Hàng loạt các câu hỏi như vậy ngay lập tức xuất hiện trong tôi, xua đi cái lạnh của cơn gió mùa. Sau khi viết những điêu quan trọng với mình ra giấy, loại bỏ đi những điều chưa thực sự là quan trọng nhất, những điều mà tôi vẫn có thể sống tốt nếu không có điều đó thì cuối cùng, chỉ còn lại duy nhất một điều, đó là: “trái tim”.
Mỗi chúng ta đều là những con người khác nhau, không ai giống ai. Nên cách nhìn và cảm nhận cuộc sống của mỗi người là khác nhau. Cùng một vấn đề, một hiện tượng trong cùng một không gian, cùng một thời gian nhưng có người cho là tốt, có người cho là xấu. Cùng là thất bại nhưng có người cho đó là nghị lực, là niềm tin, là một bậc thang để đến với thành còng. Nhưng cũng không ít người bỏ cuộc để rồi trượt dài trên con dốc mang tên: “Tôi thất bại, tôi không làm được”. Cũng vì thế mà điều quan trọng nhất với những người khác nhau là khác nhau.
Có người cho rằng điều quan trọng nhất trong cuộc sống của họ là gia đình. Vì gia đình là bến đỗ bình yên, là nơi mang lại cho họ niềm vui vô tận. Có người lại cho rằng, điều quan trọng nhất của họ là một người bạn để tâm sự, sẻ chia. Người khác lại cho rằng: Điều quan trọng nhất của họ lại là tình yêu vì theo họ tình yêu thì con người sẽ trở thành “rô bốt”… Tất cả là do lắng kính cuộc sống gây nên. Do cách mà bạn nhìn và đón nhận cuộc sống. Còn riêng tôi, điều quan trọng nhất trong cuộc sống của tôi là điều mà không thể sống nếu mất đi nó, là thứ giúp tôi tạo ra niềm vui, hạnh phúc và những nhu cầu cuộc sống. Đó chính là: “trái tim”.
“Trái tim” là nơi khởi nguồn của sự sống. Dĩ nhiên, tôi, bạn và mọi người trên thế gian này đều không thể sống nếu mất đi “trái tim”. Súc khỏe của bạn có tốt hay không thì điều đầu tiên bạn cần kiểm tra đó là tim bạn có hoạt động nhịp nhàng và đúng “đồng hồ sinh học” hay không? Nếu như nó hoạt động bất thường thì chứng tỏ bạn đang có vấn đề về sức khỏe. Mà sức khỏe cũng là một điều quan trọng. Nếu bạn không có sức khỏe thì bạn không thể thực hiện được những ước mơ, hoài bão của mình, không thể giúp đỡ những người mình yêu thương.
Đây mới chỉ là lí do đầu tiên. Lí do tiếp theo mà tôi cho rằng: “trái tim” là điều quan trọng nhất với tôi vì nó không chỉ là nơi khởi nguồn của sụ sống mà nó còn là trung tâm, là nơi xuất phát của mọi cảm xúc, mọi hành động, là nơi bắt đầu của tình yêu và hạnh phúc.
Vẫn câu nói trước, bạn không thể sống mà thiếu đi “trái tim”. Nhưng trái tim ở đây không còn đơn thuần là “trái tim” nữa. Mà “trái tim” còn là lòng biết ơn, sự cảm thông, sẻ chia, sự bao dung, tha thứ… Nhiều người nói với tôi rằng: “Vẫn có những kẻ lòng lang dạ thú, họ vẫn sống tốt đó thôi, họ giàu có nữa”. Đúng là như vậy, không có sự cảm thông, sẻ chia, không có tình thương người thì họ vẫn “sống”. Nhưng sự thật là họ không “sống” mà họ chỉ “ tồn tại” mà thôi. Có ai để ý hay quan tâm đến những người ích kỉ, ghê rợn này không? Chắc chắn là không, vì ai cũng muốn cuộc sống của mình tốt đẹp và an toàn. Cũng như những loài côn trùng muốn đến nơi bạt ngàn hương hoa, sắc thắm để lấy mật chứ không muốn đến nơi có những loài hoa săn mồi. Chẳng may chúng lạc vào khu rừng đó thì thật thê thảm. Điều đó cũng nhu mọi người nhìn rõ thấy sai trái nhưng vì sợ người đó có quyền lực, địa vị, nếu nói ra, mình sẽ như thế nào? Và như vậy không ai dám lại gần, họ giàu có nhưng thật là cô đơn, dưới con mắt của họ thì cuộc sống chẳng có gì tốt đẹp ngoài tiền bạc, địa vị, của cải vật chất, tham vọng và danh tiếng.
