Làn thu thủy nét xuân sơn nghĩa là gì – Thanh lý bàn ghế văn phòng Đại Kim,Hoàng Mai, Hà Nội với giá hủy diệt

Dàn ý số 1

I. Mở bàiTruyện Kiều là một siêu phẩm của Nguyễn Du trong thi đàn văn chương Nước Ta

Tác giả đã khắc họa thành công hình tượng nhân vật của mình đặc biệt là nhân vật Thúy Kiều

Bạn đang đọc: Làn thu thủy nét xuân sơn nghĩa là gì

II. Thân bài* Vẻ đẹp của Thúy KiềuKiều tinh tế về trí tuệ, mặn mà về tâm hồnThúy Kiều người con gái có vẻ như đẹp tuyệt sắc giai nhân khiến vạn vật thiên nhiên cũng phải ganh tị : mây thua nước tóc liễu hờn kém xanhThúy Kiều vừa có sắc vừa có năng lực cầm, kì, thi, họa. Nhan sắc và sự tài hoa của Thúy Kiều báo hiệu cho một dự cảm không lành, một số phận éo le, xấu số .=> Số phận chung của người phụ nữ xưa phải chịu những tủi cực, khó khăn vất vả, sự bất công của xã hội. Cuộc đời của họ như tấm lụa đào phất phơ giữa chợ, như thân bèo trôi nổi vô định không biết trôi dạt về đâu .* Đánh giá nghệ thuật và thẩm mỹNghệ thuật miêu tả ước lệ tượng trưng của văn học cổ xưa khắc họa sinh động chân dung nhân vật Kiều qua đó toát lên tính cách nhân vật .Sử dụng miêu tả khái quát cùng biến hóa, uyển chuyển tạo hứng thú với chân dung nhân vậtNghệ thuật sử dụng ngôn từ độc lạ, đặc biệt quan trọng là những từ có giá trị gợi tả cao .III. Kết bàiNêu cảm nhận về vẻ đẹp nhân vật Thúy Kiều :

Dàn ý số 2

I. Mở bàiĐoạn thơ trích trong phần khởi đầu của Truyện Kiều hoàn toàn có thể nói là bức chân dung xinh xắn, đẹp tươi của hai chị em Thúy Kiều và Thúy Vân .II. Thân bàiBốn câu mở màn là lời trình làng chung về hai nhân vật có nhan sắc lộng lẫy, hai cô con gái đầu lòng của nhà viên ngoại họ Vương. Hình ảnh mang ý nghĩa tượng trưng tích hợp với phép ẩn dụ là những giải pháp tu từ trong thơ văn cổ cho ta thấy vẻ đẹp hai chị em Thúy Kiều thật là thanh tao, trong trắng như mai như tuyết của vạn vật thiên nhiên. Những người con gái vừa mới lớn dậy này đã được Nguyễn Du ra mắt thật súc tích nhưng đầy trân trọng, mến thương :Mai cốt cách, tuyết niềm tin ,Mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười .Họ đẹp từ hình dáng bên ngoài cho đến tâm hồn bên trong .Sau lời ra mắt chung là bức chân dung của nàng Vân. Tác giả vẫn bút pháp ước lệ tích hợp với một mạng lưới hệ thống từ ngữ tinh lọc, bốn câu thơ tiếp theo như vẽ ra trước mắt ta hình ảnh người thiếu nữ trong sáng, ngây thơ, rất đỗi đoan trang, phúc hậu dễ hòa lẫn với chung quanh .Đây là cái đẹp toàn bích của một người hiền dịu, trong sáng, vô tư, không gợn một nét nhỏ bụi trần từ khuôn trăng ‘, nét ngài cho đến nụ cười, giọng nói. Nhưng nhà họa sỹ hình như không phải dụng công nhiều trong miêu tả nhân vật này. Bút lực của ông còn dành cho nhân vật Thúy Kiều. Nhà thơ tả Thúy Vân, tưởng như vẻ đẹp của Thúy Vân không ai hơn được nữa để rồi sau đó Thúy Kiều Open thì Thúy Vân chỉ là cái nền làm tôn thêm vẻ đẹp của Kiều. Chỉ hai câu :Kiều càng tinh tế mặn mà ,So bề tài sắc lại là phần hơn .Như là một phép đòn kích bẩy, nhà thơ đã nâng nhân vật chính lên một bậc cao hẳn cả tài lẫn sắc trước mắt người đọc. Đến đây, tác giả không dừng lại ở hình thức bên ngoài mà đi sâu vào năng lực, tính cách bên trong, vào sự ” tinh tế mặn mà “, một hai nghiêng nước nghiêng thành của Thúy Kiều .Nếu ở nàng Vân, cái đẹp phúc hậu, đoan trang dễ chinh phục chung quanh :Mây thua nước tóc, tuyết nhường màu dathì ở nàng Kiều, cái đẹp tinh tế mặn mà dễ gây tạo vật ghen tuông, hờn dỗi :” Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh ” .Các cụ ta xưa đã nhận xét về cái đẹp của hai chị em Kiều, một người là sắc trung chi hiền, một người là sắc trung chi thánh kể cũng đã chí lí lắm vậy .III. Kết bàiThực ra vẻ đẹp bên ngoài là điều đáng chú ý quan tâm, tuy nhiên đáng chăm sóc hơn vẫn là tài hoa và tính cách của nhân vật. Tác giả đã dùng nhiêu câu kiến trúc theo lối tiểu đối để cho tài và sắc của Thúy Kiều được ra mắt đến mức độ tới hạn của nó :

