Truyện ngụ ngôn Rùa và Thỏ
Truyện Rùa và Thỏ là câu chuyện ngụ ngôn nổi tiếng khắp thế giới, kể về cuộc thi chạy giữa Rùa và Thỏ, cũng là bài học cho những ai coi thường đối thủ.
Một buổi sáng trời mát mẻ, bên bờ hồ trong xanh, Rùa đang hì hục tập chạy.
Thỏ đi qua, nhìn thấy vậy thì phá lên cười, nhạo báng:
– Cậu nên thôi cái việc vô ích ấy đi. Khắp cả khu rừng này, ai chả biết họ nhà cậu là giống loài chậm chạm nhất.
Rùa ngẩng lên, đáp:
– Tôi tập chạy cho khỏe.
Thỏ nói:
– Tôi nói thật đấy! Dù cậu có dành cả đời tập chạy, cũng không bao giờ theo kịp được tôi.
Rùa bực mình vì vẻ ngạo mạn của Thỏ, trả lời lại:
– Nếu vậy tôi với anh thử chạy thi xem ai trong chúng ta sẽ về đích trước.
Thỏ phá lên cười, bảo rằng:
– Sao cậu không rủ Sên thi cùng ấy. Chắc chắn cậu sẽ thắng!
Rùa nói chắc nịch:
– Anh đừng có chế giễu tôi. Chúng ta cứ thử thi xem sao. Chưa biết ai thua cuộc đâu!
Thỏ nhíu mày, vểnh đôi tai lên tự đắc:
– Được thôi! Tôi sẽ cho cậu thấy
Rùa và Thỏ quy ước lấy gốc cây cổ thụ bên kia hồ làm đích rồi cả hai vào vạch xuất phát.
Thỏ vẫn ngạo nghễ:
– Tôi chấp cậu chạy trước nửa đường luôn đấy!
Biết mình chậm chạm, Rùa không nói gì, chỉ tập chung dồn sức chạy thật nhanh.
Thỏ nhìn theo mỉm cười, vỗ tay cổ vũ Rùa.
Thỏ nghĩ: “Giờ mà chạy có thắng cậu ta cũng chả vẻ vang gì. Để lúc nào Rùa gần tới nơi, mình phóng lên cán đích trước càng khiến cậu ta nể phục.”
Thế là Thỏ nhởn nhơ gặm cỏ, đuổi theo vui đùa cùng lũ bướm ven đường. Mải chơi, Thỏ quên mất cả cuộc thi.
Thỏ đang khoan thai nằm lim dim ngắm bầu trời trong xanh, mây trôi nhè nhẹ. Bỗng bật dậy nhớ tới cuộc thi. Ngước đầu lên thì Rùa đã gần tới đích. Thỏ cắm đầu cắm cổ chạy miết nhưng không kịp nữa. Rùa đã cán đích trước Thỏ một đoạn đường dài.
Câu chuyện Rùa và Thỏ – Truyện ngụ ngôn La Phông-ten
– TruyenDanGian.Com –
Truyện về tình bạn Rùa và Thỏ
Truyện về tình bạn Rùa và Thỏ của tác giả Vũ Duy Thông sẽ cho các bé thấy được thế nào mới là một người bạn tốt thực sự trong những phút hoạn nạn.
Đoạn 1: Thỏ và những người bạn
“Tờ rắc, tờ rắc, tắc …tùng”, Thỏ vừa đi vừa hát.
Đang đi, nó chợt thấy có một con bướm bay nhởn nhơ trên mấy bông hoa vàng tươi bên đường. Con bướm mới đẹp chứ, chưa bao giờ Thỏ gặp con bướm đẹp đến thế. Thỏ rón rén đến gần khóm hoa, chộp thật nhanh. Hụt rồi! Con bướm khôn ngoan bay vút lên rồi vòng lại, đậu ngay bụi hoa bên cạnh.
Mải mê đuổi bướm, chẳng may cậu sa xuống một cái hố. “Cứu tôi với”, Thỏ hoảng hốt kêu lên.