“Trái tim” là nơi bắt nguồn của tình yêu và hạnh phúc. Có những thứ bạn phải cảm nhận bằng trái tim. Mắt thường thì làm sao mà thấy được những điều vô hình. Hay nói cách khác, “Trái tim là đôi mắt của tâm hồn”. Hai người bạn khác giới, bề ngoài tuy hay trêu chọc nhau, đánh nhau, rồi mắng nhau nhưng họ lại không thể tách rời, họ cảm thấy nhớ nhung mỗi khi người kia vắng bóng. Rồi họ nhận ra không thể sống thiếu nhau. Lúc này đây khi con tim rung động họ sẽ nhận ra mọi thứ, nhận ra tình cảm của người bạn kia mà không cần ai phải nói ra. Xuất phát từ tình yêu rồi lớn dần thành gia đình. Một gia đình nho nhỏ mà hạnh phúc to to. Trở thành điều quan trọng của ai đó trên cõi đời này. Gia đình nhỏ có hai vợ chồng rồi được tăng thêm thành viên theo năm tháng. Những đứa con chính là kết quả từ tình yêu của ba mẹ. Gia đình ấy luôn có nhũng tiếng cười hồn nhiên vô tư của lũ trẻ. Luôn là nơi mang lại tiếng cười thoải mái, những niềm vui nho nhỏ mà hạnh phúc to to. Trong gia đình ấy có tình cảm của ba mẹ dành cho con, sự nâng niu chăm sóc. Tình cảm của con dành tặng ba mẹ: sự biết ơn và biết nghe lời. Tất cả xuất phát từ trái tim chân thành của họ – những người làm cha mẹ và của những đứa con thơ.
“Trái tim” là nơi bắt đầu của một tình bạn bền lâu. Chắc hẳn chúng ta ai cũng có những người bạn thân. Và các bạn sẽ hiểu chúng ta chơi với nhau không phải vì hoàn cảnh gia đình của bạn, đâu phải vì ngoại hình của bạn. Mà đơn giản chỉ là chúng ta hiểu nhau, ăn ý với nhau trong đời sống hàng ngày và trong học tập. Đó chính là do trái tim thấu hiểu nhau và thuộc về nhau. Bạn thân là lúc buồn lúc vui có nhau. Những lúc vui nó sẽ là người cùng tôi tung tăng trên mọi nẻo đường. Là khi bên nó tôi có thẻ cười một cách tự nhiên nhất. Là khi buồn, đang đêm nhắn một tin: “mày ơi…” để sau đó điện thoại rung lên: “Sao thế mày? Kể nghe coi”. Hay những lúc ốm đau nó phũ phàng nhắn tin: “Chết chưa mày, tao đến ăn xôi” nhưng sau khi tan học nó chạy xồng xộc vào nhà với bịch sữa tươi trẻ con: “Đỡ chưa, uống sữa đi, có thuốc chưa tao đi mua”.
Hơn thế nữa tình bạn từ trái tim ấy còn cho tôi một bờ vai vững chắc mỗi khi tôi gục ngã. Nó sẽ cho tôi những lời động viên, lời khuyên chân thành nhất từ trái tim nó. Nó sẽ nói thẳng , không dấu tôi điều gì. Rồi nó cùng tôi dắt tay nhau trên con đường chông gai phía trước. Chính “trái tim” đã cho tôi một tình bạn tuyệt vời như vậy.
