Tổng Hợp Truyện Thai Giáo Cho Bé Tháng Thứ 6,7,8,9 Giúp Con Thông Minh
Nguyễn Thị Thùy
Kể truyện thai giáo cho thai nhi nghe là phương pháp thai giáo phổ biến thời hiện đại. Vừa giúp con thông minh hơn, vừa tạo sự gắn kết chặt chẽ giữa mẹ và con.
Truyện thai giáo cho bé là một trong những phương pháp thai giáo được rất nhiều mẹ hiện đại áp dụng. Mẹ luôn mong muốn con sinh ra sẽ có một khởi đầu hoàn hảo nhất cũng như mong muốn có sự gắn kết, tương tác giữa mẹ và bé ngay từ khi con còn nằm trong bụng mẹ.
Đã có nghiên cứu chỉ ra rằng, chính giọng nói của mẹ sẽ giúp thai nhi phát triển thông minh hơn chứ không phải âm nhạc. Vì thế, mẹ hãy chăm chỉ tâm sự, kể chuyện thai giáo cho bé từ tháng 6, truyện thai giáo tháng thứ 7, truyện thai giáo tháng thứ 8, truyện thai giáo cho be tháng thứ 9 nhé!
Khi nào mẹ có thể kể chuyện thai giáo cho thai nhi?
Thời điểm thích hợp nhất mẹ có thể kể chuyện thai giáo cho bé là vào khoảng tuần thứ 23 của thai kì ( tháng 6, tháng 7, tháng 8. tháng 9). Lúc này bé đã có thể nghe thấy mọi âm thanh rõ ràng. Thậm chí, bé còn có thể phản ứng lại với những gì mình nghe được bằng cách di chuyển hay giật mình.
Mẹ và bé ở cùng nhau cả ngày lẫn đêm. Do đó, bé có thể nghe được mẹ nói rất nhiều, tiếng nói của mẹ cũng có thể truyền đến tai bé dễ dàng và “trọn vẹn” hơn. Đó cũng chính là lý do giúp bé nhận ra mẹ ngay sau khi được sinh ra.
Những câu chuyện thai giáo tháng 6, tháng 7, tháng 8, tháng 9 cho bé thông minh
Dưới đây là tổng hợp một số câu chuyện thai giáo giúp bé thông minh hơn.
Truyện thai giáo: “Thỏ trắng tốt bụng”
Dạo này muông thú trong rừng buồn ơi là buồn, bởi chúng vừa nhận được thiệp mời dự sinh nhật của sói xám. Tất cả đều lo lắng vì chẳng biết nên tặng quà gì cho sói xám. Các loài vật bàn bạc với nhau.
Chó bảo “Tặng một khúc xương đi, sói xám thích ăn xương nhất”.
Dê núi bảo “Tặng bánh ga tô thì hơn”…
Cứ thế, mỗi người một câu. Bỗng khỉ con thông minh lên tiếng “Hay là tặng một bạn thỏ trắng đi”.
“Hả? Cậu nói gì?”. Mọi người kêu to “Cậu điên rồi ư? Sói xám sẽ ăn thịt thỏ trắng mất”. Khỉ cười đáp “Đừng lo, ý tớ là tặng một bạn thỏ trắng tốt bụng ấy”.
Sáng hôm sau, sói xám vừa mở cửa đã thấy một hộp quà xinh xắn trước mắt. Sói vội mở ra xem. A! Bên trong là một chú thỏ trắng mập mạp trắng muốt, trước ngực treo tấm biển viết dòng chữ “Thỏ trắng tốt bụng”.
Thỏ trắng tốt bụng – truyện thai giáo cho bé trong bụng mẹ
“Tốt bụng gì mà tốt bụng, cứ làm món ăn sáng cho ta là tốt rồi”. Nói đoạn sói há miệng định ngoạm thịt thỏ trắng.
“Em chào anh sói xám ạ”, thỏ trắng bỗng cất lời.
“Mi vừa gọi ta là anh hả?”, sói nhìn thỏ, tưởng mình nghe nhầm.
“Vâng ạ, anh sói xám ơi, em là thỏ trắng tốt bụng”.
Sói nhìn kĩ thì phát hiện ra trước mặt mình không phải là một chú thỏ thực sự, mà là một chú thỏ đồ chơi biết nói.
“A, thỏ con đáng yêu quá. Còn gọi mình là anh sói xám nữa cơ đấy”. Sói nhìn một hồi rồi bế thỏ trắng lên.
Bỗng thỏ trắng cất lời “Anh dễ thương quá, em quý anh lắm!”
Sói nghe thế liền bật khóc vì xúc động. Nó vừa khóc vừa nói “Mi… mi đang nói với ta phải không? Chưa từng có ai khen ta, yêu quý ta bao giờ”
“Có sao đâu! Chỉ cần anh quan tâm đến mọi người, không làm điều xấu, chắc chắn sẽ có rất nhiều người yêu quý anh”, thỏ bảo.
