[Chọn Lọc] 222+ bài thơ ngũ ngôn nổi tiếng nhất mọi thời đại

Thơ ngũ ngôn hay còn gọi là thơ 5 chữ được nhiều thi sĩ lựa chọn để truyền tải cảm xúc, suy tư về cuộc sống, về tình yêu. Trong kho tàng văn học Việt Nam có hàng ngàn tác phẩm hay, ý nghĩa sâu sắc để lại dấu ấn trong lòng người đọc, truyền thêm nhựa sống cho mọi người.Ngay dưới đây, chúng ta sẽ cùng nhau tìm hiểu cụ thể hơn về luật trong thơ ngũ ngôn và những bài thơ kiệt tác nhé.

Thơ ngũ ngôn và luật trong thơ ngũ ngôn

Thơ ngũ ngôn là thể loại được nhiều nhà thơ sử dụng phổ biến. Thơ ngũ ngôn là thể thơ có 5 câu, ngắn ngọn, truyền tải thông điệp nhanh chóng.

– Về đặc điểm của thơ ngũ ngôn tứ tuyệt đường luật,thì bài thơ khi ngâm thơ sẽ mang một cảm giác êm tai nhấn nhá hợp lý,tạo cảm giác dễ đọc cho người ngâm thơ và dễ nghe cho người thưởng thức

– Thơ ngũ ngôn tứ tuyệt đường luật sẽ mang nhịp lẻ ngắt nhịp 2/3

– Vần điệu : luân phiên bằng – trắc hoặc bằng – bằng, trắc – trắc ở tiếng thứ hai và thứ tư.Nên gieo Vần (độc vận).Cứ theo thứ tự như vậy cho đến hết bài thơ thì chúng ta sẽ có một bài thơ hoàn chỉnh ,chính xác theo luật thơ.

– Cũng giống như thơ 4 chữ, nếu chữ thứ 2 trong câu là bằng thì chữ thứ 4 là trắc và ngược lại. Cách gieo vần của thể thơ này cũng được chia làm hai loại thường được gọi là cách gieo vần ôm, và cách gieo vần tréo.

Cách gieo vần ôm

x B x T x (v1)
x T x B x (v2)
x B x T x (v2)
x T x B x (v1)

Cách gieo vần tréo

x B x T x (v1)
x T x B x (v2)
x B x T x (v1)
x T x B x (v2)

Top 99+ bài thơ ngũ ngôn tứ tuyệt nổi tiếng

Gửi tặng bạn các bài thơ ngũ ngôn tứ tuyệt nổi tiếng nhất. Mỗi câu thơ chính là niềm cảm hứng, cảm xúc của tác giả giả, mời các bạn cùng đọc và nghiền ngẫm, từ đó hiểu thêm về luật và phong cách thơ của mỗi thi sĩ nhé.

Hạt Bụi

Ngàn năm bên lối nhỏ

Trút niềm đau muộn phiền

Ngàn năm mang hơi thở

Dìu vợi trời tam thiên.

Hạt Phù Sa

Đổ xuôi miền du mộng

Cho sắc màu cỏ hoa

Muôn bến đời gió lộng

Bồi bãi khắp trời xa.

Lối Về

Thênh thang tình hạt bụi

Bờ sương cỏ ngủ vùi

Bỏ quên đời dấu hỏi

Thoáng nhìn mây trắng trôi.

Chợt

Chợt theo về mộng-thực

Cát bụi lầm cuộc chơi

Thoáng nhìn qua bóng nước

Thoáng – cõi Phật đây rồi !

Đường Chổi

Gom lại từng hạt bụi

Hạt bụi đời mỏng manh

Bụi lòng, ta vẫn quét

Giữa muôn trùng tử sinh.

Tuồng Đời

Cảnh đời bao sắc màu

Mắt sầu oen gió bụi

Tuồng đời hương chiêm bao

Ngược xuôi đường dong ruỗi.