“Trái tim” còn là người thầy dạy cho tôi biết yêu thương, cảm thông, bao dung và tha thứ. Trong tác phẩm “Đôi mắt” Nam Cao đã từng viết “Con người ta chỉ xấu xa khi bị nhìn dưới đôi mắt của phường dối trá”. Đúng vậy, mọi thứ tốt đẹp khi ta nhìn bằng trái tim lạc quan. Mọi thứ xấu xa khi ta vô cảm. Nhờ có “trái tim” mà tôi ra những cảm xúc để biết yêu thương. Yêu thương gia đình, bạn bè, người thân và cuộc sống. Trái tim đã giúp tôi biết quan sát mọi điều xung quanh, biết quan tâm đến mọi người. “Trái tim” dạy tôi biết chạy xuống bếp mỗi khi được nghĩ: “Hôm nay mẹ để con gái trổ tài” hay “mẹ mệt à, mẹ đau ở đâu để con xoa bóp cho nhé!” Hoặc đơn giản là một tin nhắn đến cô giáo “Cô khỏi ốm chưa? Cô giữ gìn sức khỏe và uống thuốc cho mau khỏe nhé! Sáng nay em thấy cô ho nhiều quá”. Hay một tin nhắn chúc mừng sinh nhật cho bạn: “Sinh nhật vui vẻ, hay ăn chóng béo nha”. Trái tim dạy tôi biết nhường ghế cho một bà cụ trên cùng chuyến xe buýt hay một thanh kẹo ngọt cho nhóc con đang khóc nhè…Trái tim chỉ cho tôi biết rằng: Chúng ta chỉ có một lần để sống và một lần duy nhất để yêu thương, nếu cứ bỏ phí thời gian vào thù hận thì chúng ta đã đánh mất những phút giây hạnh phúc. Ai đó đã nói rằng: “Việc chúng ta ôm thù hận trong lòng cũng như việc chúng ta cầm hòn than nóng đỏ để ném vào người khác. Người đầu tiên bị tổn thương chính là chúng ta”. Vì vậy, ta cần biết bao dung tha thứ. Khi giận dỗi bạn bè nếu như chúng ta không nhanh chóng làm lành, tha thứ, không thẳng thắn mà chỉ im lặng thì cái im lặng đó sẽ giết chết một tình bạn lâu nay ta vun đắp. Nhưng khi bạn sẵn sàng tha thứ thì chúng ta lại hiểu nhau hơn và trở nên thân thiết hơn.
Điều cuối cùng tôi muốn nói, đó là: “trái tim” đã giúp tôi xây đắp những ước mơ tươi sáng và chỉ cho tôi con đường đi đúng đắn. Tôi đã từng thấy những cảnh tượng đáng thương của con người trong bệnh viện. Hình ảnh nhũng người bị tai nạn giao thông, những bệnh nhân bị ung thư. Hay chỉ là những lúc thấy người mình yêu thương đau đớn quằn quại vì bệnh tật đã thôi thúc tôi nung nấu ước mơ thành bác sĩ. Và tôi tin rằng khi nhìn nhận vấn đề bằng trái tim bạn sẽ tìm ra ước mơ của mình. Trái tim gắn bó con người lại với nhau. Đưa chúng ta xích lại bên nhau và dễ dàng vượt qua chông gai thử thách.
“Trái tim” tôi là nơi tôi cất giấu những điều tạo nên cuộc sống của mình. Nơi đây tôi cất đi tình yêu, bạn bè, gia đình, danh dự, tương lai… Tất cả những điều quý giá tôi đều cất vào tim.
Mọi người chắc sẽ hỏi tôi tại sao có rất nhiều điều quan trọng với tôi như vậy mà tôi lại gạch nó ra khỏi danh sách: “điều quan trọng nhất”. Và câu trả lời của tôi là:
Một người tật nguyền thì họ vẫn sống tốt, họ vẫn có những niềm hạnh phúc riêng. Gia đình – sẽ có ngày bạn phải đi trên đôi chân của chính mình. Có rất nhiều đứa trẻ mô côi vẫn hạnh phúc khi vì một lí do nào đó chúng không thể sống trong vòng tay yêu thương của ba mẹ. Bạn bè – vẫn có những người bạn phản bội, sống giã tạo, lợi dụng. Lòng bao dung – đôi khi vì ích kĩ cá nhân mà ta vẫn thường quên đi nó. Lòng thương người – nhiều khi gặp người ăn xin, trên tay cầm tiền nhưng tự nhủ: “phải dành tiền mua quần áo mới”…Tất cả những điều này có lẽ đã đủ giúp tôi chứng minh nó không phải là trường tồn, là mãi mãi. Thứ duy nhất với tôi quan trọng nhất, đẹp nhất, vĩnh cữu nhất chỉ có thể là “trái tim”. Vì khi ta mất đi mọi thứ kể cả niềm tin, chỉ còn trái tim ở lại, bạn sẽ có thể bước tiếp, xây dụng lại tất cả, xây dựng lại cuộc sống cho riêng mình.
“Trái tim” thật sự là điều quan trọng nhất trong cuộc sống của tôi. Tôi không thể sống mà thiếu đi “trái tim”. Tôi tạm gọi đó là “thiên thần nhỏ”. “Thiên thần” đã cho tôi đôi cánh để tôi đến với mọi người và mang mọi người đến bên tôi. Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, ta lại có thêm ngày mới để yêu thương. Hãy để trái tim của mình trở thành những thiên thần bé nhỏ mang lại hạnh phúc cho mọi người nhé…