Sói gật đầu cái rụp. Từ đó, ngày nào sói cũng ở bên thỏ trắng.
Thỏ trắng tốt bụng rất biết quan tâm đến mọi người. Thấy bà dê núi chở một bó cỏ cho, thỏ hỏi “Bà dê núi ơi, bà có mệt không?”. Sói nghe thấy vội chạy lại giúp bà chở cỏ về nhà.
Thấy gấu xám bị ngã gãy chân, thỏ bảo “Anh gấu đừng khóc nữa, để em giúp cho đỡ đau nhé”. Sói lại vội cùng thỏ giúp gấu băng bó vết thương… Dần dần mọi người đều công nhận là sói xám đã trở nên tốt bụng rồi.
Một năm sau, lại đến sinh nhật sói. Lần này sói không gửi thiệp mời cho ai mà chỉ đón sinh nhật cùng thỏ trắng. Bỗng chuông cửa reo “kính coong”. Sói ra mở cửa, các loài vật trong rừng đều có mặt đông đủ. Họ chúc mừng sói “Chúc sói xám sinh nhật vui vẻ!” rồi ôm sói cùng múa hát. Lúc ấy, lòng sói thật ấm áp, nó thấy mình là kẻ hạnh phúc nhất trên đời.
Truyện thai giáo: “Ba chú bướm”
Những câu chuyện thai giáo cho thai nhi
Dưới giàn hoa tường vi rực rỡ là nơi ở của rất nhiều loài bướm. Ở đó có ba chú bướm nhỏ là bướm vàng, bướm trắng và bướm hồng. Ba chú là anh em họ của nhau, lúc nào cũng yêu thương, khăng khít. Bất kể nơi nào có bướm vàng thì người ta cũng thấy có mặt hai chú bướm còn lại. Bố mẹ của cả ba rất yên tâm.
Một hôm, cả ba anh em đang nô đùa trên các khóm hoa thì trời bất ngờ đổ mưa. Thấy ở gần đó có một bông hoa Lily màu hồng thật to, ba chú bướm bay đến nhờ giúp đỡ:
Chào cô, bọn cháu bị ướt mưa, không thể bay được nữa. Cô cho bọn cháu trú dưới cánh hoa của cô một lát nhé?
Ôi, cô là hoa Lily hồng. Cô chỉ cho bướm hồng trú thôi.
Bướm hồng nghĩ đến chuyện hai người anh em trắng và vàng của mình không có nơi trú ngụ liền từ chối ngay, bay đi nơi khác.
Được một quãng ngắn, cả ba nhìn thấy một bông hoa tulip vàng rực rỡ, bèn ngỏ lời nhờ giúp đỡ:
Chúng cháu chào bác tulip. Bác có thể cho ba anh em cháu trú một lát cho đôi cánh khô lại sẽ bay đi ngay không ạ?
Hoa tulip từ chối ngay:
Tôi màu vàng nên chỉ thích những người bạn cùng màu với mình thôi. Còn lại hai bạn bướm trắng và hồng đi nơi khác trú nhé!
Bướm trắng và bướm hồng đẩy bướm vàng vào bông hoa nhưng nó lắc đầu không chịu. Nó quyết tâm không bỏ rơi anh em.
Ba chú bướm lại tiếp tục bay đi tìm nơi trú mưa. Lần này thì cả ba chú trông thấy một bông hồng trắng muốt. Cả bọn lại lên tiếng nhờ giúp đỡ, nhưng cô hồng trắng cũng không thể giúp vì cánh hoa của cô quá bé. Thế là cả ba chú bướm đành phải nép vào nhau đứng dưới trời mưa to.
Bác mặt trời nấp sau đám mây đã chứng kiến toàn bộ câu chuyện. Cảm động trước sự gắn bó của ba chú bướm nên bác cố vén màn mây để chiếu những tia nắng ấm áp vào chỗ bọn trẻ. Chẳng mấy chốc, mưa tạnh và cánh bướm đã được hong khô.
Truyện thai giáo: “Bồ câu chăm chỉ”
Bồ câu chăm chỉ
Sáng sớm, gà trống tựa chiếc đồng hồ báo thức, gáy ò ó o đánh thức mọi người dậy. Bồ câu cũng tỉnh giấc. Tối qua mưa rất to, làm sập ngôi nhà cũ của bồ câu nên hôm nay nó định xây ngôi nhà mới.
Bồ câu bay đi bay lại mới tìm thấy một cái cây tạm được, thân cây cao lớn thẳng tắp, cành cứng cáp xù xì, lá xum xuê. Nó nghĩ: “Xây nhà ở đây rất ổn đấy!”.
Thế là nó bắt đầu bận rộn tha cành cây về xây nhà.