Dàn ý số 3

I. Mở bài

Sắc đẹp của Thúy Vân là vẻ đẹp của một thiếu nữ ” đoan trang “, ” sang chảnh khác vời ” – rất sang chảnh : khuôn mặt ” đầy đặn ” tươi đẹp như vầng trăng, mắt phượng mày ngài, miệng cười tươi như hoa, giọng nói trong như ngọc .. Còn gì đẹp hơn về mái tóc, màu da của nàng ? ” Mây thua nước tóc, tuyết nhường màu da “. Nhà thơ đã sử dụng bút pháp ước lệ tượng trưng để miêu tả vẻ đẹp Thúy Vân, tạo nên những hình ảnh ẩn dụ đầy quyến rũ. Tả Thúy Vân trước, tả Thúy Kiều sau là một dụng ý thẩm mỹ và nghệ thuật của Nguyễn Du để khẳng định chắc chắn Kiều là một giai nhân tuyệt thế :II. Thân bàiKiều càng tinh tế mặn mà ,So bề tài sắc lại là phần hơn .Dung nhan Thúy Kiều đẹp lắm ” nghiêng nước nghiêng thành “. Mắt đẹp trong như sắc nước mùa thu, lông mày thanh tú xinh xắn như dáng núi mùa xuân ; một vẻ đẹp đằm thắm, xanh tươi mơn mởn khiến cho ” Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh “. Ngòi bút tả người của thi hào biến hóa, phong phú : phối hợp thần tình những giải pháp thẩm mỹ và nghệ thuật ẩn dụ, nhân hóa, thậm xứng với sự vận dụng tinh xảo thi liệu cổ ( nghiêng nước nghiêng thành ) tạo nên những vần thơ đẹp quyến rũ. Hình bóng giai nhân được phác họa đôi ba nét chấm phá ước lệ nhưng rất là thần tình, để lại cho người đọc bao cảm hứng, trân trọng :Làn thu thủy, nét xuân sơn .Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh .Một hai nghiêng nước nghiêng thành .III. Kết bàiHóa công như đã khuyễn mãi thêm dành cho Kiều toàn bộ ” Sắc đành đòi một, tài đành họa hai “. Thông minh bẩm sinh ” tính trời “, tài hoa lỗi lạc xuất chúng : thơ tài, tài họa giỏi, đàn hay ; môn nghệ thuật và thẩm mỹ nào nàng cũng tuyệt giỏi, cũng thành ” nghề “, ” ăn đứt ” thiên hạ :

