Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh – Thịt hun khói Măng Đen

Mình nghe tên Măng Đen từ nhiều năm trước, cũng dự tính đi vài lần. Nhưng rồi chuyến đi này chuyến đi khác cứ cuốn mình đi. Mãi đến bây giờ, ghi hai chữ “Măng Đen” vào tờ lịch bàn mới tìm lại mấy bài blog của các bạn từng đi.

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

Mình nhớ ngay đến em Quexien, vì mấy bài viết của em ấy về vùng đất đầy cảm xúc này. Em liệt kê cho mình rất nhiều nơi để đi, vì em ấy đã từng ở Măng Đen cả tháng. Trong khi mình chỉ có vỏn vẹn 2 ngày.

Chiếc xe khách leo đến đỉnh đèo thì bầu trời chuyển một màu trắng xám. Bước xuống xe, Măng Đen chào đón mình bằng một màn mưa bụi, đi lâu thì ướt tóc, nhưng mặc áo mưa thì lại quá trịnh trọng, thôi cứ khoác cái áo khoác vào là đi.

Bác già ở homestay người đã cho mình mấy viên thuốc đau bụng thần thánh bảo “Ở đây thì lạnh quanh năm, nhưng thời tiết xấu thế này thì chỉ có vài ngày thôi”. OK fine, và nó xấu đúng những ngày mình đi, chán không?

Nhưng Măng Đen lại có rất nhiều điều thú vị, dễ thương, xinh xắn. Ví dụ như là những quán rượu quán cafe hướng ra phía rừng thông, hồ nước đầy sương giăng mây phủ. Là những con đường vòng vèo dẫn lên những quả đồi đầy hoa dại. Hay cái homestay có bếp than ấm nóng, cùng cạn ly rượu sim.

Trong bài viết này mình sẽ chia ra làm 2 phần CHƠI gì ở Măng Đen và ĂN gì ở Măng Đen. Phải vậy thôi, vì tính ra mình ăn còn nhiều hơn đi chơi nữa.

Măng Đen là tên một thị trấn cao nguyên thuộc huyện Kon Plong – Kon Tum. Cách trung tâm thành phố Kon Tum 60km, Măng Đen được ví như nàng công chúa vẫn đang say ngủ giữa núi rừng. Chiếc xe khách vòng vèo trên những khúc cua uốn lượn đưa 3 chúng mình đến với Măng Đen, sau 12 tiếng trôi dạt qua biết bao thị trấn, hai bên đường là rừng thông xanh mướt gợi nhớ đến Đà Lạt. Thế nhưng có một điều rất khác mà bạn sẽ không tìm thấy ở Đà Lạt thời điểm này: sự vắng bóng của du khách. Có những lúc cả con đường chìm vào yên tĩnh, chỉ nghe tiếng thông reo, tiếng gió cuốn lá khô xào xạc. Măng Đen vẫn chưa được người ta biết đến nhiều dù nơi này sở hữu vô số báu vật: từ cảnh quan thiên nhiên, khí hậu, những món ngon, những đặc sản khó quên.

Măng Đen nằm trên độ cao 1200m so với mực nước biển, giữa hai con đèo Măng Đen và đèo Violac, nhiệt độ dao động từ 18-22 độ, quanh năm mát mẻ.

Khu trung tâm Măng Đen rất nhỏ bé, và vắng vẻ. Chỉ 1 ngày vòng đi vòng lại, chúng mình đã cảm thấy giống như dân local, vào chợ trả giá đam mê, mua thịt mua cá về làm BBQ, nhớ từng quán ăn, từng khúc cua quẹo. Thị trấn này vắng vẻ pha chút buồn tịch mịch, nếu đi một mình, vào những ngày mưa gió thế này, mình không biết người ta sẽ phải chống đỡ thế nào nữa?

Chơi gì ở Măng Đen?

