4.7/5 – (3 bình chọn)
“Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”
Có ai đong đếm được công ơn trời biển của cha mẹ đã nuôi nấng ta từ thời tấm bé cho đến khi về già. Thậm chí là, nhiều người còn mãi chẳng chịu lớn để cha mẹ phải lo toan, vất vả cả cuộc đời.
Câu ca dao văng vẳng buổi trưa hè của người mẹ ru con làm cho tôi nhớ về những ngày thơ ấu. Câu ca dao đã ghi sâu trong trí nhớ của tôi tự bao giờ và mỗi khi nghe ai đó cất tiếng đọc hay nhìn thấy đâu đó, lòng của tôi lại dâng lên cảm giác xót xa. Rốt cuộc, bản thân vẫn chưa thật sự trưởng thành để cha mẹ bớt đi phần lo lắng.
Công cha nghĩa mẹ
Có lẽ, tất cả chúng ta đều đã nghe qua câu ca dao này ít nhất một lần trong đời. Nó đã trở nên quá quen thuộc trong tâm thức của người Việt Nam, câu ca dao đi sâu vào trong giấc ngủ và tiềm thức.
Núi Thái Sơn cao lớn, hùng vĩ đến như thế thì công ơn của cha phải nhiều đến mức độ nào? Và công ơn đó làm sao đong đếm cho vừa? “Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”, nước trong nguồn biết khi nào mới cạn? Sự so sánh ở đây liệu có phải đang phóng đại quá mức chăng? Không hề, công ơn của cha mẹ thậm chí còn lớn hơn cả những so sánh tượng hình kia.
Không có cha mẹ thì đã không có chúng ta trên cõi đời này nên công ơn đầu tiên phải tính là công sinh thành. Cha cho ta hình hài còn mẹ là người “mang nặng đẻ đau”, đấng sinh thành có ý nghĩa quan trọng với mỗi người và mỗi chúng ta đều không thể quên đi chuyện đó. Kế đến là công dưỡng dục, nuôi dưỡng một đứa trẻ thật chẳng phải là chuyện dễ dàng gì. Trải qua bao năm tháng, con cái lớn khôn, trưởng thành cũng là lúc lưng cha còng đi, tóc mẹ điểm bạc….
Nỗi lòng của bậc cha mẹ
Tôi là một người rất yêu gia đình, yêu đến mức khó có thể rời xa nên việc sinh sống và làm việc xa quê hương khiến tôi luôn đầy trăn trở. Thế nhưng, nhà mình còn nghèo, cuộc sống gia đình còn khó khăn mà bản thân lại chẳng giúp gì được thì thật không thể chấp nhận. Vì thế, tôi và những đứa con trong gia đình vẫn phải học cao lên rồi đi làm, sống cảnh “tha hương cầu thực”.
Xem thêm bài viết tham khảo: “Tha hương cầu thực”
Rốt cuộc, ngôi nhà nhỏ đã cô đơn nay càng trở nên vắng bóng, chỉ còn lại cha mẹ già yếu theo thời gian. Nói đâu xa mới dịp lễ 30/4 này về nhà, nét vui vẻ lộ rõ trên khuôn mặt già nua của cha mẹ. Cả nhà lại được dịp quây quần và sum họp cùng nhau. Thế rồi thời gian qua nhanh, lũ con lại phải quay về thành phố phồn hoa đô hội. Ngày tiễn con đi, cha mẹ lại lặng lẽ lau nước mắt tràn ngập khóe mi.
Cả cha mẹ lẫn những đứa con đều không muốn cuộc vui chóng tàn, không muốn nhuốm nỗi buồn của sự chia ly nhưng cuộc sống nào có như mình thường vẫn nghĩ. Cơ sự đâu lại vào đó, người vốn ở đâu cũng phải quay về. Tôi tạm biệt gia đình trở lại nơi đèn màu phố thị và ôm hy vọng kiếm thật nhiều tiền để cha mẹ đỡ phải vất vả hơn.
