Xã hội hiện đại đòi hỏi con người phải hiện đại, ngược lại những con người hiện đại sẽ xây dựng nên một xã hội hiện đại.
Vẫn còn nhiều quan điểm khác nhau về phụ nữ hiện đại.
Thế nhưng quan niệm như thế nào về người phụ nữ hiện đại lại không giống nhau ở từng người. Có người cho rằng, người phụ nữ hiện đại là người biết ra ngoài kiếm được thật nhiều tiền, có địa vị kinh tế, chính trị rõ ràng trong xã hội.
Họ còn phải biết ăn mặc sang trọng với những bộ cánh đắt tiền, biết trang điểm thật quyến rũ, lái xe ô tô, đi quán bar, uống bia rượu như nước giải khát, tự do bản thân, ngôn luận và sẵn sàng làm mẹ đơn thân hoặc ly dị chồng khi người đàn ông đó không hoàn hảo như họ tưởng.
Có thể những quan điểm đó là đúng với nhiều người, riêng với tôi, tôi có cách quan niệm khác hơn một chút.
Tôi tốt nghiệp đại học và có gia đình sau đó một năm. Tôi tiếp tục được chồng nuôi học lên thạc sĩ khi con lên hai tuổi. Với bấy nhiêu kiến thức và thời gian ngồi trên ghế giảng đường, thư viện, nhà sách, các quầy báo chí, tôi tự tin khẳng định tôi không là người lạc hậu. Nhưng cũng bấy nhiêu thời gian sống cuộc sống gia đình đã giúp tôi nhận ra rằng gia đình mới là tất cả những gì tôi có và cần có.
Lịch trình của tôi mỗi ngày gồm cho con ăn, đi chợ, giặt giũ áo quần, lau dọn nhà cửa, vệ sinh đồ chơi cho con, nấu ăn, dọn rửa, chăm con ngủ tắm vệ sinh, và một khoảng thời gian nhỏ ít ỏi để học, lên mạng tìm hiểu thông tin, viết lách một vài thứ cộng tác các trang báo mạng, tạp chí kiếm thêm thu nhập.Một khoảng nhỏ để yêu chồng và đưa con ra ngoài mỗi tuần. Vậy là hết, tôi như quay cuồng cả ngày, thậm chí có nhiều hôm đến tận một hai giờ sáng vẫn còn ngồi trên máy làm việc. Vậy thời gian đâu để các chị có thể ra ngoài kiếm nhiều tiền và một địa vị chính trị xã hội vững bền vậy nhỉ?
Tôi có thể cho tất cả đồ vào máy giặt nhưng tôi không có thứ máy có thể thu gom chúng lại, xếp cất hoặc làm thẳng chúng rồi treo ngăn nắp trong ngăn tủ. Tôi không có thứ máy để đi chợ nấu cơm cho chồng con mỗi ngày. Người ta lại bảo, ra tiệm ăn vậy, thời gian để làm nhiều thứ có ích hơn. Vậy quyền lợi của một người phụ nữ trong gia đình bị tước bỏ ư! Và bữa cơm hạnh phúc của một gia đình bị đổi thành tiền ư!
Các chị lại bảo như thế mới cần sự bình đẳng, cụ thể là sự đỡ đần của chồng. Tôi đồng ý quan niệm này nhưng tôi không thể làm được điều đó khi mà chồng tôi đang cố gồng vai gánh đỡ trách nhiệm nuôi sống cả gia đình. Nếu có ai đó nhìn vào gia đình, thường họ sẽ bảo thằng đàn ông đó đúng là đồ bỏ đi khi mà không thể lo nỗi cho gia đình một chỗ chui ra chui vào đàng hoàng. Mấy ai bảo rằng do người phụ nữ trong nhà không kham nổi vấn đề kinh tế cho cả gia đình. Vậy nếu bắt anh ấy phải làm việc nhà cùng vợ như nấu cơm, giữ con, quét nhà,… há chẳng phải vì lợi ích bản thân mà tạo nên sự bất công cho chồng hay sao.
Lại chưa kể, đàn ông cần ở phụ nữ sự dịu dàng, thứ mà họ không có. Ngược lại, phụ nữ thiếu cái quản đại, rộng lớn, mạnh mẽ của đàn ông. Ông bà ta có câu “Đàn ông nông nổi giếng khơi, đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu”. Câu nói ấy cấm có sai, dù có sâu sắc đến đâu thì phụ nữ vẫn không thể thoát khỏi cách tính chi li, tiểu tiết, cách tính không có trong từ điển kinh tế.
Cũng cần phải thấy, không ít chị em phụ nữ khi làm ra tiền nhiều hơn chồng mình lại nãy sinh bản tính xem thường người đàn ông cùng chăn gối mà không cần biết họ có vai trò gì trong gia đình. Sự đổ vỡ bắt đầu từ đây. Trong khi người đàn ông thường tỏ ra vô cùng biết ơn mỗi khi vợ nấu cho gia đình bữa ăn ngon, nhà cửa tinh tơm hay chỉ đơn giản là làm sạch chiếc áo sơ mi cho họ.
Còn phải thấy đến bao chuyện khác mà không thể thiếu đôi tay phụ nữ như lo phải không bên nhà chồng, chăm sóc bố mẹ chồng, lo ngày ông ngày bà, cố gắng làm tốt công việc nữ công gia chánh để còn có thể nấu được bữa cơm tơm tất dâng lên tổ tiên ngày tết, ngày kỵ. Vậy là hai bốn tiếng đồng hồ một ngày, bảy ngày trong tuần chừng như kín lịch.
Tôi không phủ nhận đã có rất nhiều phụ nữ làm nên kỳ tích như tổng thống Hàn Quốc, Ngoại giao Mỹ Hillary Clinton, giám đốc này, chủ tịch tập đoàn kia. Nhưng tôi không giám khẳng định họ là người phụ nữ hạnh phúc. Tôi không hiểu họ lấy thời gian đâu ra hay họ tài giỏi đến mức nào để vừa thu xếp trọn vẹn việc xã hội và gia đình. Liệu họ có thật sự hạnh phúc, được gì và mất gì sau tất cả? Và nếu họ có thể chu toàn tất cả kiểu “giỏi việc nước đảm việc nhà” thì tôi giơ cả hai tay bái phục họ.
Với tôi, tôi chỉ có thể làm tròn việc nước hoặc tròn việc nhà mà không có sự song song toàn vẹn cả hai. Tôi yêu chồng, yêu con và tôi không thể hi sinh họ để có được danh vọng, tiền tài. Có thể tôi không có gì cả, tôi không biết lái ô tô, không có biệt thự sang trọng, chưa từng bước chân vào quán bar, khoác bộ cánh đắt tiền nhưng tôi không oán thán nếu có thể đổi lại cho tôi tình yêu của chồng, sự hiếu thuận, ngoan ngoãn của con.
Vì thế, người phụ nữ hiện đại trong quan niệm của tôi không nhất thiết phải là bà này, bà nọ gì đó mà phải là người không bỏ quên gian bếp, gia đình của mình đồng thời cũng đừng để mình lạc hậu về kiến thức là đủ.
Phù Du Đêm Đông