Gần đấy, có Sóc đang mải nhằn hạt dẻ. Nghe tiếng Thỏ, Sóc vểnh tai nghe ngóng. “Anh bạn Thỏ của mình gặp nguy rồi”, Sóc nghĩ bụng thế và liền nhảy xuống một cành cây mọc là là sát miệng hố.
– Cậu thò đuôi xuống cho tớ bám lên nào! – Thỏ bảo Sóc.
– Ừ, phải đấy! – Sóc vẫn chuyển trên cành – Nhưng nhỡ cậu nặng hơn, lại kéo tuột cả tớ xuống hố nữa thì sao? Cậu mà mắc trên cành cây có hơn không, tớ sẽ giúp cậu xuống đất được ngay. Thôi được, để tớ đi gọi bạn Hươu.
Nói xong, Sóc nhảy đi tìm Hươu. Thấy Hươu, Thỏ mừng lắm. Nó bảo:
– Cậu lùa sừng xuống đây cho tớ bám và trèo lên với.
Hươu cúi đầu, định lùa sừng xuống hố, nhưng rồi nó nghĩ lại:
– Sừng của tớ mới thay, còn yếu lắm, nhỡ gãy mất thì sao? Thôi, chịu khó chờ một lúc, tớ đi gọi Chồn Xám.
Trên đường đi tìm Chồn Xám, Hươu gặp Rùa Đá. Rùa Đá hỏi:
– Chạy đi đâu mà vội thế?
– Thỏ sa xuống hố. Tớ đi tìm Chồn Xám tới cứu đây.
Rùa Đá chưa kịp hỏi thêm gì thì Hươu đã chạy biến.
Một lúc sau, Chồn xám đến, Thỏ liền bảo:
– Cậu đào hang cho tớ lên nhé!
– Rầy rà quá nhỉ! – Chồn Xám lắc đầu – mấy hôm nay, tớ bị chứng nhức đầu, đêm nằm chẳng ngủ được. Đào đất bây giờ khéo ốm to, mẹ tớ mắng. Cậu cứ yên trí, tớ đi tìm bạn Voi Nhỡ.
Đoạn 2: Truyện về tình bạn của Rùa và Thỏ
Chờ mãi không thấy Voi Nhỡ, các bạn đang sốt ruột thì anh em Rùa Đá kéo đến. Các bạn ấy vốn chậm chạp lại không biết đường. Vừa đến nơi, anh em nhà Rùa Đá liền bám đuôi nhau, thả người xuống hố làm một cái thang. Cái thang của anh em nhà Rùa thì khỏi phải nói. Phóc một cái, Thỏ đã nhảy lên khỏi hố.
Trên mặt đất, Sóc đang hoa chân múa tay, xoay người đủ bốn phía:
– Các cậu thấy chưa, tớ là người đầu nghe tiếng Thỏ kêu cứu.
– Tớ chạy đi tìm Chồn Xám đến là vất vả! – Hươu vừa thở phì phò vừa nói chen.
– Tớ nghĩ ngay đến Voi Nhỡ. – Chồn xám quật đuôi đen đét xuống đất, nói liền láu – Cậu Voi nhỡ ấy à, chỉ việc thả vòi xuống hố là nâng bổng được Thỏ lên, cần gì phải đào hang cho mệt.
– Chà, chạy đến đứt cả hơi! – Voi Nhỡ bây giờ mới tới, cũng cố lách vào đám đông, người lắc lư như bị đau lưng.
Chúng mải cãi nhau đến nỗi khi Rùa đá từ dưới hố gọi to “Các cậu kéo bọn mình lên cho nhanh nào” thì đâu chỉ mỗi mình Thỏ nghe tiếng. Nó phải mang hết sức mới kéo nổi cái thang Rùa lên. Rùa và Thỏ chào nhau và anh em Rùa Đá liền lẩn vào trong lá khô, trở về nhà chúng dưới khe núi.
“Tờ rắc, tờ rắc, tắc…tùng”. Thỏ lại vừa đi vừa hát. Đến lúc này mà cuộc tranh cãi của các bạn Sóc, Hươu, Chồn Xám và Voi Nhỡ vẫn còn đang ầm ĩ.
Câu chuyện Rùa và Thỏ – Vũ Duy Thông
– TruyenDanGian.Com –