Chạng Vạng

Đầu non mây tụ tán

Lưng trời mây thong dong

Tỉnh-say, đời chạng vạng

Mắt xanh nhìn bụi hồng.

Lao Xao

Đường lao xao gió bụi

Mắt lao xao phương hồng

Trời lao xao mây nổi

Người lao xao dặm lòng.

Cuốn Lốc

Cơn gió nào cuốn lốc

Thổi mù bụi trùng khơi

Ý niệm nào cuốn lốc

Chao nghiêng sóng bước đời

Còn Ở

Hạt bụi về non biếc

Giọt sương về thiên không

Chiếc lá xanh còn ở

Giữa núi rừng mênh mông.

Nghe Kinh

Gió thổi mây, mù, bụi

Hiển lộ vầng nguyệt viên

Con cá nằm khe suối

Nghe chim hót lời kinh.

Dặm Cũ

Lối sương mòn cuộc lữ

Gió bụi áo sờn vai

Ta mòn qua dặm cũ

Cuối nẽo trời – NHƯ LAI.

Tiễn

Người đi buổi ấy sương vừa xuống

Ngõ nhỏ hoàng hôn lá rụng đầy

Sao hôm, nhân chứng tình ta muộn

Bịn rịn chân cầu sương khói vây.

Người Đi

Ai vẫn chân trời chênh nửa bước

Đường xa tóc rối gió quê người

Con đò trên bến sông cô lẻ

Mưa rớt hay là nước mắt rơi?

Lạc

Dẫu cố tìm quên em vẫn nhớ

Phổng tay từ thuở mới gieo cầu

Gió trái mùa duyên, thuyền lỡ bến

Tình trôi, sông vắng, lạc đời nhau.

Cuối Thu

Thu tiễn người đi, mùa luyến tiếc

Vầng trăng đơn lẻ đợi ai về

Chao thầm chiếc lá sầu ly biệt

Sương lạnh hồ như buốt bến mê.

Giọt tím Huế

Hương Giang lặng lẽ cuốn ngày trôi

Phượng trĩu hoàng hôn níu mặt trời

Ai thả bóng thuyền thơ lãng đãng

Ướt lòng chiều lạnh, tím Huế ơi.

Thắp Sương

Ta thẩn thơ với ngàn thông

Nắng thêu triền gió, hương lồng phố mây

Hoàng hôn trời thắp sương đầy

Tình xưa bỗng hóa một ngày trong veo

Một Thoáng Ngàn Thông

Thông xanh dạo khúc đại ngàn

Người xưa, phố cũ bàng hoàng nước mây

Cạn chiều, ấm lạnh đan tay

Chưa xa, mà đã hao gầy dáng thông.

Khuya

Giọt khuya rỏ xuống bên trời

Trăng chênh chếch bóng, gió rời rã thân

Dế kêu dưới cỏ mấy lần

Hồn nghe tê dại muôn phần đếm ơi!

Chùm thơ ngũ ngôn
về tình yêu cực hay

Tình yêu vẫn vậy, vẫn mang trong mình nhiều hương vị, màu sắc, lúc hạnh phúc ngọt ngào, lâng lâng trong men say của lứa đôi, lúc lại là sự trăn trở, đầy hối tiếc cho một cuộc tình tan vỡ. Những bài thơ ngũ ngôn về tình yêu nhẹ nhàng, sâu lắng dưới đây sẽ giúp bạn có nhiều cảm xúc mới lạ.