Ruồi thấy vậy bèn bay tới mỉa mai: “Cậu đúng là chẳng biết tận hưởng cuộc sống gì cả! Nhìn tớ đây này, ngủ trong nhà lợn lười, gió không đến mặt mưa không vào đầu, suốt ngày ăn no rồi chơi, rõ là thoải mái!”.
Bồ câu liếc ruồi một cái vẻ coi thường rồi tiếp tục công việc.
Được bồ câu chỉ bảo, lợn lười cũng bắt đầu chăm chỉ. Cậu quét tước nhà cửa sạch sẽ, treo rèm cửa đẹp đẽ. Thế là ruồi không vào nhà lợn được nữa.
Trời lại mưa, ruồi chẳng có nhà mà về, hoảng hốt chạy khắp nơi, ướt sũng, run rẩy. Còn bồ cây đã xây xong nhà. Con nghe kìa, nó đang ca hát rất vui vẻ trong ngôi nhà mới đấy.
Truyện thai giáo: “Cầu rắn hoa xinh đẹp”
Cầu rắn hoa xinh đẹp
Sáng hôm ấy trời trong veo. Ông mặt trời đã trèo lên đỉnh núi từ lâu rồi. Ốc sên thấy trời đẹp bèn ra ngoài dạo chơi.
Sên vừa hát vừa chầm chậm bò đến bên lạch nước. Ối, sên hoảng hốt kêu lên, làm sao qua nổi con sông lớn thế này bây giờ?
Ốc sên loanh quanh trên bờ định bụng tìm một cây cầu hoặc một chiếc thuyền để qua sông, nhưng tìm mãi mà chẳng thấy.
Cậu buồn rầu ngồi trên bờ thở ngắn than dài.
Chú rắn hoa nghe thấy tiếng than thờ của ốc sên tự nhủ: Mình sẽ giúp ốc sên qua cầu. Thế là rắn hoa lặng lẽ bò đến, nằm thẳng đơ trên lạch nước thành một chiếc cầu.
Ốc sên đang lo lắng bỗng ngạc nhiên: Sao tự nhiên lại có một chiếc cầu chạm trổ hoa văn đẹp ơi là đẹp ở đây thế này nhỉ?
Ốc sên mừng rỡ trèo lên cầu để sang bên kia sông. Rắn hoa thấy ốc sên bò trên người mình cứ nhột nhột, nhột đến mức muốn lăn lộn ngay trên bãi cỏ cho đỡ nhột. Nhưng rắn hoa biết, nếu mình cử động thì ốc sên sẽ rơi xuống nước mất.
Ốc sên bò đến chỗ đầu rắn hoa thì bỗng nảy ra một ý: Mình phải đánh dấu lại để khi về khỏi lạc đường. Thế là cậu vẽ một đường lên mũi rắn hoa. Rắn hoa khó chịu quá và rất muốn hắt xì. Nhưng nếu làm vậy, ốc sên sẽ rơi xuống nước mất.
Ốc sên qua cầu rồi bò đi xa dần. Rắn hoa vội trườn vào thảm cỏ, vừa cười lăn lộn vừa hắt xì.
Trời dần tối, ốc sên phải quay về nhà. Rắn hoa lại lặng lẽ nằm thẳng ra bắc cầu cho ốc sên đi. Nhờ có ký hiệu đã đánh dấu, ốc sên nhanh chóng tìm thấy cây cầu. Cậu vui vẻ bò qua rồi vừa hát vừa trở về nhà.
Truyện thai giáo: “Nàng tiên mưa”
Hôm nay, Vịt con được mẹ cho ra sông tắm mát. Vịt con thích lắm. Vịt con đằm mình trong dòng nước. Những giọt nước bé tí xíu tinh nghịch rủ nhau trèo lên lưng, lên đầu Vịt con rồi lại lăn xuống mặt nước.
Truyện thai giáo cho bé trong bụng mẹ
Bỗng nhiên, một giọt nước bé tí xíu chạy đến ghé vào tai Vịt thì thầm: “Vịt con ơi! Chúng tôi chào bạn, chúng tôi sắp phải đi xa đây”. Vịt con ngơ ngác nhìn những giọt nước biến thành hơi bốc lên trời như những nàng tiên cất cánh bay.
Ông Mặt Trời cười càng lúc càng tươi, ánh nắng ngày càng gay gắt hơn. À! Thì ra ánh nắng của ông Mặt Trời chiếu xuống mặt sông làm những hạt nước biến thành hơi. “Nhưng hơi nước bốc lên trời để làm gì nhỉ?” – Vịt con vừa đi về vừa nghĩ.
Chiều nay, những đám mây đen kéo về che lấp cả một khoảng trời rộng lớn. Từ trong đám mây, những giọng nói quen thuộc cất lên:
– Vịt con ơi, có thấy chúng mình không? Chúng mình là những hạt nước bé xíu từ sông, từ biển cả đấy!
– Các bạn ở đâu? – Vịt con hỏi.
– Chúng tôi ở trên những đám mây đen nặng trĩu này này. Từ những hơi nước bốc lên, chúng tôi kết bạn thân với nhau tạo thành mây đấy!