Đến Măng Đen, không thể bỏ qua những địa điểm du lịch nổi tiếng đã được đánh dấu trên bản đồ như thác Pa Sỹ, hồ Đak Ke, những trang trại bạt ngàn cây trái. Đấy là mấy bài SEO người ta viết thế, để kể cho nghe =)))

Hồ Đak Ke

Lúc đầu lịch trình của mình ghi thế này: uống cafe, ăn sáng ở hồ Đak Ke, đi dạo quanh hồ. Mình còn nghĩ chơi ở cái hồ này có khi cả mấy tiếng, nhìn trên hình nó bự như Hồ Xuân Hương ấy. This’s cú lừa!!! Bọn mình đến Măng Đen vào một sáng mưa bụi bay, có cầu vồng phía chân trời, hồ Đak Ke hiện ra nơi cuối đường, chu vi chưa đến 1km. Có một cái nhà rông duy nhất, cũng là nơi có mấy bộ bàn ghế nhưng tuyệt nhiên không thấy bóng người. Có vẻ như ngày thường họ không kinh doanh, chỉ buôn bán dịp cuối tuần hoặc lễ tết. Ngoài 3 anh em mình thì có thêm 2 bạn nữa, tổng cộng 5 người ở điểm tham quan này. Thôi cũng phải chụp mấy bức ảnh check in cho biết có đi Măng Đen chứ.

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

Thác Pa Sỹ

Có thể nói mọi điểm tham quan nổi bật ở Măng Đen đều tập trung ở đường vào thác Pa Sỹ. Có một lưu ý nữa đi kèm đó là cả Măng Đen chỉ có 2 cây xăng thôi, nên các bạn thuê xe máy nhớ để ý. Đường vào khu thác Pa Sỹ cũng hoang vu, hai bên đường là rừng, đồi, vài nông trại cách xa đường, rất ít tạp hóa, quán cafe gần như không có.

Bọn mình đến thác Pa Sỹ cũng với tâm thế chẳng mong chờ gì, mua vé vào cổng 20k rồi chạy xe máy vào trong, qua cây cầu treo nhỏ xíu thấy ghê. Bảo với 2 ông anh đi cùng “Cảm giác như mình bao nguyên khu này ấy nhỉ?”. Vẫn chỉ có 3 anh em mình, và hai người bạn kia. Vẫn quang cảnh cũ: không hàng quán nào trong khu du lịch này mở cửa, khát nước muốn chớt mà không thể mua nổi cái gì uống.

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh
Xa xa là 2 người bạn Quảng Ngãi, ở cùng homestay với mình, luôn cùng nhau xuất hiện ở mọi địa điểm

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh
Anh tôi mới mua máy chụp ảnh mới, nể lắm mới ngồi làm mẫu cho

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

>Anh tôi mới mua máy chụp ảnh mới, nể lắm mới ngồi làm mẫu cho

Nếu bình chọn loài hoa đặc trưng của Măng Đen thì không hoa nào qua được hoa mua tím. Đây là loài hoa gây lú, vì một thời gian dài mình tưởng nó là hoa sim các cậu ạ, và dĩ nhiên nghĩ cái quả màu tím trên cây là quả sim, phơi nắng cả buổi ngoài đồng hái mang về ngâm rượu, huhu. Sim và mua là 2 loài khác nhau nhé các cậu, và rượu sim nổi tiếng thì đương nhiên là làm từ quả sim rồi. Măng Đen có cả hai, nhưng khác nhau ở chỗ mua có thể mọc dại, chứ sim thì phải trồng =))) Nói chung là qua vài lần lầm lạc như mình thì các cậu sẽ phân biệt được thôi.

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

Khuôn viên khu thác đi dạo khá đẹp
Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

Hoa mua nhe quý zị

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

Như đã nói ở trên, Măng Đen mát mẻ như Đà Lạt nên thích hợp cho nhiều loại hoa: thạch thảo, cẩm tú cầu, hồng leo, mai anh đào… Mai anh đào tầm đầu tháng 1 sẽ nở, hôm mình đi cây rụng sạch lá rồi.

