Em với Anh là định mệnh. Định mệnh hẹn sẽ gặp, sẽ yêu và định mệnh hẹn sẽ chia lìa, anh ạ! – GUU.vn

Gửi anh, người mà đến thời điểm hiện tại vẫn chặn facebook, số điện thoại và zalo của em.

Em không biết hiện tại anh thế nào, cũng không rõ bất kỳ điều gì cả. Nhưng có một niềm tin chắc chắn và mãnh liệt rằng. Rồi sẽ có một ngày chúng ta gặp lại nhau.

Em đã từng mông lung không định nghĩa được tại sao, tại sao trong bao nhiêu người, em lại chọn yêu anh. Trong bao nhiêu người chúng ta lại chọn yêu nhau. Nhưng rồi có một người nói với em, Những lá Tarot nói với em:  Em với Anh là định mệnh. Định mệnh hẹn sẽ gặp, sẽ yêu và định mệnh hẹn sẽ chia lìa, anh ạ! Là Karmic Relationship: Là Duyên Nợ, Là cả hai đóng vài trò trong cuộc sống của nhau, khi vai trò kết thúc chúng ta sẽ rời xa nhau. Là hai đường thằng cắt nhau: Gặp và yêu nhau 1 lần và duy nhất.

Em với Anh là định mệnh. Định mệnh hẹn sẽ gặp, sẽ yêu và định mệnh hẹn sẽ chia lìa, anh ạ!

Mình chia tay 1 năm rồi, chỉ là 1 tin nhắn không đầu không cuối thôi. Mình dừng lại sẽ tốt hơn, sợ tiếp tục em sẽ khổ thôi. Chỉ có vài dòng, mà anh khiến một cô bé bỗng nhiên ứa nước mắt, một đứa được gắn mác là cứng đầu và mạnh mẽ bỗng dưng im lìm trong buổi ăn uống với bạn thân. Không cười, không nói.Thi thoảng đọc đâu đó câu chuyện, người ta ví von rằng – Hẳn đấy là ngày “bầu trời tự rung đổ rạp” – đứa ghét ngôn tình như nó cũng phải thừa nhận là các tác giả chả hư cấu tẹo nào. Cảm giác đầu tiên là hẫng, nghẹn và đau….Chỉ muốn tát thẳng mặt phát xem là tỉnh hay mơ. Ơ hóa ra đời thật mới chết chứ.

Nó tưởng nó sẽ khác, nhưng thật ra, về bản chất nó cũng vẫn chỉ là một đứa con gái mà thôi. Mà con gái khi yêu thật lòng thì chỉ số IQ giảm về zero lúc nào không biết. Vẫn là một chu trình của những câu chuyên thất tình thông thường khác: Níu kéo, dằn vặt, nghĩ ngợi, và chính xác thì nó chả hiểu nó làm điều gì mà tự dung bị nghe 1 câu xanh rờn như thế. Không khác gì đi đường đội mũ bảo hiểm hịn mà tự dung có đứa nó đâm rầm phát. Ô hay thiệt, chắc tại đời. Mình đen…. Nó nghĩ thế đấy. Hiểu chết liền.

Nó đã từng từ bỏ ước mơ của nó ở Hà Nội này chỉ vì nó tin và 1 câu duy nhất “Về, em có hôi hận không? Em không? Thế về đi! Cho xem sắp xếp chút, về ngay em chưa về được, cho e đến cuối năm, công việc xong hết em về, em sẽ về”. Nhưng rồi anh im lặng. Nó nhớ trước đó a bảo nó: Anh chưa biết thế nào: Em công việc trên đó tốt hơn khi em về đây, Em về rồi a không lo được cho em, Anh sợ a làm e khổ? Nó đã từng im lặng khi nghe câu này và cũng tự mình sắp sếp để đến này nó nói với anh “Em về được, Em lo được cho em mà”. Chính xác thì nó đang tự sắp xếp để tạo bất ngờ vào dịp sinh nhật anh – sinh nhật người nó yêu đấy – anh Chàng Cự Giải ạ”. Nhưng…… đời khác trong phím chút đỉnh. Anh bỏ nó trước khi nó làm và nó kịp nói với anh những lời trước nay nó giấu. Nó đã từng đi tìm câu trả lời cho chính nó “Tại sao anh lại đối xử với nó như thế”

