Lang thang trên mạng, vợ bắt gặp cuộc thi làm thơ định nghĩa về vợ (chính xác là nói xấu vợ). Hiếm hoi có bài hùng dũng ký tên (nhưng không để địa chỉ!), còn đa phần đều khuyết danh. Giải thưởng thuộc về tác giả bài đố vui gồm hai câu: “Con gì ăn ít nói nhiều/Ra ngắm vào vuốt miệng kêu tiền tiền”. Xin mở ngoặc thêm là nghe đâu tác giả không dám lộ diện để nhận giải…
Cuộc thi gọi là được tổ chức bí mật giữa một nửa dân số thế giới với nhau (ý là mang tính đúc kết những tâm sự thôi), nhưng thực ra các đấng phu quân đều mong cho một nửa thế giới còn lại biết rõ nội dung của nó (nếu không thì sao lại tổ chức thi trên blog?). Biết rõ để làm gì nhỉ? Để các “con vợ” trong đáp án câu đố trên phải khác đi, phải thay đổi ư?
Chồng ơi, thật ra hay thay đổi vốn là một trong những tố chất của vợ rồi mà. Và chính nhờ dám thay đổi, vợ đã góp phần làm cho cuộc sống phong phú và tiến bộ hơn rất nhiều. Một ví dụ nhỏ thôi: có vòng đeo tay và dây chuyền bằng bạch kim, bằng vàng rồi, nhưng cứ vậy hoài thì đơn điệu quá, một ngày kia vợ muốn đổi bạc vàng thành ngọc trai. Thoạt qua, ý muốn này có vẻ phù phiếm, nhưng nhìn sâu sắc thì rõ ràng là chính đòi hỏi thay đổi này đã khiến cho ngành trang sức khởi sắc, khơi dậy và bùng nổ ngành công nghiệp nuôi cấy ngọc trai, bao ngư dân có thêm thu nhập và khiến cho ngành du lịch phát triển. Mà du lịch phát triển thì kéo theo bao ngành nghề khác, bởi vì… Thôi không nói nữa kẻo lại mang tiếng nói nhiều về những điều không cần nói ra thì chồng cũng đã hiểu.
Mà nói nhiều thì cũng bởi vì mình sinh ra phải làm kiếp vợ. Ví như ngày nào cũng phải cằn nhằn mãi để chồng chịu bứt mắt khỏi ti vi mà vào phụ bếp. Thành thật mà nói thì sự phụ bếp của chồng có khi chỉ khiến rối thêm thôi. Vậy thì tại sao? Để làm gương cho con trai. Thế thôi. Để con trai hiểu bố mà cũng phải vô bếp thì cớ sao mình dám nằm ườn ra xem ti vi hoặc chơi game mà không giúp một tay. Xa xôi hơn, con trai sau này sẽ biết chia sẻ việc nhà với vợ, chúng mình sẽ tránh được những cuộc khóc lóc kể lể của con dâu. Con cái êm ấm thì vợ chồng mình (lúc ấy đã già) cũng được yên ổn. Còn ngay trong thì hiện tại thì hình ảnh bố lăng xăng phụ bếp giúp mẹ sẽ khiến các con được tự hào về một gia đình đầm ấm. Phải không nào?