Dàn ý số 4

I. Mở bàiSau khi dựng lên chân dung và vẻ đẹp nhân vật Thúy Vân, nhà thơ tập trung chuyên sâu bút lực vào miêu tả vẻ đẹp của Kiều trong sự đối sánh tương quan với vẻ đẹp của Vân :Kiều càng tinh tế mặn màSo bề tài sắc lại là phần hơnII. Thân bàiVẻ đẹp của Kiều khác và hơn hẳn Vân cả về tài lẫn sắc. Đó là sự ” tinh tế ” về trí tuệ ; ” mặn mà ” về tầm hồn .Trước hết là vẻ đẹp nhan sắc ngoại hình của Kiều. Vẫn liên tục sử dụng thủ pháp ước lệ tượng trưng lấy vẻ đẹp của vạn vật thiên nhiên làm thước đo cho vẻ đẹp của con người qua một loạt những hình ảnh : thu thủy, xuân sơn, hoa, liễu, Nguyễn Du đã làm hiện vẻ đẹp của một trang giai nhân tuyệt mĩ. Nhưng khi miêu tả Kiều, tác giả không miêu tả đơn cử chi tiết cụ thể như ở Vân mà ngược lại, tác giả tập trung chuyên sâu vào một điểm nhìn là đôi mắt Làn thu thủy nét xuân sơn : Đôi mắt sáng trong và sâu thẳm như làn nước mùa thu ; đôi lông mày thanh thoát như nét núi mùa xuân. Đây chính là lối vẽ ” điểm nhãn ” cho nhân vật. Bởi đôi mắt chính là hành lang cửa số tâm hồn con người. Và qua đôi mắt đó của Kiều, ta thấy được tâm hồn trong sáng, sâu thẳm và hấp dẫn quái đản của nhân vật. Vẻ đẹp nhan sắc của Kiều là vẻ đẹp vượt ra khỏi chuẩn mực của tự nhiên và khuôn khổ của người phụ nữ phong kiến nên : Hoa ghen liễu hờn và thậm chí còn là nghiêng ngả cả thành quách, quốc gia :Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanhMột hai nghiêng nước nghiêng thànhIII. Kết bàiNghệ thuật nhân hóa ( hoa ghen liễu hờn ) tích hợp với nghệ thuật và thẩm mỹ nói quá ( thành ngữ : Nghiêng nước nghiêng thành ) vừa có công dụng gợi tả vẻ đẹp của Kiều ; lại vừa có tính năng Dự kiến về số phận, cuộc sống của nàng. Bởi vẻ đẹp đó gợi lên xích míc, không hòa giải ( khác với Vân : thua nhường : hòa giải, bình yên ) nên chắc như đinh cuộc sống nàng sẽ truân chuyên, trắc trở : Thanh lâu hai lượt, thanh y hai lần ” .