Nhưng rồi đến hôm nay, nó cũng hiểu được rằng, chuyện 1 người chia tay 1 người không phải là bài toán để đi tìm lời giải, cũng không có bất kỳ một đáp án nào thỏa đáng cho cái người ở lại cả. Việc duy nhất nên làm “là chấp nhận”. Mọi lý do, mọi giải thích đều là thừa. Theo ngôn ngữ phương đông theo kiểu hết duyên, không nợ. Duyên đến hoan hỉ, Duyên hết nên Buông.

Ngày xưa nghĩ đến anh, nghĩ đến ngày anh bỏ nó a đi. Nghĩ đến thời điểm lần đầu tiên trong đời nói biết thế nào là “cần” một người, cần 1 chỗ dựa – nhưng kỳ thực người vẫn bỏ nó mà đi. Nếu là nó ngày xưa, chắc chắn nó sẽ khóc. Vì những kỷ niệm bên nhau, vì mọi thứ đẹp trong quá khứ. Nhưng hôm nay, ngồi viết dòng này, nghĩ đến anh, nó cười, một nụ cười mãn nguyện. Cũng không có gì to lớn cả, chỉ đơn giản là nó tích đủ đau thương, đủ bài học để nhận ra nhiều thứ. Và anh – là người nó phải gặp trong cuộc đời. Người đi cùng nó một đoạn đường ngắn thôi. Anh nhớ nó từng nói gì với anh không:

  •        Nếu chia tay, mình vẫn làm bạn bình thương anh nhé!
  •          Nếu không có ngày đó, sao có nó của ngày hôm nay!
  •          Anh à. Anh yêu nhiều rồi thì sau mỗi cuộc tình thất bại, anh học được điều gì ạ!
  •          Em cái gì cũng tốt, trừ trí nhớ quá tốt!

 

 

 

Tình yêu là tổng hợp của nhiều thứ: là cảm xúc, là bao dung, là trách nhiệm, là niềm tin, là chấp nhận, là sở hữu, là sự gắn kết, là nỗi buồn, là niềm vui, là hạnh phúc, là đau khổ…..là tất cả và cũng không là gì cả.

Ngồi sau anh đi phượt nó vẫn đùa một câu: Bao nhiêu người ngồi sau ôm anh rồi! Khai mai! Anh bảo 1000, Nó bảo thế em làm ôm 1001. Vậy ôm 1002 làm vợ anh nhé! Một cuộc hội thoại vu vơ của nó thôi, nhưng mà giờ đúng rồi nè. Nó có bảo anh, anh cưới nhớ mời em nhé! Anh quát: Vớ vẩn, ai mời mà đi, vớ vẩn. Nó đùa lại đúng là “A nghĩ a không mời mà e ko biết sao”.

  •   Em hy vong anh sẽ sớm tìm đươc ôm 1002 của riêng anh.
  •  Em hy vọng anh sẽ sớm tìm được hạnh phúc và sẽ ổn định mọi thứ.
  •  Em hy vọng em sẽ thực hiện được lời hứa: Đám cưới anh em sẽ gửi quà mừng? Em chưa nghĩ được gì đâu nhưng mà sẽ có anh ạ!
  • Và cuối cùng em hy vọng: Anh giữ lời hứa với em ngày mình bắt đầu yêu nhau “Nếu có chia tay, mình vẫn làm bạn bình thường anh nhé!

P/s: Gửi người yêu tương lai của em, đừng buồn vì em đã từng yêu 1 người hơn cả bản thân em nhé! Nếu ngày ý ngta không bỏ em, liệu rằng mình gặp được nhau không? Nếu đã là quá khứ, hay để em được cười về nó như một phần trong cuộc sống của em. Nếu chưa một lần đổ vỡ, anh có chắc rằng mình định nghĩa được “thế nào là tình yêu”. Nếu anh có xuất hiện “Hãy yêu cả quá khứ của em nữa nhé!. Vì nó là thanh xuân, là tuổi trẻ của em. Nó là chính em, Anh Đom Đóm ạ!

Rate this post

Viết một bình luận