Lòng cha mẹ không muốn xa con nhưng vẫn muốn con có được cuộc sống sung túc và thoát khỏi cái nghèo nơi làng quê nên đành nén buồn vào trong đáy mắt…
Công lao cha mẹ như trời biển
Thực chất, chúng ta đều biết công ơn của cha mẹ là vô bờ bến. Ai cũng hiểu chỉ có những người cố tình không hiểu. Nuôi một đứa trẻ từ lúc lọt lòng đến lúc nên người chẳng phải là chuyện dễ dàng gì. Cả quá trình hơn hai mươi năm ấy phải bỏ ra rất nhiều thời gian, công sức và tiền bạc.
Thời gian, vừa lo chuyện đồng áng, bếp núc vừa chăm con thì thật đúng là siêu nhân. Mỗi ngày, thời gian cho con ăn uống, tắm rửa, giặt giũ, chơi đùa, đưa đi học, đi chơi,…đã khiến cha mẹ phải kiệt sức rồi. Công sức vừa lo kiếm tiền vừa chăm con với cả tỉ thứ lặt vặt trên đời đã đủ hình dung nỗi vất vả của cha mẹ. Tiền bạc bỏ ra cũng đếm không xuể, nào là tiền ăn, tiền học, tiền quần áo, sắm sửa, thuốc thang, lặt vặt,…kể ra mỗi thứ một ít nhưng bằng hai mươi năm trời thì chắc chắn sẽ là con số khổng lồ.
Có vậy mới thấy, cha mẹ dành cho chúng ta không tiếc một chút gì. Chỉ có cha mẹ mới yêu bạn vô điều kiện, còn những người ngoài kia có điều kiện mới yêu bạn. Cuộc đời mỗi con người nên có những giây phút suy ngẫm, ai tốt với mình, ai thật sự quan tâm mình thì hãy nên trân trọng. Đừng xem lòng tốt của người khác là sự hiển nhiên, nếu không có ngày bạn sẽ cảm thấy hối hận.
Dừng lại trước khi quá muộn
Bên cạnh những người luôn yêu thương và kính trọng cha mẹ của mình lại có những người thật sự không thể chấp nhận. Họ không chỉ không yêu quý mà còn có thái độ và hành động vô cùng bất kính. Việc bỏ cha mẹ già yếu, không chăm sóc chu đáo đã là khó chấp nhận lắm rồi mà họ còn đánh đập, hành hạ cha mẹ một cách tàn nhẫn. Con cái cãi lời cha mẹ, bạo lực với cha mẹ, xúc phạm cha mẹ,…thật khiến trời đất bất dung.
Người đang làm, trời đang nhìn. Những việc bạn làm hôm nay đều phải nhận lại kết quả cho mai sau. Chưa nói đến luật nhân quả không tha cho một ai, việc bạn làm tổn thương cha mẹ đã khiến cho bản thân hối hận rất nhiều rồi. Muôn người ngoài kia, ai là thật dạ và thật lòng đối đãi tốt với bạn? Đừng để bản thân sa ngã quá đà rồi cuối cùng mới nhận ra bến đỗ yên bình vẫn luôn là nhà.
Những người con lầm lỗi hãy quay đầu hiếu kính với cha mẹ ngay từ hôm nay. Thời gian trôi mau và tuổi già đến rất nhanh, bạn sẽ không đuổi kịp sự già nua của cha mẹ đâu. Hy vọng rằng, chúng ta sẽ không làm cho đấng sinh thành phải buồn lo thêm nữa vì những chuyện không đáng.
Bài viết tham khảo: “Đêm đêm con thắp đèn trời/Cầu cho cha mẹ sống đời với con”
Đừng để hối hận biến thành muộn màng, hãy hành động ngay hôm nay.
Lời kết
Khi nào làm cha làm mẹ, chúng ta sẽ hiểu hơn về tấm lòng của cha mẹ. Lúc đó, mỗi người mới cảm nhận được sâu sắc và trưởng thành hơn. Hy vọng thời gian qua đi, cha mẹ vẫn giữ được sức khỏe đong đầy và nụ cười luôn nở trên môi.
Download Unikey Xem thêm: Download tải WinRAR 5.31 mới nhất 2016 Full Crack Windows XP/7/8/10, Download tải WinZIP 20 phần mềm tốt nhất cho nén file 2016, Dạy Học mat xa, dạy massage body, Mi Katun