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh
Ta ngắt đi một chùm hoa thạch thảo. Em nhớ cho: Mùa thu đã chết rồi!

Sau khi đi qua 2 địa điểm du lịch bọn mình đã chẳng còn kì vọng gì nhiều, trên đường đi nhìn thấy bảng chỉ dẫn đi Vườn cam sạch tự hái, nên đi theo. Măng Đen là vùng đất của cam. Mình không nghĩ cam ở đây lại tốt như thế, hái tại vườn 25k/kg, tự cắt luôn. May mà dừng kịp thời cũng sương sương 4kg, chứ đam mê thêm một lúc nữa chắc vác cả bao cam về mà bán. Lão TV bảo quả cam này giống quả cam hồi nhỏ làm mẫu cho mình nặn đất sét ghê. May là sau 4 ngày đi chơi, bọn mình đã ăn hết 4kg cam, không phải xách quả nào về Sài Gòn.

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh
Đổi mẫu một chút nào

Orfarm Măng Đen

Nếu có điều gì làm mình thích thú nhất ở Măng Đen thì đó chính là những cái farm kết hợp du lịch. Orfarm là một nơi như vậy – nơi bạn có thể vào vườn hái cam, có thể xin làm thực tập sinh nông nghiệp để học về cách làm vườn.

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh
Toàn cảnh Orfarm

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh
Sợ người ta tưởng mình bán cam ngọt hay gì?

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

Và quan trọng: có bán cafe, nước cam, mojito – thứ rất hiếm hoi trên con đường vào thác Pa Sỹ và các điểm lân cận. Cảm giác có tiền mà vẫn chết khát và thèm 1 ly trà đắng chát, mấy bạn hiểu hơm?

Thời điểm bọn mình tới, Orfarm còn có một ưu điểm: cây đào trước farm gần như là cây đào duy nhất nở sớm, khách kéo đến check in nhiều, và dĩ nhiên, bọn mình vẫn gặp lại 2 người bạn đã đi cùng biết bao điểm du lịch sáng đến giờ.

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh
Nhờ mình đứng vào với chiếc áo vàng này mà các bạn mới thấy hoa đào rực rỡ nhé!

Orfarm nằm trên một ngọn đồi thấp, nhìn ra một lòng hồ, trồng rất nhiều hoa, và nhiều góc để ngắm cảnh, chụp hình khá chill. Bọn mình gọi nước uống, nhưng thay vì ngồi trong nhà thì lại ra chỗ mấy cái bàn gỗ ngoài vườn, hứng mưa bụi. Mình bảo 2 lão anh: khung cảnh thế này, phải mở nhạc của Đen. Thế là có nhạc.

“Ánh nắng cuối cùng dần buông xuống,
Bỗng thấy thèm một ly trà đắng chát
Ai về trên phố hai bên hàng cây
Mai có lẽ là một ngày nắng khác
Hồng tàn một đóa nắm trong bàn tay
Trước khi theo con gió mà khô đi
Cho ta giữ trọn giấc mơ cuối ngày“.

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh
Lâu lắm mới đứng chung khung hình

Vườn cam sạch tự hái và Orfarm đều ở gần nhau, các bạn có thể đi theo google maps nhé!

Đồi gió hú

Nơi này giống một địa điểm siêu thực ấy =))) Mình đi tìm thông tin về núi Ngọc Lễ, lướt maps xem tình cờ thấy mấy bức ảnh chụp ở một địa điểm có cái tên nghe là muốn đến: Đồi Gió Hú. Mình bảo mấy anh chị, lên chỗ này nha, xem có gì, hoặc đến nơi chụp một bức ảnh check in cũng được.

