Sớm nay tỉnh giấc em nằm nghe gió về
Lá giăng ngập lối khu vườn rất vắng lặng
Cuộn mình nhìn mùa thu đang trước thềm
Lòng bâng khuâng nghe bao nhiêu mơ màng
Biết anh giờ nơi xa xôi nào?
Ở phương trời xa anh giờ đang nghĩ gì
Phải chăng mùa đông đã bề bên ngưỡng cửa
Lòng còn trở về nơi nắng ấm
Nắng ngập tràn là nơi em thuộc Về
Nơi ấy đang có những ngày không anh, ngày dài lắm.
Trái tim hồn nhiên bỗng làm em ngỡ ngàng
Ngỡ đã ngủ yên những ngày mơ bé dại
Giọng cười thật giòn tan như lúc nào
Ngày em biết nói thương anh ngập ngừng
Trái tim giờ đã sai nhịp rồi.
Biết anh ở xa nơi mùa đông rất dài
Tuyết rơi ngập lối mơ về nơi nắng vàng
Nụ cười hiền lành em vẫn nhớ
Nhớ ánh mắt nào nhìn nhau sao ngại ngùng
Nụ hôn đã thôi không kịp trao nhau buồn biết mấy.