– Vậy các bạn có xuống mặt đất và trở lại thành những hạt nước bé xíu được nữa không? – Vịt con lại hỏi.
– Có chứ! Chúng tôi sắp gặp lại bạn để cùng nhau đùa nghịch đấy!
Đúng lúc đó thì chị Gió ào tới làm những chiếc lá vàng rơi đầy một góc sân nhà Vịt con, những tia chớp ngang trời lóe lên. Thế là trận mưa rào chiều nay đã đổ xuống. Lộp bộp! Lộp bộp! Âm thanh vang lên như bản nhạc giao mùa. Vịt con ngắm nhìn và cảm thấy rất sung sướng.
Cơn mưa ngớt dần, bầu trời sáng hẳn ra. Những đám mây đen biến đâu mất. Vịt con lạch bạch chạy ra luống rau mới trồng hôm trước: “Ôi chao! Sao những ngọn rau xanh mởn lạ lùng thế này!”. Vịt con chạy ào tới, dang đôi cánh nâng niu những giọt nước. Vịt con thì thầm: “Sao các bạn lại thành mưa được thế?”.
– Vịt con biết không? Hơi nước bốc lên trời tạo thành những đám mây đen. Khi gặp không khí lạnh, những đám mây tụ lại thành mưa rơi xuống mặt đất và chúng tôi lại trở thành những hạt nước bé xíu đấy! – Những hạt nước thi nhau kể với Vịt con.
– Ôi, hay quá! – Vịt con reo lên – Vậy thì từ nay, Vịt con sẽ không gọi các bạn là những hạt nước bé xíu nữa đâu mà sẽ gọi các bạn là những “nàng tiên mưa” nhé! Các bạn có thích không?
Truyện thai giáo: “Cây cầu”
Cây cầu
Ngày xưa, có hai anh em làm nghề nông sống kế cận nhau, nhưng bỗng trở nên bất hòa với nhau. Sự bất hòa lần này là nghiêm trọng nhất sau 40 năm sống gần nhau. Họ từng cho nhau mượn nông cụ, giúp nhau trong việc cầy cấy và chia sẻ hoa màu khi cần thiết. Nhưng sự giúp đỡ lẫn nhau bắt đầu tan rã. Câu chuyện bắt đầu bằng một sự hiểu lầm nhỏ và dần trở thành sự hiềm khích lớn với những lời lẽ nặng nề qua lại và cả tuần không nói chuyện với nhau.
Vào một buổi sáng, có tiếng gõ cửa nhà người anh lớn. Người anh ra mở cửa thì thấy một người đàn ông với thùng đồ nghề thợ mộc. Ông ta hỏi, “Tôi đang tìm việc làm. Không biết ông có cần làm vài chuyện đó đây trong nhà không? Tôi có thể giúp ông.”
Người anh nói, “Được! Tôi có một việc cho ông. Ông thấy nông trại bên kia con rạch không? Đó là hàng xóm của tôi, thực ra, hắn là em trai tôi và chúng tôi không hợp nhau. Tuần trước, nó đào một con rạch để dẫn nước vào nông trại của nó. Nhưng cuối cùng lại là con rạch rất rộng để phân chia giữa hai nông trại và tôi chắc chắn rằng nó làm vậy chỉ để trêu tức tôi. Tôi muốn ông đóng cho tôi một cái gì đó để tôi không phải đứng ở đây và nhìn thấy khuôn mặt của em tôi ở bên kia.”
Người thợ mộc nói: “Tôi nghĩ tôi hiểu vấn đề. Tôi có thể làm một cái gì đó mà ông sẽ hài lòng.” Người anh cần phải ra ngoài phố để mua ít vật dụng nên anh ta vội vã giúp cho người thợ mộc có được những vật liệu sẵn sàng, rồi anh ta rời khỏi nhà. Người thợ mộc làm việc vất vả cả ngày với việc đo đạc, cưa gỗ và đóng đinh.
Khi chiều đến, người anh về đến nhà và người thợ mộc cũng vừa làm xong công việc. Đôi mắt của người anh xoe tròn và mồm há hốc ra khi nhìn thấy công việc của người thợ mộc. Đây không phải là những gì người anh đã nghĩ đến hoặc tưởng tượng ra. Đây là một cây cầu dài bắc ngang qua con rạch! Một công trình rất công phu với hai hàng thành cầu xinh đẹp. Và trước sự ngạc nhiên của người anh, người em trai bên kia con rạch đang đi đến với nụ cười rạng rỡ để gặp anh ta với đôi cánh tay rộng mở.
Người em nói, “Anh thực sự rất tốt bụng và khiêm tốn! Sau mọi việc em đã làm cho anh, anh vẫn tỏ ra cho thấy quan hệ máu mủ không bao giờ có thể bị phá vỡ! Em thật lòng xin lỗi vì những gì em đã làm.” Sau đó, hai anh em quay sang thấy người thợ mộc đang dọn dẹp đồ nghề để rời đi. Người anh nói, “Xin khoan đi! Ông hãy ở lại một vài ngày. Tôi còn rất nhiều việc khác cho ông.”