Đồi Gió Hú là một nhà sàn gỗ nằm trên một ngọn đồi trống trơn, vì thế mà chỗ này rất gió, đúng như tên gọi. Con đường đất dẫn vào Đồi Gió Hú không to lắm, nên rất dễ bỏ qua nếu đi nhanh. Cái bánh xe bơm căng đét, hai anh em mình đo đường ngay mấy mét đầu tiên, chân tay quần áo đầy đất đỏ, cười mãi mới dựng xe dậy đi tiếp được. Trời mưa bụi suốt nên đường trơn, mấy anh em quyết định vứt xe bên đường đi bộ tiếp vào trong. Nhớ lời anh chủ Nắng homestay “Đi đâu nhớ mang theo nón Pikachu nhé, xe không mất chứ nón mất 2 chiếc rồi”.

Từ xa đã thấy tấm biển gỗ – như một đặc trưng của các hàng quán trên Măng Đen. Mình bảo “Em nhìn thấy một chữ C, mấy chữ tiếp theo là gì nhỉ?”. Ông anh mình bảo “Chắc là cafe đó, thèm cafe quá”. Thèm thiệt, tìm quán cafe khó như lên trời ở cái khu đồng không mông quạnh này.

Càng đến gần thì dòng chữ càng rõ dần, chẳng có chữ nào là cafe cả.

Khi bọn mình đến Đồi Gió Hú thì chẳng có khách du lịch nào. Đúng cái nhà gỗ mình thấy trong hình, vài bạn trẻ đang ngồi lặng yên đọc sách. Một anh chàng trẻ tuổi cười mời bọn mình ngồi rồi đi rửa ly, nấu nước nóng. Ngoài trời rất lạnh và gió thổi phần phật. Trước nhà có mấy em chó nằm ngả ngớn, vuốt ve xoa đầu chúng nó thoải mái, giống y mấy con chó ở Nepal, ăn ngủ cả ngày.

Thực ra đến tận lúc về mình cũng chẳng biết rút cuộc Đồi Gió Hú là của ai. Anh bạn trẻ bảo anh cũng chỉ là người trông nom phụ việc ở đây thôi, bạn chủ không có ở đây. Gía sách to bự kê trong nhà là của Chino Homestay quyên góp, các bạn có thể đến đọc miễn phí, và một phần chuyển sang làng dân tộc bên cạnh cho các em người đồng bào đọc. Mình chỉ hỏi một vài thông tin như thế. Một phần vì nghĩ, mình chẳng thân quen gì, tự nhiên đến hỏi người ta tới tấp như điều tra phỏng vấn cũng kì.

Thôi dù nơi này có là gì, thuộc về ai thì mình cũng rất thích. Phía sau Đồi Gió Hú là một ngọn núi cao gần 2000m có tên núi Ngọc Lễ. Ngọn núi này hiện tại chưa có thông tin nhiều trên mạng về đường leo, thời gian trekking… Nhưng theo lời bạn trẻ kia thì bên Chino homestay có tổ chức tour trekking đỉnh Ngọc Lễ. Thế mà lúc đầu nhìn hình chụp, mình và ông Việt còn bảo lên Măng Đen mà rảnh 2 đứa mình trekking lên đỉnh chơi. Giờ nhìn đỉnh núi cao vời vợi mù mịt mây, dốc đứng lại cảm thấy bản thân thật ngông cuồng.

Rồi có một điều có lẽ mình sẽ nhớ mãi về Đồi Gió Hú đó là khi bọn mình chào từ biệt bạn trẻ kia ra về thì mấy em chó đã rủ nhau đi theo tiễn bọn mình đến tận cuối đường đất. Chẳng biết chúng nó chỉ tiện đường đi chơi hay là đi tiễn thật, dù thế nào thì cũng thấy chúng dễ thương.

