LOÀI CÁ BIẾT BẮT CHUỘT
Có một loại cá nheo có khả năng bắt chuột. Về lý mà nói, cá không thể rời nước, chuột chỉ sống trên bờ, lại nhanh nhẹn, tinh ranh, việc cá nheo bắt chuột quả là chuyện không thể xảy ra.
Vậy thì, cá nheo đã bắt chuột thế nào?
Hóa ra, cá nheo ban đêm đi tìm kiếm thức ăn, nó bơi tới vùng nước cạn, nhô cái đuôi lên khỏi mặt nước, áp sát bờ không nhúc nhích, tỏa ra làn hơi tanh tanh thu hút đám chuột cũng đang tìm kiếm thức ăn trong đêm.
Cho dù đã đến gần dòng nước, nhưng cơ hội con chuột tiến lại gần hơn vẫn không nhiều. Con cá nheo vẫn cố chấp chờ đợi đến hôm sau.
Kể cả đêm nay không thấy, thì ngày mai cá nheo vẫn sẽ tới đây chờ đợi, thậm chí có lúc nó đã chờ đợi ròng rã 1 tháng.
Buổi tối, con chuột với cái bụng đói meo đi ra tìm kiếm thức ăn. Nó ranh ma dò theo làn hơi tanh, tìm tới chỗ cá nheo.
Nhưng nó vẫn không hề manh động mà trước tiên dùng móng vuốt khuấy động vài lần, thi thoảng lại chồm lên phía trước ngoạm 1 nhát thật mạnh, sau đó chạy đi thật nhanh, quan sát tình hình.
Thế nhưng cá nheo vẫn nhẫn nhịn chịu đau, không gây ra tiếng động. Cứ như thế con chuột thả lỏng cảnh giác, cho rằng con cá đã chết, bèn há miệng cắn vào đuôi cá nheo, dùng hết sức kéo nó lên bờ.
Lúc này cá nheo nắm lấy cơ hội, dùng hết toàn bộ sức mạnh, vẫy đuôi một cái lôi con chuột xuống dưới nước. Dưới làn nước bây giờ xảy ra trận chiến ác liệt, một mất một còn.
Ảnh minh họa.
Cá nheo phát huy thế mạnh dưới nước của nó, dùng hàm răng sắc nhọn như lưỡi cưa cắn vào chân con chuột, kéo nó xuống sâu hơn. Con chuột vô vọng, không thể thở dưới nước, vùng vẫy một hồi rồi chết ngạt, trở thành bữa ăn ngon cho cá nheo.
LỜI BÌNH
Câu chuyện cá nheo bắt chuột có hai điểm mấu chốt đáng lưu ý. Thứ nhất là tính nhẫn nại chờ đợi của con cá, thứ hai là sự chịu đựng cơn đau khi bị con chuột cắn.
Trong cuộc sống cũng có rất nhiều chuyện, tưởng chừng phi lý như cá nheo bắt chuột, nhưng cuối cùng ta vẫn có thể biến nó thành sự thực.
Mỗi chúng ta rồi cũng sẽ nhận ra rằng, năng lực là điều tiên quyết trên hành trình chinh phục mục tiêu của mỗi người.
Nhưng bên cạnh đó, cũng không bao giờ được xem nhẹ tinh thần nhẫn nại theo đuổi mục tiêu, cũng như khả năng chịu đựng gian nan và đau thương trên con đường đến đỉnh vinh quang.
Bên cạnh đó, câu chuyện cũng cho chúng ta thấy, đừng vội an tâm cho rằng những chuyện phi lý sẽ không thể xảy ra mà mất đi sự cảnh giác cao nhất, để rồi phải trả giá đắt như con chuột kém may mắn kia.
Sự thận trọng là không bao giờ thừa, nếu như bạn không muốn sụp đổ trước khi gặt hái thành công.
SỰ KHÁC NHAU GIỮA TRÍ TUỆ VÀ THÔNG MINH
Đây là câu chuyện xảy ra trong một trại tạm giam.
Trại tạm giam có cả thảy 10 buồng, mỗi buồng một thùng đựng cơm, ăn hết cơm thì thùng của buồng nào buồng đó được mang đi rửa.
Thế nhưng 10 cái thùng giống hệt nhau, không đánh mã số. Vậy nên, cái thùng mang rửa hôm nay rất có thể sẽ không phải là cái bạn dùng vào hôm sau.
Có người rất khôn lanh, mang thùng đi rửa, chỉ cọ cọ vài đường coi như xong. Vì nghĩ rằng dù gì hôm sau cũng không phải mình dùng, rửa sạch sẽ cũng để làm gì đâu? Như thế có phải thông minh?
Nào ngờ đâu, những người rửa 9 chiếc thùng còn lại cũng khôn lanh như vậy. “ý tưởng lớn” gặp nhau! Chẳng thế mà họ đều phải dùng mãi những cái thùng cơm chưa từng được rửa sạch…
Nếu là người ngốc, không biết giở mánh lới, họ sẽ thật thà mang đi rửa kĩ càng, mọi người đều được dùng thùng sạch.
Đổi lại nếu là những con người có trí tuệ, họ cũng vẫn chăm chỉ cọ sạch thùng cơm như thế, cho dù rành rọt mấy thứ mánh khóe cũng không thèm lôi ra sử dụng.
Vấn đề đặt ra ở đây là, như thế có khác nào cách làm của người có trí tuệ và kẻ ngu giống hệt nhau? Tại sao cho rằng kẻ ngốc hoặc người có trí tuệ làm tốt công việc cọ rửa thùng, còn người thông minh thì lại không?
Trong một bộ phim điện ảnh nào đó có một hình ảnh ví von, cảnh giới mà bạn có thể nhìn thấy xa 1m, cảnh giới mà tôi nhìn thấy xa 2m, còn cảnh giới mà Đức Phật có thể thấy là vô cùng.
Tranh minh họa.
Người ngốc chỉ biết cặm cụi làm việc, kẻ thông minh biết ứng biến linh hoạt, còn người có trí tuệ không những biết ứng biến mà quan trọng hơn họ biết chọn lọc những điều mình nên làm.
LỜI BÌNH
Người thông minh để ý tới lợi ích trước mắt, người trí tuệ lại trăn trở về những sự lựa chọn.
Thông minh là một loại suy tính, còn trí tuệ lại là một phẩm giá.
Thông minh quyết định bạn có thể đi được bao nhanh, còn trí tuệ quyết định bạn đi được bao xa.