Dàn ý số 5

I. Mở bàiThúy Kiều là chị cả, con gái của Vương viên ngoại. Kiều và Vân mang vẻ đẹp toàn vẹn, tuyệt mĩ, những mỗi nàng lại mang những nét đẹp riêng, không hề hòa lẫn. Để làm điển hình nổi bật vẻ đẹp của Thúy Kiều, Nguyễn Du đã vận dụng thủ pháp đòn kích bẩy, miêu tả Thúy Vân trước. Và thủ pháp này đã tỏ ra vô cùng đắc dụng, sau bốn câu thơ miêu tả chân dung Vân ông tập trung chuyên sâu miêu tả vẻ đẹp của Kiều :II. Thân bàiKiều càng tinh tế mặn mà ,So bề tài sắc lại là phần hơn .Trong tác phẩm Kim Vân Kiều truyện của Thanh Tâm Tài Nhân, Thúy Kiều được miêu tả qua nhận xét của Kim Trọng : Thúy Kiều mày nhỏ mà dài, mắt trong mà sáng, mạo như trăng thu, sắc tựa hoa đào, chỉ miêu tả được vẻ hình thức bề ngoài, mà không tả được thần thái, phẩm chất bên trong của nhân vật. Còn trong câu thơ của Nguyễn Du miêu tả được cả thần thái nhân vật, Thúy Kiều mang vẻ mặn mà tinh tế ở cả tài và sắc. Cái mặn mà ở Thúy Kiều khiến người ta nhìn thấy là say đắm, giống như uống một thứ rượu lâu năm, dù nhẹ, nhưng ấn tượng lại thâm thúy, lâu dài hơn. Đặc biệt từ càng tích hợp với thẩm mỹ và nghệ thuật so sánh nhấn mạnh vấn đề, khẳng định chắc chắn vẻ đẹp nổi trội của Thúy Kiều. Dù chỉ dùng hai câu ra mắt nhưng cũng đã cho ta tưởng tượng khởi đầu về một tuyệt sắc giai nhân, mang vẻ đẹp hiếm có lâu nay .Nguyễn Du không đi miêu tả cụ thể như khi tái hiện chân dung Thúy Vân, bức tranh vẽ chân dung Thúy Kiều đa phần trải qua bút pháp gợi tả cùng hình ảnh ẩn dụ qua đôi mắt :Làn thu thu thủy, nét xuân sơn

Đôi mắt của Kiều trong vắt, sáng long lanh như làn nước mùa thu, thể hiện một con người thông minh nhanh nhạy. Đôi mắt ấy sâu thẳm, đầy sống động, linh hoạt, cho thấy một tâm hồn đa sầu, đa cảm. Đôi mắt ấy như biết nói, biết thì thầm, đó là chiều sâu nội tâm của nàng. Hình ảnh ước lệ, ẩn dụ nét xuân sơn gợi lên dáng vẻ đôi lông mày thanh mảnh, sắc nét như dáng núi mùa xuân. Đôi lông mày ấy càng tôn lên vẻ đẹp đôi mắt Thúy Kiều, khiến cho cả gương mặt bừng sáng, trẻ trung, tươi tắn. Vẻ đẹp của Kiều là vẻ đẹp vượt ngưỡng, vượt qua khỏi chuẩn mực thiên nhiên mà văn học Trung đại vốn lấy để làm quy chuẩn. Bởi vậy mà:

Nghệ thuật nhân hóa qua hai từ hờn, ghen đã cho người đọc thấy vạn vật thiên nhiên sinh sự đố kị, ghanh tỵ trước vẻ đẹp của Thúy Kiều. Đây là điềm báo chẳng lành cho số phận nàng sau này. Đặc biệt trong hai câu kết khi nói về nhan sắc Thúy Kiều, Nguyễn Du đã dành những lợi ca tụng về vẻ đẹp triển khai xong, hoàn mĩ : Một hai nghiêng nước nghiêng thành / Sắc đành đòi một tài đành họa hai. Thành ngữ nghiêng nước nghiêng thành đã nhấn mạnh vấn đề vẻ đẹp toàn mĩ của nàng, vẻ đẹp ấy không có bút nào hoàn toàn có thể lột tả hết, một vẻ đẹp mặn mà, nồng nàn, làm say đắm lòng người. Nhưng sau câu thơ đó là lời dự báo đầy sợ hãi về những nguy hiểm, sóng gió mà đang đợi chờ Kiều ở phía trước .III. Kết bàiĐể làm điển hình nổi bật chân dung Thúy Kiều, Nguyễn Du đã vận dụng tài tình bút pháp ước lệ tượng trưng làm điển hình nổi bật vẻ đẹp toàn mĩ, vượt qua khỏi quy chuẩn vạn vật thiên nhiên. Đồng thời là giải pháp đòn kích bẩy, miêu tả Vân trước sau đó miêu tả Kiều cũng góp thêm phần không nhỏ làm điển hình nổi bật nhan sắc Thúy Kiều .

Rate this post

Viết một bình luận