Tượng Đức Mẹ Măng Đen

Mình nghe con Bông bảo, Măng Đen nổi tiếng, được nhiều người biết đến là nhớ có tượng Đức Mẹ Măng Đen. Vốn là những kẻ vô thần, bọn mình cũng quyết đến tận nơi xem nơi ấy có gì. Điều bất ngờ là đó chỉ là một bức tượng nhỏ, không bề thế lộng lẫy như mấy tượng Phật mình hay thấy. Khách đến thăm đa phần là người theo đạo, và số khác là tò mò đi cho biết như mình. Họ đứng trước bức tượng đọc kinh rồi đặt một bó hoa. 3 anh em mình đứng ngó nghiêng một chút rồi ra lấy xe đi tiếp. Vừa lúc mưa xuống lạnh hơn, sương mù nhiều hơn. Mình gào lên mấy câu trong bài Phố mùa đông, ông anh mình ngứa tai quá, phải tìm luôn bản của Lê Hiếu hát để át đi giọng mình “Mai tôi sẽ rời xa núi đồi, sẽ mang theo hương đêm ngày cũ. Lời tôi hát đồi núi trập trùng, có đôi khi nhớ thiên đường xưa”.

Cảm thấy bài viết đến đây đã dài, mình xin được tách riêng phần ĂN GÌ Ở MĂNG ĐEN sang một post khác, và phải nhấn mạnh, đây mới là phần làm mình thích nhất trong 2 ngày ở đây.

Bonus cuối cùng trong bài viết này sẽ là một vài tips di chuyển đến Măng Đen:

  • Phương tiện:

Option 1: Xe khách giường nằm (như mình): nhà xe Phượng Thu quầy số 15 Bến xe miền Đông, giá vé 230k. Xe xuất bến lúc 5h chiều tại Sài Gòn, trả khách tận homestay ở Măng Đen lúc 7h sáng hôm sau.

Option 2: Máy bay từ SG-Pleiku, sau đó đi ta xi thẳng lên Măng Đen thêm tầm 700k (mình đoán vậy, vì taxi từ Kon Tum – sân bay Pleiku là 280k).

  • Homestay: Măng Đen hiện đang xây dựng rất nhiều homestay, khu nghỉ dưỡng, biệt thự. Bọn mình ở Nắng homestay: xinh xắn, yên tĩnh, buổi đêm lên đèn lung linh, kéo rèm là rừng thông đung đưa trong gió, tối có bếp nướng BBQ thoải mái, thuê xe máy tại homestay 150k/xe/ngày, nón bảo hiểm Pikachu chất ngất.
  • Thời gian 2 ngày là vừa đủ để đi hết các điểm nổi bật ở Măng Đen, nếu ở thêm chắc phải bày ra đi tắm thác, trekking, leo núi gì đấy mới hết ngày.
  • Từ Măng Đen xuống Kon Tum 50km, bọn mình đi xe bus hết 40k/người, 2 tiếng.

Ăn gì ở Măng Đen?

Từng đọc ở đâu đó một câu nói thế này: “Đi tắm, ngắm hoa, ăn cơm, nếu bạn cảm thấy hạnh phúc, nó không phải vì bạn tắm rất sạch, hoa nở rất đẹp hay cơm rất hợp khẩu vị của bạn, mà chủ yếu là bởi trong lòng bạn không có phiền muộn.”Vậy nên, bạn có thể yêu bất kỳ ai bất kể họ tốt hay xấu, bất kể đó là người mới hay cũ, bạn có thể sống ở bất kỳ thành phố nào, bất kể đó là Sài Gòn đô thị nhộn nhịp hay Đà Lạt chầm chậm an yên – miễn là lòng bạn thấy ổn. Người khác nói gì, kệ họ!

Nhưng mà đồ ăn ở Măng Đen ngon thiệt, và dĩ nhiên, lòng minh ổn thiệt, ổn vl ra =)))

Mình đi chơi trong một trạng thái rất tận hưởng, rất hết lòng hết sức, bất chấp mưa gió, mệt mỏi, thức phia dậy sớm. Buồn ngủ thì ở nhà mà ngủ, lên Măng Đen mà ngủ đến 8-9h mới đi chơi thì nói gì nữa. Nên sáng nào cũng thấy 3 anh em mình dậy sớm nhất, rời homestay sớm nhất, ở Nắng homestay bật nhạc không lời nhẹ nhàng cả ngày, mưa cũng cả ngày, nghe là muốn đi ngủ á. Nhưng mà phải chơi chứ, phải lết thân xác này đi ăn nữa, trời lạnh nhanh đói quá trời quá đất.