Buồn Ơi

Anh xa tôi xa tôi
Nỗi đau nào sánh được
Tôi xa anh xa anh
Cố lội dòng nước ngược

Anh đem giông bão về
Xé tan lời ước hẹn
Thủy chung và hẹn thề
Cho hồn tôi rét mướt

Mười năm anh xa tôi
Ngày về không hẹn trước
Mười năm tôi xa anh
Hẳn là tim gía buốt

Oan trái xưa ai gieo
Những lời thơ tha thiết
Tôi ngỡ là lời yêu
Anh trao tôi tuyệt diệu

Nhưng …sự thật phũ phàng
Anh lạc loài tim hoang
Gieo tình thiên niên kỷ
Tôi anh giờ lìa tan ….
(Hoàng Mai)

Tình Mình Không Xa

Xin anh chớ bận lòng
Trời đổi tiết sang Đông
Lá Thu còn xào xạc
Màu Thu còn vàng trong

Bao năm mình đợi mong
Không lâu xa anh nhỉ
Tim ta vẫn thắm nồng
Tình yêu là chân lý

Trăng khi tròn khi khuyết
Tình lúc gần lúc xa
Em không hề nuối tiếc
Những tháng ngày đã qua

Mai cho dù tình ta
Đời phong ba chìm nổi
Vượt qua bao thác ghềnh
Vượt qua trăm vạn lối

Em không lìa xa anh
Giữa cuộc đời dâu bể
Anh thao thức cùng em
Chờ ngày mai anh nhé

Tình yêu luôn là thế
Không hiền hòa dịu êm
Tình càng sóng càng gió
Ta càng gần nhau thêm
(Hoàng Mai)

Giọt Cafe Tháng Sáu

Giọt cà phê tháng sáu
Tô đậm chút môi son
Để em còn che giấu
Nỗi khao khát mỏi mòn.

Có hạt đường trong mắt
Lăn vào đáy ly tan
Pha buồn cùng nhan sắc
Hương môi quen nồng nàn.

Tách cà phê đã cạn
Tôi còn biết đắng môi
Có khuấy thêm giọt lệ
Thì buồn cũng vậy thôi!

Mưa sụt sùi tháng sáu
Quán xá mù phố xưa
Mùa đông không chỗ dựa
Một bóng người đong đưa.

Em tựa như huyền thoại
Tôi uống cạn trăm năm
Giọt cà phê pha đậm
Chảy qua đời biệt tăm…
(Hư Vô)

Mùa Hoa Cải

Có một mùa hoa cải
Nở vàng bên bến sông
Em đương thì con gái
Ðợi tôi chưa lấy chồng.

Tôi rụt rè không dám
Hái một bông cải ngồng
Sợ làm con bướm trắng
Giật mình bay sang sông.

Qua bao mùa hoa cải
Chỉ mình tôi biết thôi
Mình tôi không dám hái
Hoa cải bay về trời.

Bâng khuâng chiều làng bãi
Không còn hoa cải ngồng
Ai xui tôi trở lại
Ngày em đi lấy chồng.

Tôi lại gieo hạt cải
Lại âm thầm đợi mong
Có một người con gái
Ðợi tôi chưa lấy chồng
(Nghiêm Thị Hằng)

Một Mình Em Đêm Nay

Trăng đêm nay tròn lắm
Rọi xuống cả dòng sông
Lòng tôi chao đảo quá
Nhớ người trăng biết không

Đêm từng đêm khắc khoải
Giọt sầu vương mắt ai
Trăm năm…tình lận đận
Hình bóng nào chia hai

Anh phương trời có biết
Em tìm hoài trong mơ
Giật mình khi trở giấc
Chỉ còn em và thơ

Chỉ còn em và thơ
Bao năm tháng đợi chờ
Tim hồng đang thổn thức
Vẫn mong anh từng giờ
(Hoàng Mai)

Tiếng Đàn Đêm

Khúc nhạc trầm em buông
Cung đàn sầu diệu vợi
Đã bao ngày em đợi
Bước chân nào xa xôi

Mưa trong lòng nặng rơi
Cũng bồi hồi con nước
Bên nhau em vẫn ước
Nghẹn ngào lũ miền đau

Nốt thăng thì rớt đâu
Để dây tơ đứt đoạn
Nốt son thì hoảng loạn
Mặn chát bờ môi ngoan

