CHÚNG TA CỐ GẮNG VÌ ĐIỀU GÌ? – Cường Digital

Skip to content

Cường Digital

Marketing for Beginner – Back to Basic

CHÚNG TA CỐ GẮNG VÌ ĐIỀU GÌ?

5/5 – (1 vote)

Có những cái quyết tâm mà ai cũng đã từng tự nhủ với bản thân dù chỉ là 1 lần:

+ Ngày mai bắt đầu giảm cân

+ Hôm nay ngủ sớm và ngày mai dậy sớm

+ Học thêm kỹ năng mới ngay hôm nay

+ Từ nay không mua sắm đồ linh tinh nữa

Nhưng rồi chả mấy ai làm. Mình cũng vậy :)) Cuộc sống là một chuỗi ngày đặt ra cam kết để rồi sau đó là chuỗi ngày tự làm mất mặt bản thân.

Thông thường thì chúng ta sẽ lý do rồi sau đó là các hành động để đạt được mục tiêu. Nhưng mà với mình trước đây có rất nhiều lý do nhưng lại không làm gì cả, đương nhiên chả có kết quả gì xảy ra cả.

Sao lại có nhiều người họ nỗ lực đến vậy? Họ có phải người sao Hỏa hay không nhỉ :)) Liệu có cần phải có sự nỗ lực, kiên trì, cố gắng hay không? Câu trả lời vẫn là CÓ. Nhưng với mình thì nó không phải là điều kiện đầu tiên.

Mình có xem thực đơn ăn uống của một số người mẫu thì với mình không chịu được. Xem lịch làm việc ngày đêm của một số đạo diễn phim mình cũng không làm được. Ủa vậy là mình không ra gì à? Nahhh :)) Điều này với mình là bình thường, do trước nay mình đã nghĩ sai dẫn đến tâm lý cũng không ổn định. Cũng phải trải qua rồi mới học được cái gì đó nhỉ.

Ta thường nói với nhau rằng đó là do lý do chưa đủ lớn thôi hay là câu “nếu muốn thì tìm cách, không muốn tìm lý do”. Mình đồng ý với quan điểm này. Đây mới chính là điều kiện đầu tiên mà mình muốn nói tới. Liệu cái lý do đó đã đủ lớn hay chưa? Có thể từ trước tới nay những gì mình đặt mục tiêu là những điều mình muốn nói với bản thân vậy cho thỏa mãn cái tôi vậy thôi, chứ thực sự không hề có động lực đủ lớn để thực hiện.

Đấy cũng chính là lý do tại sao tấm gương nghèo vượt khó lại nhiều hơn hẳn những người giàu vượt sướng :)) Mình chắc chắn rằng nếu bạn ở trong hoàn cảnh của họ bạn cũng sẽ cố gắng và nỗ lực như họ thôi. Lúc mình nghèo không có gì ăn thì ngoài nỗ lực ra chúng ta không còn sự lựa chọn nào khác cả. Cũng như trước đó có 1 bạn hỏi mình rằng là: “Nếu bị áp lực đồng tiền thì sẽ không có thời gian dành cho bản thân nữa”, mình đồng ý bởi vì tất cả suy nghĩ hành động sẽ tập trung vào 1 điểm đó là thoát khỏi áp lực đồng tiền – đây chính là cái lý do đủ lớn, nó chạm tới tận sâu bên trong của họ.

Đa số mọi người đều có cuộc sống bình thường tức là đủ ăn, đủ mặc, đủ ở. Vậy nên khi có những mục tiêu kiểu như giảm cân để đẹp lên, bỏ việc để gap year, học thêm để vào một vị trí tốt hơn dường như nó chỉ dừng lại ở mức mong muốn – nó chưa chạm tới sâu bên trong của mỗi người. Những cái lý do để dẫn đến hành động dường như nó chỉ là chạy theo mong muốn chung của xã hội là ai cũng cần đẹp lên, giàu lên, tự do hơn,…

Số người giảm cân thành công mà đến từ mong muốn giảm cân thì chỉ đếm trên đầu ngón tay. Số đông là đến từ một lý do nào đó khác như sự đả kích quá lớn từ bạn bè, người yêu, sự thay đổi lối sống do môi trường, sự tổn thương cái tôi quá mức, sự ảnh hưởng tâm lý mạnh,… Đương nhiên điều này không phải ai cũng trải qua.