Người thợ mộc trả lời, “Tôi rất muốn ở lại, nhưng tôi vẫn còn nhiều cây cầu khác để xây!”
Truyện thai giáo: “Làm tốt sẽ nhận lại điều tốt”
“Khi con có khả năng giúp đỡ người khác, đừng để cơ hội đó vuột đi. Những việc làm tốt sẽ luôn luôn quay trở lại đền đáp con.”
Những câu chuyện thai giáo cho thai nhi
Ngày xưa, trong lúc Thần Shree Krishna và vị anh hùng Arjun đi dạo quanh thành phố, họ thấy một giáo sĩ nghèo đang đi ăn xin. Arjun cảm thấy thương hại và đã cho ông ta một cái túi bên trong có 100 đồng tiền vàng. Vị giáo sĩ mừng rỡ và cảm ơn Arjun rối rít. Rồi ông lên đường đi về nhà. Trên đường về, ông thấy một người ăn xin khác. Thay vì dành ra một hoặc hai đồng để giúp người đó, ông ta làm ngơ bỏ đi. Nhưng rủi thay, một lúc sau đó, ông bị một tên cướp chạy tới giựt mất túi tiền của ông.
Vị giáo sĩ cảm thấy buồn bã và quay lại đi ăn xin. Ngày hôm sau, khi Arjun thấy vị giáo sĩ hôm trước trở lại ăn xin, anh ta rất ngạc nhiên. Đáng lẽ với số tiền vàng nhiều như thế, vị giáo sĩ có thể sống cả đời chứ không thể vẫn còn đi ăn xin! Anh gọi vị giáo sĩ lại và hỏi lý do. Vị giáo sĩ thành thật kể lại toàn bộ sự việc. Arjun lại cảm thấy thương hại cho ông ta. Vì vậy, lần này anh tặng cho vị giáo sĩ một viên kim cương.
Vị giáo sĩ, một lần nữa, rất vui mừng. Ông liền bỏ ăn xin và đi về nhà. Trên đường về, ông lại gặp một người nghèo khác đang cần sự giúp đỡ, nhưng ông lại làm ngơ. Khi về đến nhà, ông giấu kỹ viên kim cương vào một cái bình, với ý định sẽ bán đi để tạo dựng một đời sống sung túc. Lúc đó, vợ ông không có nhà. Ông rất mệt và sức nóng oi bức của buổi trưa làm ông buồn ngủ. Ông thiếp đi. Sau đó, vợ ông về đến nhà. Bà lấy cái bình đi ra suối múc nước về thổi cơm chiều. Bà ta không biết có viên kim cương trong bình. Khi đến bờ suối, bà nhúng cả cái bình xuống nước để nước tràn vào, vô tình, làm viên kim cương bị cuốn đi mất theo dòng nước!
Khi vị giáo sĩ thức dậy, ông đi tìm cái bình và hỏi vợ về viên kim cương trong đó. Vợ ông nói bà đã mang bình ra bờ suối lấy nước và không hay biết trong bình có viên kim cương. Vị giáo sĩ không thể tin được sự xui xẻo của mình. Thế là ông phải trở lại đi ăn xin. Một lần nữa Arjun và Thần Shree Krishna thấy giáo sĩ trở lại đi ăn xin. Arjun dò hỏi về những gì đã xảy ra. Anh cảm thấy thất vọng và nghĩ rằng vị giáo sĩ này sẽ không bao giờ có được một đời sống hạnh phúc.
Shree Krishna, một hóa thân của Thượng Đế, mỉm cười. Shree Krishna tặng cho vị giáo sĩ một đồng xu, không đủ để mua một bữa ăn trưa hoặc bữa tối cho một người. Arjun hỏi Shree Krishna: “Lạy Ngài, tôi đã cho ông ấy số tiền vàng và kim cương đủ để có một cuộc sống sung túc, nhưng cuối cùng cũng không giúp được gì cho ông ta. Làm sao chỉ với một đồng xu có thể giúp anh chàng nghèo khó này?” Shree Krishna mỉm cười và bảo Arjun hãy đi theo vị giáo sĩ để xem chuyện gì sẽ xảy ra.
Trên đường đi, giáo sĩ nghĩ đồng xu do Shree Krishna cho, thậm chí không đủ để mua một bữa ăn trưa, chẳng làm được gì. Bỗng lúc đó, ông thấy một ngư dân đang gỡ một con cá ra khỏi lưới. Con cá đang vùng vẫy. Giáo sĩ cảm thấy tội nghiệp con cá. Ông nghĩ đồng xu này chẳng mua được gì đáng giá, thôi thì tại sao ta không dùng để cứu con cá đó. Vì vậy, giáo sĩ trả tiền cho người đánh cá để lấy con cá. Ông bỏ con cá vào trong một bình nước nhỏ mà ông luôn mang theo bên mình.