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh
Trời mưa, cứ nằm dài nhìn mấy cây thông cũng chán nên phải dậy đi ăn đi chơi

Dưới đây là list đồ ăn của mình ở Măng Đen, đừng bỏ qua bất kì món nào nhe bạn, ăn cho bằng hết nè, không là tiếc lắm đó.

1. Bánh canh cá lóc Akay

Đây là món đầu tiên mình ăn khi đến Măng Đen. Trời lạnh, mưa phùn khá dày hạt, bọn mình sà vào quán thì thấy ấm lên hẳn bởi nồi bánh canh nghi ngút khói, nóng hổi. Điểm đặc biệt của món bánh canh cá lóc Măng Đen là nấu trực tiếp từng nồi riêng trên bếp rồi bưng ra luôn cho khách, do đó giữ ấm rất lâu, như ăn nồi lẩu mini riêng ấy. Mỗi nồi như thế có 1 miếng cá lóc rất to, sợi bánh có 2 loại: bột gạo và bột sắn, loại mềm, loại dai mà cái nào cũng ngon hết. Có 1 rổ rau đắng cọng nhỏ nhỏ, cứ mạnh dạn thả vào khi nồi bánh canh đang nóng, ăn kèm ngon nức nở huhu. Rẻ lắm á, có 25k/1 nồi.

2. Gà nướng cơm lam cô Sinh

Kể bạn nghe 1 câu chuyện để thấy sự nhỏ bé của Măng Đen nè: tụi mình đi chơi từ hồ Đak Ke qua thác Pa Sỹ tới vườn cam đều gặp 2 bạn trẻ, thêm 3 anh em mình là 5 người, lại ở cùng 1 homestay (phát hiện ra nhờ đội cái nón Pikachu nổi bật). Lúc bọn mình dạo chơi chán chê rồi kéo đi ăn cơm lam gà nướng thì lại gặp 2 bạn lần nữa ở quán. Hai bạn bảo anh chị quan ngồi bàn ăn chung với bọn em luôn, bọn em gọi 1 con gà và cơm rồi. Mình bảo vậy để anh chị gọi thêm lẩu cá thác lác khổ qua, ăn chung cho vui. 2 bạn sống ở đảo Lý Sơn, lần này đi một vòng Tây Nguyên, đi từ Đak Nông lên Buôn Mê, lên Măng Đen, về Kon Tum. Cả hai nhỏ tuổi hơn bọn mình, bạn nam rất siêng chụp hình cho bạn nữ. Nói chuyện một hồi anh mình còn phát hiện có người quen chung với 2 bạn ngoài đảo Lý Sơn.

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh
Gà nướng cơm lam cô Sinh

Mình bảo để anh chị mời bọn em bữa này rồi đi tính tiền. Bạn nữ lại ngại bảo cho em share tiền. Cuối cùng hai bạn tính tiền hộp cà chua socola này cho mình, hôm sau trước khi đi còn gửi cho mình một hộp hạt mắc ca ngon quá trời quá đất.

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh
Cà chua socola 2 bạn ở Lý Sơn mua cho mình nè

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh
2 bạn ý nè, bạn nam chụp hình có tâm lắm nhe

Kể dông dài vậy thôi, chứ gà nướng cơm lam cô Sinh ngon thiệt.

3. Lẩu xuyên tiêu Măng Đen

Quán nổi tiếng ở Măng Đen nhe, nổi nhất là lẩu. Menu đơn giản, có thể gọi thêm chả giò chiên, gỏi gà măng rừng (ngon nức nở). Cơ mà nếu bạn đi 2 người thôi, tập trung ăn lẩu là đủ rồi. Nồi chia 2 ngăn, bên cay bên bình thường. Mình bình thường cũng ăn cay được á, mà đụng lẩu xuyên tiêu cũng chào thua, hòa trộn nước 2 ngăn ăn là ngon, vừa đủ cay. Chạy xe 1 đoạn lạnh quéo càng vào ngồi ăn lẩu, ta nói nó đãaaa.

