý định để ảnh hưởng đến con người. Nhiều người hiểu lầm ân tứ nói tiên tri là khả năng dự đoán tương lai. Trong khi biết một cái gì đó về tương lai đôi khi có thể là một khía cạnh của ân tứ nói tiên tri, nó chủ yếu là một ân tứ của việc công bố “nói ra hoặc rao giảng lời Chúa”, không phải là dự đoán (“nói điều có khả năng xảy ra”).
Một mục sư / người giảng đạo là những người công bố Kinh Thánh có thể được xem là một “tiên tri” trong đó ông đang nói ra lời khuyên dạy của Đức Chúa Trời. Với việc Kinh Thánh Tân Ước đã hoàn tất, nói tiên tri đã thay đổi từ việc công bố sự mạc khải mới để công bố sự mạc khải trọn vẹn mà Thượng Đế đã ban cho. Giu-đe câu 3 nói về “đức tin đã từng được truyền cho các thánh đồ” (nhấn mạnh thêm). Nói cách khác, đức tin mà chúng ta nắm giữ đã được giải quyết vĩnh viễn, và nó không cần sự bổ sung hay cải tiến mà điều đó đến từ những mạc khải thêm vào Kinh Thánh.
Ngoài ra, hãy lưu ý sự chuyển tiếp từ tiên tri sang giáo sư trong 2 Phi-e-rơ 2:1: “trong dân chúng cũng đã có tiên tri giả, và cũng sẽ có giáo sư giả trong anh em” (nhấn mạnh thêm). Phi-e-rơ chỉ ra rằng thời Cựu Ước có các tiên tri, trong khi hội thánh sẽ có các giáo sư. Ân tứ thuộc linh của nói tiên tri, theo nghĩa nhận được những điều mạc khải mới từ Đức Chúa Trời để công bố cho người khác, đã chấm dứt với việc Kinh Thánh đã được hoàn tất. Trong thời gian đó nói tiên tri là một ân tứ mạc khải, nó được sử dụng để soi sáng, khuyên dạy và an ủi loài người (I Cô-rinh-tô 14:3). Ân tứ thời nay nói tiên tri, mà nó thực sự là giống như giảng dạy, vẫn công bố lẽ thật của Đức Chúa Trời. Điều đã thay đổi là lẽ thật của Đức Chúa Trời ngày nay đã được bày tỏ đầy đủ trong Lời của Ngài, trong khi, ở Hội thánh ban đầu, nó vẫn chưa được bày tỏ trọn vẹn.
Các Cơ Đốc nhân phải rất cảnh giác với những người tuyên bố có một sứ điệp “mới” từ Đức Chúa Trời. Có một sự việc để nói, “Tôi đã có một giấc mơ thú vị tối qua.” Tuy nhiên, nó là một vấn đề hoàn toàn khác khi nói, “Đức Chúa Trời đã ban cho tôi một giấc mơ đêm qua, và bạn phải tuân theo nó.” Không có lời nói ra nào của con người được xem bằng hoặc cao hơn Lời đã được viết ra. Chúng ta phải giữ Lời mà Đức Chúa Trời đã ban cho và cam kết với bản thân về sola Scriptura — Chỉ duy Kinh Thánh.
English
Trở lại trang chủ tiếng Việt
Ân tứ thuộc linh nói tiên tri là gì?
Ân tứ thuộc linh nói tiên tri được liệt kê trong số những ân tứ của Thánh Linh trong 1 Cô-rinh-tô 12:10 và Rôma 12:6. Chữ Hy lạp dịch “tiên tri” hay “nói tiên tri” trong cả hai đoạn có nghĩa là “nói ra” hay công bố ý muốn thiêng liêng, để diễn giải mục đích của Đức Chúa Trời, hay được biết đến trong bất kỳ cách nào đó về lẽ thật của Đức Chúa Trời với ý định để ảnh hưởng đến con người. Nhiều người hiểu lầm ân tứ nói tiên tri là khả năng dự đoán tương lai. Trong khi biết một cái gì đó về tương lai đôi khi có thể là một khía cạnh của ân tứ nói tiên tri, nó chủ yếu là một ân tứ của việc công bố “nói ra hoặc rao giảng lời Chúa”, không phải là dự đoán (“nói điều có khả năng xảy ra”).Một mục sư / người giảng đạo là những người công bố Kinh Thánh có thể được xem là một “tiên tri” trong đó ông đang nói ra lời khuyên dạy của Đức Chúa Trời. Với việc Kinh Thánh Tân Ước đã hoàn tất, nói tiên tri đã thay đổi từ việc công bố sự mạc khải mới để công bố sự mạc khải trọn vẹn mà Thượng Đế đã ban cho. Giu-đe câu 3 nói về “đức tin đã từng được truyền cho các thánh đồ” (nhấn mạnh thêm). Nói cách khác, đức tin mà chúng ta nắm giữ đã được giải quyết vĩnh viễn, và nó không cần sự bổ sung hay cải tiến mà điều đó đến từ những mạc khải thêm vào Kinh Thánh.Ngoài ra, hãy lưu ý sự chuyển tiếp từ tiên tri sang giáo sư trong 2 Phi-e-rơ 2:1: “trong dân chúng cũng đã có tiên tri giả, và cũng sẽ có giáo sư giả trong anh em” (nhấn mạnh thêm). Phi-e-rơ chỉ ra rằng thời Cựu Ước có các tiên tri, trong khi hội thánh sẽ có các giáo sư. Ân tứ thuộc linh của nói tiên tri, theo nghĩa nhận được những điều mạc khải mới từ Đức Chúa Trời để công bố cho người khác, đã chấm dứt với việc Kinh Thánh đã được hoàn tất. Trong thời gian đó nói tiên tri là một ân tứ mạc khải, nó được sử dụng để soi sáng, khuyên dạy và an ủi loài người (I Cô-rinh-tô 14:3). Ân tứ thời nay nói tiên tri, mà nó thực sự là giống như giảng dạy, vẫn công bố lẽ thật của Đức Chúa Trời. Điều đã thay đổi là lẽ thật của Đức Chúa Trời ngày nay đã được bày tỏ đầy đủ trong Lời của Ngài, trong khi, ở Hội thánh ban đầu, nó vẫn chưa được bày tỏ trọn vẹn.Các Cơ Đốc nhân phải rất cảnh giác với những người tuyên bố có một sứ điệp “mới” từ Đức Chúa Trời. Có một sự việc để nói, “Tôi đã có một giấc mơ thú vị tối qua.” Tuy nhiên, nó là một vấn đề hoàn toàn khác khi nói, “Đức Chúa Trời đã ban cho tôi một giấc mơ đêm qua, và bạn phải tuân theo nó.” Không có lời nói ra nào của con người được xem bằng hoặc cao hơn Lời đã được viết ra. Chúng ta phải giữ Lời mà Đức Chúa Trời đã ban cho và cam kết với bản thân về sola Scriptura — Chỉ duy Kinh Thánh.