Trong lúc đi đường, con cá bị xóc trong bình nước và nhả ra một viên kim cương! Vị giáo sĩ vui mừng hét lên, “Tôi tìm thấy rồi!”. Cũng ngay lúc đó, tên trộm trước đây đã ăn cướp 100 đồng tiền vàng của giáo sĩ tình cờ đi ngang qua. Anh ta nghĩ rằng vị giáo sĩ đã nhận ra mặt anh và có thể khai báo khiến anh bị trừng phạt. Anh ta lo lắng và chạy đến giáo sĩ. Anh xin lỗi giáo sĩ và trả lại cái túi đầy 100 đồng tiền vàng. Vị giáo sĩ không thể tin được những điều đang xảy ra.
Arjun đã trông thấy tất cả sự việc và nói, “Thưa Ngài, bây giờ con mới hiểu sự sắp xếp của Ngài”.
Truyện thai giáo: “Con cáo quỷ quyệt và con cò thông minh”
Kể chuyện thai giáo cho thai nhi
Ngày xửa ngày xưa, có một con cáo rất xảo quyệt và tinh nghịch. Nó thường ăn nói ngọt ngào với các động vật khác để lấy lòng tin trước khi chơi khăm chúng.
Một ngày nọ, cáo gặp một con cò. Nó tìm cách làm bạn với con cò và tỏ ra như một người bạn tốt. Sau đó, cáo mời cò về nhà ăn cơm. Cò vui vẻ nhận lời.
Khi đến ngày dự tiệc, cò đến nhà cáo. Trước sự ngạc nhiên và thất vọng của cò, cáo nói rằng nó không thể làm một bữa tiệc lớn như đã hứa, và chỉ có thể đãi món súp. Khi cáo mang súp từ trong bếp ra, cò thấy súp được dựng trong dĩa!
Con cò tội nghiệp, với mỏ dài, không thể ăn được chút súp nào. Trong khi đó, con cáo cứ từ từ liếm súp trong dĩa. Ăn xong, cáo quay sang hỏi cò như không biết chuyện gì xảy ra, “Bạn thấy súp thế nào? Bạn có thích món súp không?”
Cò đói bụng trả lời: “Ồ thật là ngon, nhưng rất tiếc tôi bị đầy bụng nên không thể ăn nhiều được”.
Cáo nói, “Thật xin lỗi tôi đã gây phiền hà cho bạn”.
Cò trả lời: “Ồ không có đâu, xin đừng nói vậy. Vì vấn đề sức khỏe nên tôi không thể thưởng thức món ăn bạn làm”.
Cò cám ơn và mời cáo đến nhà mình ăn cơm chiều vào một ngày nào đó trước khi từ giã ra về.
Khi đến ngày cò mời cáo, cáo vui vẻ đến nhà cò. Sau khi trao đổi những câu chuyện bâng quơ để tạo thân mật, cò mời cáo dùng súp đựng trong bình với cổ cao. Sau đó, cò ăn súp dễ dàng với mỏ dài của mình, còn cáo thì đành đứng nhìn.
Sau khi ăn hết súp, cò hỏi cáo có thấy món súp ngon không. Cáo nhớ lại bữa tiệc mà chính nó đã mời cò, và cảm thấy thật xấu hổ. Cáo lắp bắp: “Xin lỗi, tôi… phải xin phép ra về vì tôi bị đau bụng”.
Bị làm nhục, cáo cụp đuôi chạy nhanh về nhà.
Truyện thai giáo cho bé: “Khỉ và cá sấu”
Chuyện thai giáo cho bé
Có một cái hồ rất lớn và xinh đẹp với cây cỏ tươi mát bao quanh. Bên bờ hồ có những hàng cây mận ngọt ngào cao vút. Trên những cây mận này là nhà của một con khỉ.
Dưới hồ cũng có một vài con cá sấu. Có một con cá sấu thường đi nhặt những trái mận chín rơi xuống hồ.
Do cá sấu ghé thăm các cây mận mỗi ngày, nó trở thành bạn với khỉ. Cá sấu và khỉ gặp nhau mỗi ngày. Khỉ giúp cá sấu bằng cách hái mận chín thả xuống hồ. Tình bạn giữa khỉ và cá sấu ngày càng trở nên thân thiết hơn.
Một ngày nọ, khỉ bảo cá sấu mang những trái mận chín ngọt về cho vợ và gia đình. Cá sấu nghe lời và mang về cho vợ rất nhiều mận ngọt.
Vợ cá sấu rất vui mừng và ngạc nhiên vì chưa bao giờ được ăn thứ trái cây ngon như vậy. Vợ cá sấu hỏi chồng đã tìm được những trái cây này ở đâu. Con cá sấu nói do một người bạn, là con khỉ sống trên cây mận, tặng cho.