Chồng sẽ bảo nói nhiều chẳng phải chỉ là cằn nhằn chồng, nhắc nhở con. Ừ, thì vợ công nhận vợ cũng hay tám với bạn bè. Nhưng thời buổi marketing lên ngôi này thì tám cũng là một cách thu thập thông tin đấy chồng ạ. Nhớ hồi mình lên đời xe máy, nhờ tám vợ mới biết có người đang tìm mua xe cũ, mình bán thẳng luôn không phải mất tiền trung gian. Cũng nhờ tám mà mới biết cửa hàng nọ giảm giá giờ vàng, mình mua được cho con cái laptop chỉ bằng nửa giá bình thường, chồng nhớ không? Cũng nhờ tám vợ mới biết trường chuẩn quốc gia còn suất tuyển sinh trái tuyến mà kịp nộp hồ sơ cho thằng út nhà mình…
Hãy hiểu lúc nào miệng vợ cũng nói tiền tiền chính là vì tình yêu mà thôi (Ảnh minh họa)
Và tám còn là cách xả xì trét hữu hiệu nữa. Chứng bệnh thời đại có tên trầm cảm chẳng phải có nguyên nhân từ âm ỉ không nói ra thành lời được đó sao? Đến nỗi báo chí đã có hẳn các mục “Nhỏ to tâm sự” hay “A lô bác sĩ tâm lý xin lắng nghe”… Thay vì tám với mấy mục ấy thì hội của vợ tám với nhau thôi mà. Chẳng phải có lời khuyên chí lý như là “trút ra hết cho nhẹ lòng” đó sao? Mà cái giá của tám giờ rẻ như cho vì thời cạnh tranh gọi nội mạng gần như miễn phí, hội bà tám của vợ ai cũng tiết kiệm bằng cách chỉ tốn tiền một lần để mua cái điện thoại giá rẻ gắn sim cùng mạng dành cho việc tám, là xong.
Thật lòng mà nói, tốn kém nhất chính là tốn thời gian cho việc tiết kiệm. Thay vì chủ nhật được nghỉ ngơi thì vợ phải có mặt ở cửa hàng giảm giá. Giảm giá thời buổi cạnh tranh khốc liệt này hoàn toàn không phải là bán rẻ những mặt hàng lỗi thời mà là giá của hàng xịn được bán trong giờ vàng như một kiểu xổ số mà thời gian xuất phiếu bán hàng chính là giải độc đắc. Chậm chạp mù mờ, giờ vàng trôi vèo qua. Thay vì thong dong mua sắm ở những cửa hàng mà nhân viên lễ độ cúi chào từ xa, vợ phải chen lấn ở những chốn “sale off” hòng tiết kiệm ngân sách cho gia đình, điều này có xứng đáng được ghi nhận không nhỉ?
Còn việc vợ ăn ít thì càng đỡ tốn cơm mà lại có dáng chuẩn, chồng than nỗi gì nhỉ? Còn vào ra ngắm vuốt đâu phải chỉ để được khen riêng mình xinh. Chẳng phải tiệc cưới con sếp, chính chồng dặn dò vợ chuẩn bị một bộ váy thật đặc biệt để chồng được tự hào sánh vai đó sao? Giàu vì bạn, sang vì vợ. Công danh sự nghiệp mà không có người vợ biết làm sang cho chồng thì coi như chỉ thành đạt một nửa thôi.
Chồng có còn muốn “con vợ” phải khác đi gì nữa không nhỉ? Chắc là có một khoản mà chồng ngại nói ra sợ mang tiếng chi li dù lòng vô cùng mong muốn, là vợ đừng có lúc nào cũng kiếm cớ hỏi tiền. Ai đó nói “giữ lửa” gia đình là thiên chức của phụ nữ, mà mấy cái “trụ cột gia đình” thời nay lại rất hay lấy cớ bàn bạc công việc để kéo nhau ra quán. Nơi chốn ấy đầy những lời mật ngọt mà đàn ông cũng có thể yêu bằng tai; nơi chốn ấy đồ ăn thì rất ngon mà đường đi đến trái tim đàn ông lại thông qua dạ dày! Vậy nên để giữ chồng cho mình, giữ bố cho con, giữ cho gia đình mình bên nhau mãi mãi, cách mà vợ nghĩ nên làm trước nhất là tìm lý do chính đáng quản chặt cái ví của chồng. Ra quán mà không đầy tiền để gọi đặc sản và mạnh tay “boa” thì chẳng cô nào mất công lúng liếng ngon ngọt làm chi. Chồng có thấu cho nỗi lòng của vợ không? Hãy hiểu lúc nào miệng vợ cũng nói tiền tiền chính là vì tình yêu mà thôi.