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh
Lẩu xuyên tiêu Măng Đen cay hú hồn

Quán không bán bia rượu, mọi người tập trung ăn lẩu nha, lát mình chỉ cho chỗ uống rượu sau =)))

4. Lẩu bò Bếp của Bố

Mà cái thời tiết 15 độ của Măng Đen này bạn sẽ không muốn ăn một món nguội ngắt đâu. Phải ngồi xì xụp húp lẩu nóng nóng cay cay kìa. Thế là lôi em điện thoại ra tìm.Bếp của Bố – quán nghe tên dễ cưng ghê. Sáng bán bò kho chiều bán lẩu bò. Ok được nè. Cả đám quyết định ăn thử ngay. Quán nằm ngay gần bánh canh cá lóc A Kay nổi tiếng (must try khi đến Măng Đen). Trang trí đèn vàng ấm cúng, bàn ghế gọn gàng sạch sẽ. Ấn tượng nữa là chị chủ quán xinh, giọng nói dễ thương. Chị hỏi bọn em ăn vừa không, có góp ý gì không. Quán chị mới mở bán có 10 ngày còn chưa có định vị trên google maps. Bọn mình đi 4 người ăn 1 lẩu bò 250k. Nước lẩu nấu trong nồi đất cực kì ngon, đậm đà, thịt bò chấm chao béo thơm. Trời bên ngoài vừa mưa vừa gió mà ngồi ăn lẩu ta nói nó ĐÃ =)))

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênhMăng Đen – lối về thị trấn buồn tênh
Bếp của Bố
Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh
Không gian quán ấm áp dễ thương lắm

6. Quán cafe đẹp ở Măng Đen

Muốn view đồi núi thoáng mát nhiều góc chụp hình thì mời bạn ghé Orfarm. Chỗ này có nước cam trồng tại vườn, cafe, cocktail. Mỗi tội đường đi xa, tiện đường vào thác Pa Sỹ thì bạn nên ghé qua.

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

La petite: quán view đẹp, quầy bar xinh, có beer, có rượu và cafe.

Mộc Lan cafe: quán nhỏ xinh khá thú vị.

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

Nhược điểm của mấy quán cafe trên Măng Đen theo cảm nhận của mình: cafe dở.

7. Rượu sim Thiên Sơn

Vốn là tín đồ của các đồ uống có cồn, bọn mình mà siêng năng nhất là mình, khi tìm hiểu về Măng Đen đã note vào lịch trình việc đi mua rượu sim ở nhà máy sản xuất rượu sim Thiên Sơn, ghê hông, mua 1 chai rựu mà đi đến tận nhà máy =))) Nói vậy chớ mình mua 1 chai vang, 1 chai nước cốt quả sim, 1 hũ muối tiêu Măng Đen nữa á. Mấy thứ này mua về làm quà được nè, các bạn tìm google maps là thấy nha, khuôn viên nhà máy có trồng sim và hoa đẹp phết.

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

Để uống rượu sim đúng điệu thì cứ ra chợ Măng Đen, buổi chiều vẫn đầy đủ thịt cá, mua thêm bắp, khoai về homestay tầm 8h quây quần nhóm lò nướng. Rượu vào, chuyện ra, kể ngàn câu chuyện cuộc đời sau mấy năm bạn bè anh em xa cách. Quán ăn Măng Đen buổi tối đóng cửa sớm và cũng ít bán, cứ mua sẵn đồ ăn như bọn mình nè, ấm no hạnh phúc, mặc kệ gió mưa.

2 mục sau là đồ ăn ở Kon Tum rồi, mình liệt kê vô đây luôn, xuống Kon Tum các bạn nhớ ăn.

