Lục Tuyết Kỳ:
- Lục trong lục địa, Tuyết của tuyết trắng, Kỳ của kỳ ngọc. Chung quy tên của nàng nghĩa là: Hòn ngọc tuyết trắng xinh đẹp đáng quý của trần gian.
Bích Dao:
- Bích của xanh lục, Dao của ngọc dao. Và tên của nàng tất nhiên miêu tả người cũng như ngọc, tươi mát, hoạt bát, hồn nhiên.
Lạ thay cả Tuyết Kỳ và Bích Dao đều có danh tự cùng ý nghĩa, đều là cực phẩm thế gian, góp phần tạo nên duyên kiếp cho đồng nhân Tàn y như tuyết, bích y như cố nha ^^~
U Cơ:
- U của thăm thẳm, âm u; Cơ chỉ người con gái đẹp. U di là một mỹ nhân xinh đẹp quản giáo Hồ Kỳ sơn hoành hoành tráng tráng, lại là một hộ pháp rất có bản lĩnh nhỉ ^^
Tiểu Bạch:
- Bạch, một màu trắng đơn giản. Nhưng màu trắng này đã đánh thẳng vào hiện thực, vào những gì mà con người ta cố tình nói giảm nói tránh. Tiểu Bạch đồng thời là phát súng cảnh tỉnh cho Trương Tiểu Phàm. Có điều nàng lại mặc phấn y, hơi là lạ. Bảo Bảo cứ tưởng Bạch di sẽ mặc áo trắng chứ???
Văn Mẫn:
- Văn của văn tự, Mẫn của minh mẫn, nhanh nhạy. Văn Mẫn sư tỷ quả là người một sư tỷ nhất mực thương nhớ sư muội. Có lẽ một ngày nào đó chắc chắn tỷ sẽ được tái kiến cùng cố nhân.
Tiểu Thi:
- Thi của thơ ca. Tiểu Thi tuy cái tên rất nhu mì nhưng tiểu cô nương này lém lỉnh không kém gì Bích Dao. Tiểu Thi có thiên phú ngũ quan thính cảm, lĩnh ngộ hơn người, tương lai Tiểu Trúc phong nhất định sẽ huy chấn võ lâm.
Điền Linh Nhi:
- Linh của linh hoạt khéo léo. Tuy nàng hơi ngang tàng một chút nhưng đây lại là một sư tỷ tốt bụng, một sư muội khả ái hồn nhiên.
Trương Tiểu Phàm:
- Phàm của phàm tục, cõi trần. Song A Phàm ca, một con người trần tục nhỏ bé lại không nhỏ bé theo ý nghĩa chút nào. Có thể hơi lằng nhằng về tình cảm, nhưng dù sao Tiểu Phàm vẫn là một nam nhân tốt. Đáng để Tuyết Bích trân trọng, xem như một bằng hữu tri giao.
Tăng Thư Thư:
- Thư của thư sách. Tăng Thư Thư vẻ ngoài anh tuấn nhưng hành vi có phần cổ quái, nhất là pháp khí kỳ lạ chẳng giống ai (ờ mà pháp khí giống người ta thì còn gì độc quyền nữa =v=). Đúng như Tuyết Kỳ cảm nhận, Tăng Thư Thư quả là một tàng thư kỳ bí, đa mưu túc trí nhưng rất tốt bụng. Hắn rất quý trọng Trương sư đệ, luôn tìm mọi cách đẩy Trương sư đệ và Lục sư muội vào nhau, có điều, với tình yêu trèo trăm đèo, lội ngàn suối, đao thương biển lửa âm tàu địa phủ cũng không màn của Tuyết Bích thì, e hèm, Thư ca phí công vô ích rồi, hắc hắc.
Tống Đại Nhân:
- Đại Nhân nghĩa là nhân từ. Tống Đại Nhân cơ hồ đúng là ngố thật nhưng mà tâm tính rất tốt, thương yêu đồng môn sư huynh đệ tỷ muội, cách hành xử cũng đại lượng.
Tề Hạo:
- Tề của chỉnh tề, ngay thẳng, Hạo của bát ngát, mênh mông. Tề Hạo là nhân tài, phong thái điềm tĩnh song một số chuyện có hơi cứng nhắc.
Chu Nhất Tiên:
- Chu có thể là vòng quanh, cũng có thể là chu toàn, chu đáo; Nhất Tiên, chỉ có một tiên nhân, duy nhất một lão tiên nhân bề ngoài phong tiên đạo cốt song thực chất là một đại thầy bói bịp bợm, hắc hắc. Dù sao cũng nhờ những chỉ dẫn của lão mà Bích Dao có thể sống lại. Chu Nhất Tiên tuy dễ hiểu nhưng lại khó hiểu, dễ hiểu ở chỗ những thứ lão cần rất đỗi tầm thường, song khó hiểu ở chỗ khả năng tiên tri tiềm ẩn, lão đã từng nói với Trương Tiểu Phàm, người trẻ tuổi tám phần mười trong đời là sự thế khó lường không theo ý muốn mình còn gì. Kết quả chúng ta có Tuyết Bích nà, hắc hắc.
Tiêu Dật Tài:
- Tiêu của điêu tàn, đìu hiu; Dật của nhàn hạ, thanh nhàn; Tài của nhân tài, tân sinh. Chẳng hiểu sao giữa họ và tên của Tiêu Dật Tài lại có chút bất đồng. Hay là đại thể muốn nói đến nhân tài như hắn muốn thanh nhàn nhưng đôi lúc gặp phải cảnh điêu tàn đìu hiu?? Tiêu Dật Tài bị chuyện quá khứ ám ảnh, khiến hắn căm ghét chính nhân dính dáng ma giáo, ám ảnh sẽ không đến mức quá ích kỷ nếu như người đứng giữa lằn ranh ấy không phải là Lục sư muội mà hắn thầm mến. Nhưng chung quy cuối cùng hắn cũng nhận ra sai lầm của mình, ít ra cũng giáo huấn các đồng môn ba chữ “chớ cưỡng cầu”, có chút nhức nhối vì “chớ cưỡng cầu” này bao gồm cả bạch y thắng tuyết năm xưa. Bảo Bảo rất là phẫn nộ khi hắn cố chấp chèn ép Tuyết Bích, nhưng mà ngẫm lại có lẽ đại chiến ngày đó để lại đủ loại vết thương nên người ta không khỏi có chút thành kiến. Chỉ bực cái là sao tới tận một trăm lẻ một năm sau mới thuyết giáo nha *gõ gõ bàn*.
Tống Tiểu Tiên:
- Tiểu Tiên, một tiên nhân bé nhỏ; giống như phụ thân, hắn có hơi ngơ ngơ, song đúng là Tiểu Tiên có duyên số thật, được Cửu Thiên tiên nữ tái thế truyền kiếm pháp. Xem ra Điền Linh Nhi cô cô đặt cái tên này cũng có phần hợp lý.