Vợ cá sấu liền nảy ra một mưu kế trong đầu. Bà hỏi chồng: “Có phải bạn của ông ăn trái cây này mỗi ngày không?” Cá sấu trả lời: “Đúng thế”. Bà nói thêm, “Ôi trời! Đây là trái cây ngọt nhất trong những trái cây mà chúng ta từng ăn. Hãy thử nghĩ trái tim của con khỉ sẽ ngon thế nào khi nó ăn trái cây này mỗi ngày! Tôi muốn trái tim người bạn của ông. Ông có thể mang về cho tôi được không?”
Cá sấu bị bất ngờ khi nghe vợ nói thế. Ông trả lời, “Nhưng khỉ là bạn thân của tôi. Tôi không thể làm điều này với anh ấy”.
Vợ cá sấu nói với ông, “Đừng lo. Ông chỉ cần đưa khỉ về đây. Sau đó tôi sẽ lo mọi chuyện! Hoặc ông có thể tìm cách đẩy khỉ xuống nước!”
Sau một hồi nói chuyện qua lại, cá sấu đồng ý mang khỉ về cho vợ.
Ngay ngày hôm sau, cá sấu mời khỉ đến ăn trưa với gia đình và hỏi món ăn khỉ ưa thích. Khỉ vui vẻ nhận lời nhưng lo lắng vì không biết bơi.
Cá sấu suy nghĩ về nỗi lo lắng của khỉ một lúc rồi nói với anh ta: “Đừng lo. Tôi sẽ cõng bạn trên lưng và sẽ đưa bạn trở về an toàn!”
Khỉ chấp nhận. Cá sấu liền cõng khỉ trên lưng đi về nhà. Khi họ đi được nửa đường, cá sấu cố gắng đẩy khỉ xuống nước. Tuy nhiên, khỉ đã ôm chặt cá sấu. Khỉ trở nên nghi ngờ hành động của cá sấu và bắt cá sấu nói ra sự thật.
Bởi vì cá sấu tin khỉ là bạn tốt, nó liền kể hết về cuộc nói chuyện với vợ và muốn mang khỉ về để lấy trái tim của khỉ.
Con khỉ thông minh nói: “Ồ bạn thân của tôi, đáng lẽ bạn nên nói với tôi sớm hơn. Tôi đã để quên trái tim ở trên cành cây vì tôi không muốn đem nó đi đường xa. Nếu bạn đưa tôi trở lại, tôi sẽ lấy trái tim đưa cho bạn”.
Cá sấu bằng lòng và cõng khỉ trở lại hồ. Khi cả hai tới cái cây là nơi khỉ sống, khỉ liền nhanh chóng leo lên cây và thoát khỏi cá sấu.
Khỉ ở trên cây hét lớn xuống cá sấu dưới hồ, “Tôi nghĩ anh là một người bạn tốt, nhưng anh đã lừa dối tôi. Tôi sẽ không bao giờ trở lại và không bao giờ làm bạn với anh”.
Cá sấu liền hiểu ra lỗi lầm của mình và mất đi một người bạn tốt.
Truyện thai giáo: “Bông hồng cho mẹ”
Truyện bắt đầu từ một người đàn ông ghé vào một tiệm hoa để đặt mua một bó hồng gửi cho mẹ ở cách xa 200 dặm. Khi ông ra khỏi xe, ông trông thấy một cô gái trẻ đang ngồi trên lề đường khóc nức nở. Ông ta hỏi cô gái chuyện gì mà cô khóc. Cô gái trả lời: “Tôi muốn mua một bó hoa hồng đỏ cho mẹ tôi. Nhưng tôi chỉ có 75 xu, trong khi một bó hồng giá 2 đô la”.
Người đàn ông mỉm cười nói, “Hãy theo tôi vào đây. Tôi sẽ mua cho cô một bó hồng”. Ông ta sau đó mua một bó hoa hồng cho cô gái và một bó nhờ tiệm gửi cho mẹ ông. Khi họ ra đến cửa, người đàn ông ngỏ ý đưa cô gái về nhà. Cô gái nói, “Vâng, tốt quá! Vậy xin ông làm ơn đưa tôi đến chỗ mẹ của tôi”. Cô gái bèn chỉ đường cho ông đi đến một nghĩa trang. Cô đến đặt bông hồng lên một ngôi mộ mới.
Sau đó, người đàn ông quay trở lại tiệm hoa, hủy bỏ hoa hồng đặt trước đây, ông đã mua bó hoa và lái xe hai trăm dặm đến nhà mẹ của ông ta.
Bông hồng cho mẹ
Cuộc đời ngắn ngủi. Hãy nên dành nhiều thời gian cho những người thân yêu nhất của mình.