Mình ví dụ về công việc hiện tại là làm về Marketing. Thông thường thì ai cũng biết để lên được vị trí này, vị trí kia thì cần kiến thức A, B, C gì đó đúng không :)) Đây là cái bẫy mà mình mắc phải.

Xuất phát từ mong muốn đơn giản là thăng tiến ở một vị trí nào đó (mong muốn này không gắn liền với cái gì ngoài tiền bạc và địa vị). Vậy thì mình phải học các kiến thức để đến được vị trí đó nhỉ? Và mình học các khóa học để có chứng chỉ này nọ các kiểu, nhưng rồi sao? Bỏ giữa chừng vì chán rồi tự vả vào mặt vì không cố gắng :)) Thực ra bản chất là cái lý do ban đầu đó chưa phải là thứ mình thật sự mong muốn.

Vậy mình cố gắng vì điều gì mới đúng? Điều gì sẽ khiến mình hành động?

Đây là câu hỏi mình muốn bạn tự hỏi chính mình. Mỗi người sẽ có một câu trả lời khác nhau tùy theo hoàn cảnh. Câu hỏi này không phải cứ hỏi là ra câu trả lời luôn, mà cần phải tự hỏi liên tục cho đến khi ra câu trả lời thực sự.

Với mình đó chính là cảm giác hạnh phúc và vui vẻ tại thời điểm hiện tại. Mình biết đây là suy nghĩ ngắn hạn nhưng đây là quan điểm của mình và đương nhiên nó có thể thay đổi sau này nhưng chuyện đó mình không cần quan tâm. Quan trọng là những câu hỏi tiếp theo chỉ cần phục vụ cho lý do này thì mình sẽ tự hành động theo những gì mình đặt ra thôi, không còn tự mâu thuẫn với bản thân nữa.

Từ cái lý do này mình sẽ liên kết với các hành động mà mình thực hiện luôn. Mình ví dụ nhá.

Làm thế nào để mình có cảm giác hạnh phúc và vui vẻ tại thời điểm hiện tại?

+ Về công việc: Mình sẽ cố gắng nghiên cứu, tìm hiểu, học hỏi, thử nghiệm để làm sao mình làm tốt nhất trong khả năng của mình.

+ Về người thân, bạn bè: Mình sẽ luôn ở đây để chia sẻ, giúp đỡ niềm vui, nỗi buồn và khó khăn cùng họ. Giúp được từng nào thì giúp trong khả năng của mình.

+ Về người khác: Mình mong muốn chia sẻ những kiến thức và trải nghiệm của mình cho người khác với mong muốn mang đến cho họ thêm góc nhìn cũng như thêm một nguồn năng lượng tích cực.

Ví dụ về mặt công việc đến đây bạn sẽ thấy nó sẽ mâu thuẫn với suy nghĩ ban đầu của mình về việc đạt được vị trí nào đó trong tương lai đúng không? Đúng! Nếu mình làm công việc với tốt nhất trong khả năng của mình, thì sẽ không chắc chắn rằng mình sẽ được vị trí nào đó (bởi mình không có đi theo Step 1, 2, 3 theo như mọi người nói để đạt được vị trí đó) nhưng đây là điều mình hoàn toàn chấp nhận :)) Mình chả quan trọng là sau này có ra sao đi nữa vì đó không phải cái WHY thật sự của mình.

Cái câu trả lời WHY là điều mình thật sự mong muốn chứ không phải vì xã hội, người thân, bạn bè hay hoàn cảnh tác động. Bởi vì cái gì không đi từ bản thân thì nó sẽ mất đi lúc nào không biết :))

Mình biết nếu mình quay lại lý do về mặt tiền bạc hay địa vị thì mình sẽ bỏ cuộc giữa chừng, chắc chắn là như vậy :)) Ở đây ý mình không đánh giá tiền bạc hay địa vị là xấu, mà nó chỉ không hợp với mình, đơn giản vậy thôi. Chứ mình thấy nhiều người cái lý do về tiền bạc họ rất lớn và họ đã đạt được rất nhanh, cực kỳ ngưỡng mộ những người như vậy – họ đã biết bản thân họ muốn gì.