Búp ngọc dạo cung đàn
Phím loan chùng tê tái
Trời gió mưa mê mải
Hoang hoải tiếng đàn đêm!
(Khánh Linh)

Bình Yên

Ngõ ôm chèo theo sông
Lại ngược lên với suối
Bắt đầu là bóng núi
Vô cùng như mắt em

Gió níu gió lặng im
Thế là trời để ngỏ
Cho ta đến với mình
Trong thầm thì tiếng cỏ

Anh muốn bế cả chiều
Hôn lên ngày gặp mặt
Tình đầy trăng vẫn khuyết
Em xanh ngày đang xanh

Những chùm quả bình yên
Rời xuống triền núi vắng
Trời muốn nói câu gì
Ngó ta Rồi im lặng!…
(Hữu Thỉnh)

Bình Yên

Em gục vào vai anh
Khóc như là con nít
Anh làm sao mà biết
Lòng em giờ nhẹ tênh

Em gục vào vai anh
Nghe ngây ngô gọi dậy
Bên anh em bỗng thấy
Mình sống lại thủa nào

Em gục vào chiêm bao
Xin đừng rời tay nhé
Đừng xa em như thể
Ta chưa từng của nhau

Hãy bên em thật lâu
Để nghe tim thổn thức
Em cần tình yêu thực
Bờ bến người bình yên
(Đặng Hoài Anh)

Bài Thơ Tháng Mười Một

Còn chăng là nỗi nhớ
Theo cơn mưa bay buồn
Mùa Thu về ngang phố
Nhân đôi niềm cô đơn

Nhìn ngoài hiên lá đổ
Ôi, quạnh vắng vô cùng
Chạnh lòng câu thơ cũ
Thương quãng đời sau lưng

Còn chăng là kỷ niệm
Như màu thu úa vàng
Những giấc mơ phù phiếm
Tan theo dòng thời gian

Góc riêng tư ngồi lại
Nuôi ký ức một mình
Ngày tháng nào xa ngái
Mùa giao mùa lặng thinh

Còn lại lòng sương khói
Hoài lãng đãng sợi buồn
Ngoài kia thu trở lại
Nhân đôi niềm cô đơn …
(Hoa Nắng)

Biển Và Em

Biển vừa nói với em
Nhớ em nhiều như sóng
Nhiều như mây gió lộng
Nhiều như cát biển khơi.

Biển cũng vừa hỏi em
Nhớ anh nhiều không nhỉ?
Lời yêu còn giấu kĩ
Bao giờ mới lấy ra?

Chắc một ngày không xa
Lời yêu rồi sẽ kể
Như Biển nhiều sóng thế
Buồm căng phồng gió khơi.

Biển bảo em gắng đợi
Một ngày mình tìm nhau
Để tim… sóng cuộn trào
Thỏa bao ngày yêu nhớ…!
(Biển Vắng)

Thành Phố Đêm Tình Yêu

Thành phố đèn cao áp
Hàng me xanh đêm vàng
Sân khấu trời em hát
Tình yêu trôi mênh mang

Khán giả ngồi hân hoan
Ly cam sành ngọt lịm
Bài ca đêm màu nhiệm
Trải lòng cùng tim gan

Tình ai cùng chứa chan
Cho lòng tôi trúng đạn
Viên đạn tình ai bắn
Cho tim mình tử thương

Đêm là đêm uyên ương
Sao chẳng lời hò hẹn
Mà tình yêu cứ đến
Cho một đời vấn vương?
(Diệp Minh Tuyền)

Gửi Tình Yêu

Nếu ta gửi tình yêu
Vào một nơi chân thật
Thì tình yêu của ta
Sẽ thành hương thành mật

Gửi tình yêu vào đất
Được hoa trái đầy cành
Gửi lên trời cao rộng
Sẽ được ngọn gió xanh

Ta trao cả cho anh
Một tình yêu cháy bỏng
Như một cánh buồm xinh
Hiến mình cho biển rộng

Ta đã gửi cho anh
Một con tim dào dạt
Và anh trả cho ta
Nỗi buồn đau tan nát!