Truyện thai giáo: “Tiền bạc và gia đình”
Tiền bạc và gia đình
Ngày xửa ngày xưa, có một hòn đảo, nơi mà tất cả các cảm giác sinh sống, như Hạnh phúc, Buồn phiền, Kiến thức, và tất cả những cảm giác khác, bao gồm cả Tình yêu. Một ngày nọ, có một tin báo rằng hòn đảo sẽ bị chìm và khuyên tất cả cảm giác nên bắt đầu đóng thuyền và rời khỏi. Nhưng ngoại trừ Tình yêu phải ở lại.
Tình yêu là người duy nhất ở lại. Tình yêu muốn nán lại đến giây phút cuối cùng. Nhưng khi hòn đảo gần như chìm hẳn, Tình yêu đành phải kêu cứu.
Giàu có đi ngang đảo trên một chiếc thuyền lớn. Tình yêu hỏi, “Thưa anh Giàu có, anh có thể mang tôi theo anh được không?”
Giàu có trả lời, “Không, tôi không thể. Thuyền tôi có rất nhiều vàng bạc. Không còn chỗ cho anh”.
Tình yêu quay sang hỏi Phô trương, là người cũng đang đi ngang qua trên một chiếc thuyền tuyệt đẹp, “Anh Phô trương ơi, hãy cứu tôi!”
Phô trương trả lời: “Tình yêu, tôi không thể giúp anh. Anh đang ướt như chuột lột nên có thể làm hư thuyền của tôi”.
Thấy Buồn đang ở gần đó, Tình yêu hỏi, “Anh Buồn ơi, cho tôi đi với anh”.
Buồn trả lời: “Ôi, Tình yêu ơi, tôi đang rất buồn và tôi cần phải yên lặng một mình!”
Hạnh phúc cũng đi ngang qua, nhưng cô ta đang trong trạng thái thật vui đến nỗi cô không nghe thấy tiếng kêu cứu của Tình yêu.
Bỗng nhiên có một tiếng nói vang lên, “Hãy tới đây, Tình yêu, tôi sẽ nhận bạn”. Đó là một lão ông.
Do quá vui mừng và cảm động, Tình yêu quên cả hỏi lão ông sẽ đưa mình đi đâu. Khi thuyền cập vào đất liền, lão ông liền bỏ đi ngay. Một lúc sau, Tình yêu nhận ra mình đã mang nợ lão ông thật nhiều, anh ta bèn đi tìm Kiến thức, là một lão ông khác, để hỏi, “Ai đã giúp tôi vậy?”
Kiến thức trả lời, “Đó là Thời gian”.
Tình yêu ngạc nhiên hỏi: “Thời gian hả? Nhưng tại sao Thời gian lại giúp tôi?”
Kiến thức mỉm cười với vẻ hiểu biết và trả lời, “Bởi vì chỉ có Thời gian mới có khả năng hiểu Tình yêu quý giá như thế nào“.
Những lưu ý mẹ cần biết khi kể chuyện thai giáo cho con nghe
- Mẹ ơi, lưu ý là mẹ không nên kể chuyện thai giáo cho thai nhi với tâm lý buồn bực, cáu kỉnh nhé! Nếu vậy, không những không mang lại lợi ích gì, mà ngược lại còn tác động không tốt đến em bé.
- Mẹ bầu nên đọc những câu chuyện nhẹ nhàng, vui vẻ. Chính điều này sẽ giúp trạng mẹ trở nên tích cực hơn, suy nghĩ lạc quan và loại bỏ được những suy nghĩ tiêu cực. Đọc truyện thai giáo cũng chính là phương pháp giúp mẹ bầu hạn chế được tình trạng trầm cảm sau sinh khá phổ biến hiện nay.
Truyện ngắn thai giáo cho thai nhi sẽ giúp kích thích thai nhi phát triển trí não, được nghe mẹ kể chuyện sẽ giúp bé phát triển khả năng ngôn ngữ, vốn từ sau này, khả nắng học hỏi, tiếp thu của bé cũng sẽ tốt hơn.
Ngoài ra, mẹ bầu hãy thường xuyên thưởng thức các tác phẩm nghệ thuật bằng những cách như tham gia triểm lãm mỹ thuật, triển lãm cổ vật… để thêm yêu cuộc sống, nâng cao năng lực thẩm mỹ; đồng thời kích thích tiềm năng thẩm mỹ của em bé trong bụng, giúp bé được sống trong môi trường lành mạnh, tốt đẹp.
Nếu bé nhà bạn từ 0-6 tuổi, bạn muốn tìm mua sách truyện cho bé xem, đọc, bởi: “Đọc sách là hộ chiếu để con đi tới muôn vàn cuộc phiêu lưu kỳ diệu” – bạn có thể tìm mua tại đây: Sách nuôi dạy con – chúc con ham đọc sách, yêu thích sách ngay từ nhỏ
Mẹ muốn học hỏi thêm nhiều kinh nghiệm chăm sóc sức khỏe mẹ bầu, thai giáo cũng như các mẹo nuôi dạy con thì truy