Lacey Scott đang ở tại cửa hàng thú cưng và cô chợt nhìn thấy một con cá buồn bã dưới đáy bể. Các vảy của nó đã chuyển sang màu đen và các vết thương hiện rõ trên cơ thể nó. Lacey đã giải cứu chú cá mười tuổi, đặt tên nó là “Monstro” theo tên con cá voi trong truyện cổ tích Pinocchio, và đặt nó vào bể “bệnh viện”, thay nước hàng ngày cho nó. Dần dần, Monstro đã phục hồi, bắt đầu bơi lại và lớn dần về kích thước. Những cái vảy màu đen của nó chuyển thành màu vàng. Qua sự chăm sóc tận tâm của Lacey, chú cá Monstro đã trở nên mới!
Trong Lu-ca 10, Chúa Jêsus kể câu chuyện về một người đi đường bị đánh đập, bị cướp và bỏ mặc cho đến chết. Thầy tế lễ lẫn người Lê-vi đi ngang qua đều phớt lờ sự đau khổ của người đàn ông này. Nhưng một người Sa-ma-ri – là dân bị khinh thường – đã chăm sóc người bị nạn, thậm chí trả tiền cho những nhu cầu của anh (Lu. 10:33-35). Khi tuyên bố người Sa-ma-ri là “người lân cận” thực sự trong câu chuyện, Chúa Jêsus khích lệ những người nghe Ngài cũng làm như vậy.
Những gì Lacey đã làm cho chú cá vàng sắp chết, chúng ta cũng có thể làm cho những người gặp khó khăn xung quanh chúng ta. Những “người lân cận” vô gia cư, thất nghiệp, tàn tật và cô đơn mà chúng ta gặp trong cuộc sống hằng ngày. Ước mong chúng ta sẽ quan tâm đến nỗi buồn của họ và đáp lại bằng sự tận tình chăm sóc. Một lời chào ân cần. Một bữa ăn được san sẻ. Một số tiền nhỏ trao đi giúp đỡ. Chúa có thể sử dụng chúng ta để mang tình yêu của Ngài đến với người khác, một tình yêu khiến mọi sự trở nên mới mẻ, như thế nào?