Tại sao các nhân vật chính trong phim thường rất hấp dẫn. Sự hấp dẫn của họ là đến từ việc họ biết mình muốn gì và hành động để đạt được điều đấy :)) Có người sẽ là vì gia đình, có người sẽ vì người yêu, có người sẽ vì giải cứu thế giới, có người sẽ vì người vô gia cư, có người sẽ vì môi trường,…

Lý do đủ lớn thì ai cũng sẽ hành động một cách tự giác thôi :)) Nhưng không phải ai cũng tự hỏi mình câu hỏi đấy.

Có một điều nữa mà mình nhận ra được đó là chỉ một thời gian ngắn thôi cũng khiến mình quên cái lý do ban đầu khiến mình hành động. Từ đó dẫn đến những việc mình làm như một cái máy không hồn vậy :)) May có ý thức tự đánh giá lại được không thì lại trôi theo cơn gió.

Ví dụ như việc mình viết Blog thì thời gian đầu mình viết là vì mình thích, vì mình muốn học hỏi cũng như đem lại giá trị cho người khác, mình đặt mục tiêu có 1 Blog 1 tuần thôi à, đơn giản mà lại vui. Rồi dần dần mình viết theo thói quen rồi tăng lên 2, 3, 4 Blog trong 1 tuần :)) Đến lúc này viết là để đạt mục tiêu chứ không phải vì cái lý do ban đầu nữa, thực ra mình cũng làm được thôi nhưng khi tâm trạng mình không ổn thì câu chữ viết ra rất khô khan và khiến mình bị mất hứng thú. Nó đi xa rời cái lý do ban đầu đó là cảm giác hạnh phúc hiện tại. Cho nên mình cần điều chỉnh lại công việc để nó trở về quỹ đạo đúng của nó.

Mình tự cảm ơn mình đã có thời gian tự nhìn lại bản thân trong những ngày này để quay lại sự hứng thú, niềm vui khi mình làm vì lý do thật sự sâu bên trong mình. Hy vọng mình sẽ có cho mình thói quen nhìn lại bản thân thường xuyên để không bị cuốn theo chiều gió :))

Đương nhiên chặng đường này không phải là cứ lý do đủ lớn là đủ. Như mình nói đó là điều kiện quan trọng ban đầu thôi ngoài ra còn sự nỗ lực, cố gắng, kiên trì nữa :)) Ý mình muốn nhấn mạnh là lý do mơ hồ mà không phải điều thật sự mình muốn thì cho dù có kiên trì thế nào đi nữa cũng đi vào ngõ cụt.

Chúng ta thường nghĩ rằng những người thành công họ có ý chí mạnh mẽ nên mới chăm chỉ như vậy :)) Quan điểm của mình thì không, những gì họ có đó là thói quen. Thời gian đầu thì thói quen cần sự kiểm soát tự thân để đi vào khuôn khổ. Nhưng về sau thì thói quen trở về đúng định nghĩa của nó – là chuyện mình làm thường xuyên và mình làm vì mình quen với nó rồi.

Theo mình đọc được thì sau 21 ngày sẽ thành thói quen nhưng mà tùy :)) Đời mà đâu dễ đoán thế được haha. Có nhiều cái thói quen hình thành lên rồi cũng dễ mất thấy mồ, đặc biệt là những thói quen tốt :)) Về bản chất nói thật thì mình cũng lười bỏ cha. Mình nghĩ cách hiệu quả nhất là thay đổi môi trường xung quanh thì thói quen tự nhiên sẽ thay đổi. Ví dụ suốt ngày mà newfeed toàn là các câu chuyện hít hà drama thì có tư duy tích cực thế nào đi nữa cũng khó mà yên lòng được :))

Giống như trong phim Soul vậy :)) Mỗi người một sứ mệnh cuộc đời.

Vậy ha ^^ Chúc bạn một ngày tốt lành.

By Cường Dizi.

Spread the love ♥

Cường Dizi

Marketing for Beginner – Back to Basic

Search for:

Begin typing your search term above and press enter to search. Press ESC to cancel.

Content Protection by DMCA.com

x

Mình rất vui khi bạn để lại bình luận

Scroll-to-top

Rate this post

Viết một bình luận