8. Xôi măng cá

Lần thứ 3 lên Kon Tum mình mới được ăn xôi măng cá theo review của anh Khoai Lang Thang. Tên sao thì món ăn vậy: xôi măng kho cá nục kho. Dằm thêm quả ớt cay xè nữa, trời lạnh vừa ăn vừa xuýt xoa. 15k xôi ăn no tới trưa.Quán không biển hiệu không bàn ghế sang chảnh, bán hơn 40 năm trên vỉa hè gần Chợ Kon Tum. Chỉ là mấy chiếc ghế nhựa con con quây quanh chiếc bàn. Cô bán hàng tay thoăn thoắt, hỏi order của khách rồi múc cháo đơm xôi. Vậy mà hút hàng từ người già tới trẻ nhỏ. Em bé thắt 2 bím tóc ngồi ăn nói mẹ “cô đeo kính hồng cứ nhìn con cười” =))) Tiền xôi có mấy chục ngàn mà tiền đi taxi tới 100k. Kon Tum gần noel trời lạnh tái tê, ăn món gì cũng ngon nức nở.

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênhQuán xôi măng cá nổi tiếng ở Kon TumMăng Đen – lối về thị trấn buồn tênhĐây là anh Khoai Lang Thang chồng mình – cho mấy bạn chưa biết, ahihiMăng Đen – lối về thị trấn buồn tênh
Còn đây là mình, cheap moment với idol zui ghêMăng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

9. Gỏi lá

Lại là một món ăn theo lời chồng mình – Khoai Lang Thang đã review, ahihi. Bởi ta nói đi theo idol để tạo cheap moment có động lực hẳn. Món này rất lạ nha, thành phần gồm có 3 thứ chính: mâm lá nhân cuốn nước chấm.Mâm lá nhiều vcl dù cả đám chỉ dám gọi 1 phần ăn thử cho biết mùi vị. Một số loại chỉ có ở vùng đất Tây Nguyên mới có như lá trâm, ngành ngạnh đỏ, mật gấu, lá bứa, từ đại bi… hay các loại lá dễ tìm hơn như chùm ruột, ngũ gia bì, lá sung, lá ổi, lá xoài, đinh lăng, càng cua, tía tô, lá mơ, lá cải… (Kênh 14), khoảng mấy chục loại lá tất cả.

Nhân cuốn thì có: bì heo, thịt heo, tôm

Nước chấm đặc biệt của riêng món gỏi lá Kon Tum được làm từ gạo nếp cho lên men đem ủ với tôm khô, thịt ba chỉ rồi xay nhuyễn với mẻ, sa tế cùng các gia vị khác.

Để ăn món này bạn chọn các loại rau, mỗi loại 1 vài cọng, cuốn thành cái phễu, rồi gắp nhân vào, cho thêm quả ớt, hột tiêu, muối hột, cuối cùng là chan nước chấm lên trên, há miệng thật to và nhai nhồm nhoàm. Nhớ nhe, đừng có ỏn ẻn mà cắn mấy phát nhỏ nhỏ, há miệng thật to, nhai hết 1 lần nó mới đã.

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênhMăng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

Cảm nhận của mình là món này khá lạ miệng do sự kết hợp của nhiều loại lá, đáng để thử. Tuy nhiên, có lẽ nó không đậm đà như mình mong muốn, nên cũng chỉ ăn thử cho biết thôi.

Kon Tum nói chung còn nhiều đặc sản, nhiều món ngon lắm nhưng lại hẹn lần sau trở lại, để lại khám phá, lại ăn no bể bụng tiếp. Chào tạm biệt bằng tấm ảnh đẹp hết hồn của mình chụp ở cầu treo Kon Klor nha, ahihi.

Măng Đen – lối về thị trấn buồn tênh

 

Tác giả: Huyền Trân | chuyenketunhungchuyendi.com

Rate this post

Viết một bình luận