Ta muốn ôm cả đất
Ta muốn ôm cả trời
Mà sao không yêu trọn
Trái tim một con người?
(Đoàn Thị Lam Luyến)

Trăng Khuyết

Anh ngỏ lời yêu em
Vào một đêm trăng khuyết
Bởi tình yêu tha thiết
Biết tròn trước đêm rằm
Em vui lúc trăng tròn
Chạnh lòng khi trăng khuyết
Anh ơi anh có biết
Trăng hay tình lứa đôi?
Sao anh vội ngỏ lời
Vào một đêm trăng khuyết
Để bây giờ thầm tiếc
Một vầng trăng chưa tròn!
(Phi Tuyết Ba)

Đừng Nhìn Em Như Thế

Đừng nhìn em như thế
Cháy lòng em còn gì
Sự nồng nàn của bể
Cuốn mất hồn em đi

Đừng nhìn em như thế
Khắc giờ thành thiên thu
Mắc nợ đời dâu bể
Mắc nợ đời thơ si

Em đành làm chim nhỏ
Đứng hót chơi trong chiều
Thả đôi lời hoa cỏ
Cho đời bớt tịch liêu

Bởi tình yêu có thật
Vĩnh cửu trong cuộc đời
Bởi ghen tuông có thật
Xuống mồ biết có thôi

Đừng nhìn em như thế
Sự dịu dàng nhường kia
Sẽ làm em chết ngạt
Hết một đời thơ si.
(Lê Thị Kim)

Have You Seen I Am With You?

Ai đưa bước chân người
Về ngày không nổi gió
Nắng in dấu da người
Lòng tay mồ hôi nhỏ
Ướt đầm cả tay em…
Đôi mắt biếc rối ren
Người trao em gấu nhỏ
Từ nay người là bố
Còn mẹ sẽ là em
Có ngọn gió bình yên
Dịu dàng len đường tóc
Thiết tha đong đáy mắt
Hồ xuân ăm ắp đầy

Thành phố thoảng mưa bay
Tựa đầu dưới tán cây
Em hỏi người, nếu lỡ
Mai này ta chia tay:
Người có nhớ hôm nay
Che má em khỏi ướt,
Người có quên lời ước
Cùng đi khắp thế gian?
Đầy trời mưa miên man
Người mang vai đón lấy
Chạy tìm người không thấy
Em lạnh lòng quay lưng
Trời buồn giận rưng rưng
Dứt bó hồng lả tả
Người qua đường vội vã
Em ngơ ngẩn trong chiều.
Có ngọn gió cô liêu,
Thổi mây chiều buồn bã
Mưa ngừng, thôi ồn ã
Vọng lên tiếng chân ai
Đạp lên ánh chiều phai
Đón bờ vai ướt đẫm
Run run tìm hơi ấm
Môi ướt phủ tay mềm.
“Sao người đành bỏ em,
Giữa hoàng hôn se sắt
Mưa ngập trời giăng mắc
Biết nơi nào anh qua?”

Trăng ngỏ ánh đèn sa
Đôi bóng đổ nhạt nhòa
Bước trước còn chung lối
Bước sau đà chia phôi

Ai mang bước chân người,
Vào biển người bất tận
Em bước đi thật chậm
Mà chiều trôi thật mau
Giây phút cuối nhìn nhau
Dấy lên lòng hờn giận
Thời gian dài vô tận
Xin người chớ rời xa (*)
(Tư Giang)

Trên đây là tổng hợp những bài thơ ngũ ngôn hay, mang hơi thở của cuộc sống, tình yêu được nhiều người yêu thích. Mời quý độc giả tiếp tục theo dõi trang giadinhphapluat.vn để có thể cảm nhận thêm nhiều bài thơ hay khác nhé. Thân ái!

Rate this post

Viết một bình luận